Tổng Giám Đốc, Vợ Ngài Là Vị Sếp Bí Ẩn - Chương 22: Bị Kẻ Hai Mặt Kích Động
Cập nhật lúc: 04/09/2025 11:11
Với năng lực của Kiều Niên, cô có thể rời khỏi bệnh viện tâm thần bất cứ lúc nào. Lý do cô gả vào nhà họ Cố là vì không muốn bị họ Kiều giám sát sau khi rời khỏi bệnh viện tâm thần.
Dù cuộc hôn nhân của cô với Cố Châu có kéo dài bao lâu cũng không ảnh hưởng đến việc điều tra chuyện năm năm trước.
Giờ đây, cô có thể lợi dụng Cố Châu để điều tra chuyện năm năm trước.
Bà Cố liên tục giục Kiều Niên mua thêm quần áo.
Nói chuyện một lúc, bà bắt đầu lo lắng Kiều Niên sẽ xấu hổ khi dùng thẻ đen để mua quần áo mới. Bà vội vàng nhìn về phía cô và nói.
- Cháu gái yêu quý của bà, sao bà không đi mua sắm với cháu nhỉ? Bà sợ cháu không muốn tốn tiền.
Kiều Niên mỉm cười và nhanh chóng nói.
- Bà ơi, cháu tự làm được.
- Được rồi. Nhưng nếu hôm nay cháu không đi mua sắm, thì ngày mai bà sẽ đi cùng cháu. - Bà Cố vừa nói vừa đứng dậy, ánh mắt dừng lại trên khuôn mặt Kiều Niên.
- Hôm nay bà có việc, bà đi trước đây. Nhớ nhé, cháu phải mua thêm quần áo. Phụ nữ phải biết chiều chuộng bản thân mình hơn!
- Được ạ. - Kiều Niên ngoan ngoãn đồng ý.
Thấy Kiều Niên như vậy, bà Cố mừng rỡ khôn xiết.
Tiễn bà Cố đi, Kiều Niên nhìn tấm thẻ đen trên tay. Cô suy nghĩ một lúc rồi quyết định nghe theo lời bà Cố mua vài bộ quần áo mới.
Cô không có nhiều quần áo sau khi rời khỏi bệnh viện tâm thần.
Khi đến trung tâm thương mại, Kiều Niên bước vào một cửa hàng đồ hiệu và bình tĩnh xem xét quần áo.
Kiều Hân và bạn cô, Chu Tuyết, cũng đang mua sắm ở cùng trung tâm thương mại.
Chu Tuyết không giàu có lắm, thường xuyên ra ngoài cùng Kiều Hân. Khi nào Kiều Hân vui vẻ, cô sẽ tặng cô ta vài bộ quần áo.
Ánh mắt của Chu Tuyết dừng lại ở người cách đó không xa. Cô ta khẽ nhíu mày, thì thầm.
- Kiều Hân, nhìn kìa. Người đó là chị gái của cậu à?
Không đợi Kiều Hân trả lời, Chu Tuyết tiếp tục nói với vẻ khó hiểu.
- Không phải cậu nói chị gái cậu đang ở bệnh viện tâm thần sao? Sao cô ta lại ra ngoài?
Kiều Hân đang lục tung quần áo thì nghe thấy Chu Tuyết nói. Cô nhìn sang và thấy Kiều Niên cũng đang làm như vậy cách đó không xa. Cô đảo mắt, nhỏ giọng nói.
- Chị gái tớ ra ngoài mấy ngày trước rồi. Chị ấy đã kết hôn rồi.
Nghe Kiều Hân nói, Chu Tuyết nhìn Kiều Hân với vẻ khó tin và nhỏ giọng hỏi.
- Nhà cậu chắc hẳn tốt lắm. Họ cho chị gái cậu một khoản hồi môn lớn như vậy để làm đám cưới cô ta!
Nghe vậy, Kiều Hân sững sờ một lúc. Cô nghĩ đến số cổ phiếu mà Kiều Niên đã tống tiền mình, và im lặng đồng ý với Chu Tuyết.
Ánh mắt của Chu Tuyết rơi vào nhân viên bán hàng phía sau Kiều Niên. Nhân viên bán hàng đã cầm bảy tám bộ quần áo.
Phải biết rằng món đồ rẻ nhất ở đây cũng phải khoảng mười nghìn đô la.
Kiều Hân tự nhiên nhận ra những bộ quần áo mà Kiều Niên đã chọn. Cô đảo mắt, nói tiếp.
- Chị gái tớ đã lấy mất một nửa cổ phần công ty của tớ!
- Cái gì! - Chu Tuyết kinh ngạc nhìn Kiều Hân.
Kiều Hân sở hữu 20% cổ phần công ty nhà họ Kiều.
Theo Kiều Hân, Kiều Niên đã lấy mất một nửa cổ phần của cô, điều đó có nghĩa là…
- Bố mẹ cậu tự nguyện cho cô ta à?
Kiều Hân cúi đầu buồn bã, mắt ngấn lệ nói.
- Chị ấy là chị gái tớ. Tớ nên nhượng bộ chị ấy!
Chỉ bằng vài lời nói đơn giản đó, Kiều Hân đã trút hết mọi uất ức trong lòng.
- Không được đâu. Chúng ta phải lấy lại cổ phần của cậu. Lúc trước, cô ta định cướp bạn trai cậu; giờ thì cô ta lại cướp tiền của cậu. Cậu không thể dễ dàng nhượng bộ cô ta như vậy được! - Chu Tuyết kéo Kiều Hân đi, giận dữ bước về phía Kiều Niên.
Cô phải đòi lại công bằng cho người bạn tốt của mình.
Kiều Niên đang đứng trước gương, cầm một chiếc váy hoa và ngắm nghía thật kỹ. Nhìn một lúc, cô lắc đầu bất mãn rồi cất chiếc váy trở lại giá.
Cô đang định tìm quần áo khác thì thấy Chu Tuyết và Kiều Hân đi về phía mình.
- Kiều Niên, cô thật vô liêm sỉ! - Cơn thịnh nộ của Chu Tuyết bùng nổ khi nhìn thấy Kiều Niên.
Cô chưa bao giờ thấy người phụ nữ nào trơ trẽn như vậy trong đời.
- Trước kia, cô định cướp bạn trai của Kiều Hân, giờ lại cướp cả cổ phần của cô ấy. Sao cô có thể độc ác như vậy!
Kiều Niên không còn tâm trạng mua sắm nữa. Cô không buồn nói chuyện với một người rõ ràng là thiếu thông minh. Cô quay sang nhân viên bán hàng và nói.
- Giúp tôi gói mấy thứ này lại.
- Vâng, thưa cô. - Nhân viên bán hàng trả lời.
Cô cầm đồ đi về phía thu ngân.
Kiều Niên bước về phía thu ngân, chuẩn bị thanh toán, nhưng Chu Tuyết đã túm lấy tay cô.
Cô quay lại và thấy Chu Tuyết giơ tay lên, định tát cô một cái.
Không đợi cô ta kịp phản ứng, Kiều Niên đã nhanh chóng tát Chu Tuyết, khiến cô ta loạng choạng lùi lại hai bước.
Trong khoảnh khắc đó, Chu Tuyết không còn cách nào khác ngoài buông tay Kiều Niên ra.
Trong cơn hoảng loạn, cô bám vào kệ hàng bên cạnh, gần như không giữ được thăng bằng.
Kiều Hân lườm Kiều Niên với vẻ mặt khó coi, rồi vội vàng cụp mắt xuống. Cô nhanh chóng bước đến bên cạnh Chu Tuyết, đưa tay đỡ cô ta.
Kiều Hân đảo mắt, nhẹ nhàng nói.
- Chu Tuyết, chúng ta đi thôi. Cậu không thắng được chị ấy đâu. Tớ nhớ hồi đó bạn trai cậu thích chị ấy lắm, nhưng chị ấy...