Tổng Giám Đốc, Vợ Ngài Là Vị Sếp Bí Ẩn - Chương 28: Hiểu Lầm
Cập nhật lúc: 04/09/2025 11:12
Kiều Niên dường như không nghe thấy anh nói gì. Ánh mắt cô vẫn hơi cụp xuống, tay mân mê chiếc nhẫn trên ngón tay. Móng tay cô hồng hào, bóng loáng.
Toàn bộ hình ảnh khiến người ta cảm thấy ấm áp, như thể tất cả sự hỗn loạn này chẳng liên quan gì đến Kiều Niên.
Tô Yến nhíu mày khi thấy Kiều Niên không để ý đến mình. Anh bước lên phía trước và nói:
- Kiều Niên, tôi biết cô vừa mới ra khỏi bệnh viện tâm thần. Tôi khuyên cô nên sớm từ bỏ dự án của thầy Vương đi. Nếu không, quá khứ của cô sẽ bị bại lộ!
Mọi người trong sảnh tiệc đều há hốc mồm khi nghe Tô Yến nói.
Nhiều người đến đây vì dự án của Tiến sĩ Vương. Một số người muốn tham gia dự án, một số muốn đầu tư vào dự án, và một số khác muốn thảo luận các dự án khác với Tiến sĩ Vương.
Lời Tô Yến nói ra khiến mọi người đều hiểu rõ Kiều Niên là một kẻ điên đã được tiến sĩ Vương chọn.
- Vậy ra người này thực ra là từ bệnh viện tâm thần!
- Bác sĩ Vương sao lại có thể làm việc với một người như vậy?
- Nếu bác sĩ Vương đưa cô ta vào dự án, tôi sợ tiền đầu tư của mình sẽ đổ sông đổ biển!...
Kiều Niên thậm chí còn không chớp mắt khi nghe thấy những lời bàn tán xung quanh. Với vẻ khinh thường, cô đi giày cao gót đến chỗ Tô Yến và nhìn thẳng vào mắt anh ta.
Như thể chuyện này chẳng có gì quan trọng, cô lên tiếng.
- Bạn học Tô, cậu nghĩ tôi không đủ tư cách tham gia dự án của thầy Vương sao?
Nghe thấy lời Kiều Niên, Chu Tuyết không thèm đợi Tô Yến trả lời. Cô ta ngạo mạn đáp.
- Ít nhất cô cũng biết thân biết phận. Tôi khuyên cô nên rời khỏi dự án này càng sớm càng tốt. Nếu sau này có chuyện gì xảy ra, cô sẽ không gánh nổi hậu quả đâu!
Đôi mắt đẹp của Kiều Niên hơi nheo lại, ánh mắt dừng lại trên khuôn mặt Chu Tuyết khi nói.
- Giờ cô vẫn chưa học được bài học sao? Cô còn muốn ăn thêm một cái tát nữa sao?
- Cô mới học được nửa học kỳ đại học và còn chưa lấy được bằng tốt nghiệp! Cô có quyền gì mà tham gia dự án của Tiến sĩ Vương? - Tô Yến lạnh lùng nhìn Kiều Niên.
Càng nhìn cô, anh càng thấy ghê tởm. Anh hy vọng sẽ không bao giờ gặp lại cô nữa.
Tô Yến vừa dứt lời thì một cô gái xinh xắn với hai b.í.m tóc đuôi ngựa cân đối bước ra. Cô ta liếc nhìn Kiều Niên rồi cười khẩy.
- Chắc hẳn cô là học trưởng Kiều Niên. Từ hồi vào đại học đến giờ tôi nghe tên cô khắp nơi. Nghe nói cô ngủ với nhiều đàn ông trong lớp, lại còn nghiện sex nữa. Chẳng phải cô cũng bị tâm thần sao? Cô còn chưa lấy được bằng tốt nghiệp. Làm sao cô đủ tư cách tham gia dự án của thầy Vương?
Kiều Niên chưa kịp nói gì, Vương Thiên đã tiếp tục tra hỏi.
- Hay là cô dùng thủ đoạn mờ ám nào khác để giành chỗ? Ví dụ như thân thể của cô?
Mọi người xung quanh nhìn Kiều Niên với ánh mắt khác hẳn. Một bệnh nhân tâm thần không thể nào trở thành bác sĩ được.
Bác sĩ Vương đang bàn luận về dự án với một người bạn ở góc phòng. Nghe thấy tiếng ồn ào, ông bước tới hỏi.
- Có chuyện gì vậy?
Tô Yến luôn tự hào mình là một người đàn ông lịch thiệp. Anh ngập ngừng không dám lên tiếng.
Nhưng Chu Tuyết thì khác. Chu Tuyết căm ghét Kiều Niên vì đã đưa cô đến đồn cảnh sát, nên lập tức đứng dậy và giải thích tình hình.
- Thầy Vương, Kiều Niên mới chỉ học có một học kỳ. Sau đó, cô ta bị nhốt trong bệnh viện tâm thần, và vừa mới được thả ra cách đây không lâu. Người như thế này không thể tham gia dự án của thầy được!
Vương Thiên nghe thấy lời Chu Tuyết nói, lập tức gật đầu đồng ý.
- Ông nội, ông không thể để một người bị bệnh tâm thần tham gia dự án của chúng ta. Nếu dự án này có vấn đề gì, công sức của mọi người sẽ đổ sông đổ biển! - Vương Thiên vừa nói vừa lườm Kiều Niên một cái thật ác ý.
- Vâng, thưa thầy Vương. Kiều Niên vẫn còn bị bệnh tâm thần. Cô ta thậm chí còn chưa từng học y, chưa từng học hành tử tế, không thể để cô ta tham gia dự án của thầy. Nếu cô ta phạm sai lầm, sẽ gây hại cho toàn bộ nhóm của thầy! - Chu Tuyết vội vàng nói thêm.
Trước đây, bác sĩ Vương chỉ nghe thầy Lưu nói Kiều Niên có tài về y thuật. Ông cũng không biết rõ về Kiều Niên. Sau khi nghe mọi người xung quanh nói, ông nhíu mày hỏi.
- Kiều Niên, chuyện này là thật sao?
- Thật ra, em có một...
- Chị. - Kiều Hân chen vào, nhìn Kiều Niên với đôi mắt ngấn lệ.
Cô sụt sịt, run giọng nói.
- Về nhà thôi. Đừng có giỡn nữa!
Tuy Kiều Hân không nói rõ Kiều Niên bị tâm thần, nhưng từng lời cô nói ra đều khiến mọi người ở đó hiểu rõ Kiều Niên bị tâm thần!
Kiều Niên quay lại nhìn Kiều Hân, khẽ nhíu mày. Ngay khi cô định giải thích tình hình cho bác sĩ Vương, cô nghe thấy bác sĩ Vương lạnh lùng nói.
- Kiều Niên, đừng có bám theo tôi nữa!
Sắc mặt Kiều Niên hơi trầm xuống, cô giải thích.
- Thầy Vương, em đã tốt nghiệp tiến sĩ rồi!
Nghe Kiều Niên nói vậy, khóe môi Chu Tuyết hơi cong lên. Cô cười khinh bỉ.
- Kiều Niên, tốt nhất là cô nên quay lại bệnh viện tâm thần để điều trị cho tốt, kẻo ra ngoài lại làm mất mặt mình!