Tổng Giám Đốc, Vợ Ngài Là Vị Sếp Bí Ẩn - Chương 30: Xúc Phạm
Cập nhật lúc: 04/09/2025 11:12
Mọi người có mặt đều sững sờ. Cảm thấy bị xúc phạm.
Phần lớn bọn họ mới tốt nghiệp năm 30 tuổi!
Họ trừng mắt giận dữ nhìn thầy Lưu.
Thầy Lưu tốt nghiệp tiến sĩ năm 26 tuổi. Không ngờ học trò của thầy Lưu lại còn lợi hại hơn. Cô ấy tốt nghiệp năm 24 tuổi!
Chu Tuyết đỏ mặt ngượng ngùng. Cô ta như nhớ ra điều gì đó, vội vàng nói.
- Không thể nào. Chắc chắn là ông đang có quan hệ bất chính với cô ta. Nếu không thì...
Chát!
Kiều Niên bước đến bên Chu Tuyết, tát cho cô ta một cái thật mạnh vào mặt.
Tát xong, cô lấy khăn giấy ra, chậm rãi lau tay, đảm bảo từng ngón tay đều sạch sẽ. Giọng nói trong trẻo như suối.
- Sao cô dám nói xấu thầy tôi? Cô quá trơ tráo.
- Niên Niên, là do em thường quá kín tiếng. Vì thế nên mọi người mới hiểu lầm em! - Thầy Lưu lấy bằng tiến sĩ của Kiều Niên từ trong cặp ra đưa cho cô.
- Chúc mừng Addie, em tốt nghiệp sớm đấy. Vậy em muốn làm việc ở bệnh viện nào?
Addie!
Mọi người xôn xao bàn tán.
Mọi người đều kinh ngạc!
Ai cũng từng nghe đến cái tên Addie này.
Người này là một ngôi sao đang lên trong ngành y và từng đoạt giải thưởng y khoa danh giá thế giới. Tuy nhiên, người này lại rất kín tiếng.
Tất cả các bác sĩ ở Quốc gia Z đều biết cô là phụ nữ, nhưng không ai biết thêm điều gì khác. Không ai trong số họ có thể đoán được Addie và Kiều Niên là một.
- Cảm ơn thầy Lưu. Em vẫn chưa quyết định.
Ban đầu Kiều Niên muốn đến bệnh viện của bác sĩ Vương để tham gia dự án của ông ta, nhưng giờ cô đã đổi ý.
- Không thể nào! Cô không thể là Addie! - Tô Yến sải bước về phía Kiều Niên và hét lên.
- Cô thật gan dạ! Sao cô dám mạo danh cô ấy? - Tô Yến luôn coi Addie như ngọn hải đăng mà anh hướng tới.
Anh luôn cố gắng hết sức để sánh ngang với cô, nhưng anh không ngờ người mà anh ngưỡng mộ bấy lâu nay lại chính là Kiều Niên, người phụ nữ mà anh khinh bỉ nhất!
Tô Yến căm ghét Kiều Niên hơn bất kỳ ai trên đời. Người phụ nữ đó giả vờ ngây thơ, giả vờ như không biết gì, nhưng cô ta đã làm bao nhiêu chuyện đê tiện!
Kiều Hân cau mày. Cô không hiểu tại sao mọi người lại nhìn Tô Yến với ánh mắt khinh bỉ.
Cô kéo tay áo Chu Tuyết, giọng nói run run.
- Chị ơi, chị nói dối trắng trợn quá. Chị sẽ làm gì nếu bị lộ ra ngoài?
Nghe thấy Kiều Hân nói vậy, Chu Tuyết liền liếc mắt sang một bên. Cô ta lập tức bước lên phía trước. Cô ta lớn tiếng nói.
- Cô nói bậy bạ. Cô nghĩ rằng chỉ cần tự nhận mình là Addie là có thể chiếm được thân phận của Addie sao? Sao cô dám nói dối trước mặt mọi người? Kiều Niên, tinh thần của cô đang rất tệ. Cô nên đến bệnh viện càng sớm càng tốt!
Đúng lúc này, điện thoại di động của Kiều Niên bắt đầu reo.
Kiều Niên lấy điện thoại ra áp vào tai. Cô không nghe thấy giọng nói của người bên kia.
- Alo, ai vậy?
- Cô đúng là Addie! - Viện trưởng Triệu tóc bạc, người quản lý trường y, bước ra khỏi đám đông.
Ông nhìn Kiều Niên với vẻ mặt khó tin, môi run run nói.
- Tôi đã lưu số điện thoại của cô rồi! Tôi…
Điện thoại của viện trưởng Triệu vẫn áp bên tai. Vừa rồi ông chỉ đang thử nghiệm một giả thuyết, nhưng không ngờ Kiều Niên lại thực sự là Addie.
Kiều Niên mỉm cười. Cô chào.
- Viện trưởng Triệu.
- Không thể nào, cô không thể là Addie! - Chu Tuyết dường như mất trí.
Cô không ngờ tên của Kiều Niên lại được minh oan. Giọng cô run run.
- Rõ ràng là cô… cô…
- Ai ngược đãi vợ tôi? - Một giọng nói lạnh lùng vang lên từ cửa.
Nhiệt độ trong phòng tiệc dường như đã giảm xuống vài độ.
Mọi người quay đầu nhìn về phía cửa. Họ thấy một người đàn ông mặc vest được may đo cẩn thận bước vào phòng tiệc, dáng vẻ tao nhã và bước chân thong thả.
Ngay khi anh bước vào, anh đã thu hút sự chú ý của tất cả mọi người.
Một vài người có mặt nhận ra anh.
Ánh mắt của các nữ sinh trẻ lần lượt chuyển sang e thẹn, như thể họ đã phải lòng một cô gái nào đó. Họ chưa bao giờ thấy một người đàn ông đẹp trai đến thế trong đời.
Khuôn mặt anh giống như kiệt tác hoàn hảo nhất mà trời ban tặng. Họ không thể rời mắt khỏi anh.
Kiều Niên bình thản đứng đó. Cô hơi nhíu mày khi thấy Cố Châu bước về phía mình.
Sao anh ta lại ở đây?
Cố Châu thong thả bước đến trước mặt Kiều Niên. Với một động tác tự nhiên, anh vòng tay qua eo Kiều Niên, kéo cô về phía mình.
Đôi mắt phượng hẹp dài của anh lạnh lùng quét qua tất cả mọi người có mặt.
- Niên Niên, ai bắt nạt em?
Nghe thấy lời Cố Châu, mọi người đều sững sờ. Ánh mắt họ dừng lại trên mặt Kiều Niên và Cố Châu. Họ không ngờ Cố Châu lại cưới Kiều Niên.
Thầy Lưu cũng sững sờ. Ông chớp mắt vẻ khó hiểu, đẩy kính lên.
- Niên Niên, em kết hôn khi nào? - Ông bình tĩnh hỏi.
- Thưa thầy, em và chồng em mới đăng ký kết hôn được vài ngày. Chúng em vẫn chưa tổ chức hôn lễ. Vừa rồi chúng em có chuyện quan trọng cần giải quyết trong tiệc, nên em chưa kịp nói với thầy. - Kiều Niên cười giải thích.
Trong lòng, cô đã mắng Cố Châu mấy trận rồi.
Cô không biết Cố Châu đang toan tính chuyện gì. Cô không thể tin được là anh lại đến dự tiệc, lại còn công khai mối quan hệ của họ.