Tổng Giám Đốc, Vợ Ngài Là Vị Sếp Bí Ẩn - Chương 737: Bà Cố, Mời Bà Xuống Xe!
Cập nhật lúc: 04/09/2025 11:49
- Cố Xuyên? - Cố Châu lẩm bẩm.
Người này chưa từng tồn tại trong trí nhớ của anh.
Nhưng tại sao Kiều Niên lại nói anh là Cố Xuyên?
Nghĩ đến cái tên này, Cố Châu không khỏi đau đầu.
Thấy vậy, Kiều Niên vội vàng tháo dây an toàn, tiến lại gần Cố Châu. Cô nhẹ nhàng xoa bóp thái dương cho Cố Châu, dịu dàng nói.
- Nếu không nhớ thì đừng nghĩ nữa. Thật ra thì không sao đâu. Đừng lo lắng quá.
Cố Châu ngẩng đầu nhìn Kiều Niên, vô tình bắt gặp ánh mắt dịu dàng của cô.
Ánh mắt cô nhìn anh dịu dàng, tựa như ánh nắng xuân. Ánh mắt ấy xoa dịu trái tim bất an của anh. Anh bình tĩnh lại.
Trần Thanh tự mình bắt taxi về. Anh đang định mở cửa cho Nhị thiếu gia và Nhị thiếu phu nhân thì thấy Nhị thiếu phu nhân đang tiến lại gần Nhị thiếu gia qua kính chắn gió.
Ôi trời ơi!
Họ đã hôn nhau sao?
Môi Trần Thanh bất giác cong lên.
Hình như Nhị thiếu gia và Nhị thiếu phu nhân đã gần gũi hơn.
Nghĩ vậy, Trần Thanh lặng lẽ bước sang một bên. Tốt nhất là đừng làm phiền mối quan hệ yêu đương của Nhị thiếu gia và Nhị thiếu phu nhân.
Lúc này, Cố Châu nhìn Kiều Niên trước mặt. Trong cơn mơ màng, một cảnh tượng kỳ lạ hiện lên trong đầu anh.
Anh bước đi một mình trong đêm giông bão. Mọi thứ trước mặt đều chao đảo, anh không nhìn rõ.
Cảnh vật thay đổi. Anh dường như đã ép Kiều Niên vào tường, nhỏ giọng hỏi cô có nhớ anh không.
Kỳ lạ.
Ký ức này đến từ đâu?
Cố Châu cố gắng hết sức để ghi nhớ mọi thứ xung quanh. Nếu anh nhớ không nhầm, chuyện này hẳn là xảy ra ở khách sạn MY.
Một cảnh tượng khác hiện ra trước mắt anh. Anh dường như thấy mình bế Kiều Niên lên, ném cô xuống giường, cắn môi cô không thương tiếc.
Anh dường như có thể hiểu được nỗi cay đắng, buồn bã và bất mãn trong lòng mình lúc đó.
Những hình ảnh này dần hiện rõ hơn. Lòng Cố Châu chùng xuống, nhưng anh càng cảm thấy bất an hơn.
Trước đây Cố Châu từng nghe người khác nói rằng đây gọi là đa nhân cách. Nói cách khác, trong cơ thể anh còn có một nhân cách khác, Cố Xuyên.
Anh mơ hồ nhận ra Cố Xuyên rất có ý chiếm hữu Kiều Niên. Anh khao khát được dung hợp Kiều Niên vào m.á.u mình.
Cố Châu ngẩng đầu, ánh mắt dừng lại trên môi Kiều Niên.
Trên môi Kiều Niên có một vết cắt nhỏ.
Lúc đó, anh thậm chí còn hỏi Kiều Niên môi cô bị làm sao. Kiều Niên nói rằng cô vô tình va phải thứ gì đó.
Vậy ra anh là thủ phạm.
Thấy Cố Châu nhìn mình, Kiều Niên hỏi.
- Giờ anh thế nào rồi? Anh thấy đỡ hơn chưa?
Cố Châu đưa tay chạm vào môi Kiều Niên. Ngón tay cái nhẹ nhàng chạm vào vết thương trên môi cô và hỏi khẽ.
- Còn đau không?
Kiều Niên không hiểu tại sao Cố Châu lại hỏi như vậy. Cô thành thật nói.
- Không còn đau nữa. Không sao đâu!
Cố Châu tiếp tục hỏi.
- Anh làm em đau à?
Kiều Niên mỉm cười.
Tuy Cố Xuyên là một người đáng sợ, nhưng Cố Châu không làm những chuyện này.
Cô thở phào nhẹ nhõm. May mà Cố Châu không cự tuyệt Cố Xuyên.
Ban đầu, cô còn lo Cố Châu sẽ nổi giận khi biết tính cách của Cố Xuyên. Giờ thì xem ra cô đã suy nghĩ quá nhiều rồi.
Khoan đã, hình như cô đã phát hiện ra điều gì đó.
- Không sao đâu. Không còn đau nữa. - Vừa nói, Kiều Niên vừa nhìn chằm chằm vào Cố Châu không chớp mắt. Sở dĩ lúc nãy cô nhận nhầm Cố Châu là Cố Xuyên không chỉ vì Cố Châu gọi cô là Niên Nhi, mà còn vì ánh mắt của anh.
Lúc đó, ánh mắt của Cố Châu rất giống Cố Xuyên. Chính vì vậy mà cô đã vạch trần sai lầm của mình.
Kiều Niên khẽ nhíu mày.
Chẳng lẽ Cố Xuyên là người mà Cố Châu đã chèn ép?
Vậy tại sao bây giờ Cố Châu lại biểu lộ vẻ mặt của Cố Xuyên?
Kiều Niên suy nghĩ hồi lâu, nhưng vẫn không hiểu ra vấn đề. Cô mỉm cười với Cố Châu.
- Chúng ta về thôi!
Đôi mắt Cố Châu tràn ngập ý cười. Giọng nói trầm thấp đầy sức hút, khóe môi hơi cong lên.
- Được.
Cố Châu xuống xe trước. Anh bước đến ghế phụ phía trước và mở cửa.
Anh làm động tác cầm bó hoa đưa cho Kiều Niên, giọng nói tràn đầy vui mừng.
- Bà Cố, mời bà xuống xe!