Tổng Giám Đốc, Vợ Ngài Là Vị Sếp Bí Ẩn - Chương 967: Xin Lỗi
Cập nhật lúc: 04/09/2025 11:59
- Xin lỗi. - Vừa nói, Cố Châu vừa nhìn xuống Kiều Niên đang nằm trong vòng tay mình.
Kiều Niên cụp mắt, hàng mi dài che khuất đôi mắt, vẻ mặt đáng thương.
- Anh vẫn luôn muốn xin lỗi em, nhưng lại không tìm được em. Lúc đó, anh thật sự không kiềm chế được bản thân nên mới làm vậy với em. Tất cả đều là lỗi của anh.
Kiều Niên ngồi yên trong vòng tay anh, chậm rãi nhắm mắt lại.
Cô đang giằng xé nội tâm.
Tiềm thức mách bảo cô phải nhanh chóng rời khỏi đây. Cô không muốn ở lại đây. Đây chính là địa ngục.
Nhưng lý trí mách bảo cô phải đối mặt với tất cả sự thật phũ phàng này. Nếu muốn thoát khỏi địa ngục, cô phải dũng cảm đối mặt.
Lúc đó, cô đã giúp Tiểu Thi thoát khỏi cơn ác mộng như thế này.
Cô bé mới chỉ năm tuổi, nhưng đã thoát khỏi cơn ác mộng về việc Tống Mạn nhảy từ trên tòa nhà xuống.
Cô là mẹ của Tiểu Thi. Sao cô lại có thể nhút nhát đến thế, không dám đối mặt với những cơn ác mộng trong quá khứ?
Kiều Niên hít một hơi thật sâu, ngẩng đầu nhìn Cố Châu đang ngồi bên cạnh. Cô hỏi.
- Sao anh biết?
Thấy Kiều Niên chịu nói chuyện với mình, Cố Châu thở phào nhẹ nhõm.
- Lúc anh hỏi em bị ai hãm hại, trông em không ổn lắm.
Kiều Niên hơi sững sờ. Cô ngạc nhiên hỏi.
- Chỉ vì biểu cảm của em không ổn sao?
- Ngày Tống Mạn nhảy lầu, anh cảm thấy có gì đó không ổn. Mỗi lần thấy Tiểu Thi cười, anh đều cảm thấy rất quen thuộc.
Cố Châu dừng lại một chút, ánh mắt rơi vào đôi mắt cáo của Kiều Niên.
- Giống hệt như nụ cười của em hồi nhỏ vậy. Lúc đó, anh cảm thấy người đêm đó có lẽ chính là em.
Kiều Niên nhớ lại khuôn mặt của Tiểu Thi. Tiểu Thi cũng có một đôi mắt cáo tuyệt đẹp. Lúc đó, cô cảm thấy Tiểu Thi trông có chút quen quen. Sau này, khi nghe Cố Châu kể rằng anh bị âm mưu hãm hại ở thành An, cô gần như chắc chắn mình chính là mẹ của Tiểu Thi.
- Tiểu Thi rất giống em. Cộng thêm phản ứng của em sau khi biết anh bị mưu hại ở thành An, anh đã chắc chắn chín mươi phần trăm rằng cô gái đó chính là em. - Cố Châu nhìn vào mắt Kiều Niên. Khuôn mặt anh phản chiếu trong mắt cô.
Lúc này, anh hy vọng sau này Kiều Niên sẽ chỉ nhìn mình.
Kiều Niên khẽ nhíu mày, cảm xúc phức tạp. Cô nhìn khuôn mặt Cố Châu.
- Đừng nói với em là anh làm việc theo cảm xúc nhé!
- Anh đã bảo Trần Thanh làm xét nghiệm ADN của em và Cố Kỳ. Kết quả cho thấy hai người là mẹ con! - Cố Châu nhỏ giọng nói.
Kiều Niên nghe Cố Châu nói vậy, cô nhíu mày hỏi.
- Vậy ra hôm đó anh biết à?
Cố Châu gật đầu.
Kiều Niên không trả lời.
Ban đầu, cô chỉ nghi ngờ mình là mẹ của hai đứa trẻ. Đó là lý do tại sao cô đi xét nghiệm ADN.
Lúc này, Kiều Niên mới nhận ra Cố Châu rất thông minh.
Sở dĩ cô có thể đoán được điều này là vì Cố Châu đã kể cho cô nghe về âm mưu hại anh sáu năm trước và về thân thế của Cố Kỳ.
Sau đó, cô biết thời gian và địa điểm, nên có thể suy ra người đàn ông đêm đó rất có thể là Cố Châu.
Tuy nhiên, Cố Châu không biết chuyện gì đã xảy ra với cô trong quá khứ, cũng không biết cô đã trải qua những gì. Anh thực sự đã đoán đúng qua phản ứng của cô.
Người đàn ông này thật sự quá thông minh!
Kiều Niên nhìn Cố Châu. Có lẽ đây là duyên phận. Cô đã được định sẵn ở bên Cố Châu!
Thấy Kiều Niên im lặng, Cố Châu đưa tay nắm lấy tay cô.
Kiều Niên muốn rút tay về nhưng không được. Cô ngẩng đầu lên, bắt gặp ánh mắt trìu mến của Cố Châu.
Cô bối rối.
Cố Châu nắm c.h.ặ.t t.a.y cô và nói.
- Chúng ta đã đính hôn trước khi em chào đời rồi.
Kiều Niên mím môi, im lặng.
Ám ảnh chiếm hữu dần dần dâng lên trong mắt Cố Châu, nhưng giọng nói vẫn rất dịu dàng.
- Dù em đã rời khỏi nhà họ Lục nhiều năm như vậy, nhưng anh lại gặp em lúc em sáu tuổi!
Nghe Cố Châu nói, ký ức của Kiều Niên lại ùa về lúc cô sáu tuổi trên ngọn núi Linh Sơn. Tim cô hẫng một nhịp, ánh mắt nhìn Cố Châu cũng dịu dàng hơn rất nhiều.
- Anh Xuyên. - Kiều Niên khẽ gọi.
Trước khi Kiều Vũ, kẻ mạo danh kia xuất hiện, cô đã đợi anh Áo Trắng.