Trọng Sinh Thập Niên 70: Cô Vợ Nhỏ Cá Tính - Chương 122: Tín Ngưỡng Của Người Đàn Ông

Cập nhật lúc: 27/12/2025 14:27

Thịnh An Ninh nghe ra sự mất mát trong giọng điệu của Chu Thời Huân, ngẫm lại cũng phải. Tuổi trẻ của bọn hắn đều trải qua trong nhiệt huyết, trong xương cốt khắc vào đều là trung thành. Không thể dùng nhiệt huyết bảo vệ đất nước, sẽ khiến bọn hắn cảm thấy không có giá trị.

Lục Trường Phong trầm ngâm một chút: "Không cần vội, anh vẫn còn cơ hội."

Chu Thời Huân liếc mắt Thịnh An Ninh một cái: "Dọn dẹp một chút, chúng ta đi ăn cơm, bọn hắn hẳn đã đến nhà hàng rồi."

Thịnh An Ninh nghe lời đi rửa mặt, nhìn áo trên người tuy hơi cũ, nhưng cũng không khó coi, liền đi theo Chu Thời Huân và Lục Trường Phong đến căn tin quốc doanh không xa.

Lúc bọn hắn đến, vị trí gần cửa sổ của nhà hàng đã ngồi hai người đàn ông, tuổi tác không sai biệt lắm Chu Thời Huân, người cao gầy tên là Lý Trường Hoa, người thấp hơn mặt tròn chất phác tên là Long Hữu Chí.

Đều là chiến hữu của Chu Thời Huân, chỉ là hai người này vẫn còn tại ngũ, lần này đi ngang qua Long Bắc Thị tiện thể ghé qua thăm Chu Thời Huân.

Lý Trường Hoa và Long Hữu Chí đứng dậy chào Thịnh An Ninh, giọng nói vang dội hô một tiếng Tẩu T.ử tốt, khiến Thịnh An Ninh giật mình một cái.

Chủ yếu là giọng nói hai người này quá vang dội, chào hỏi giống như hô khẩu hiệu.

Thịnh An Ninh vội vàng cười tủm tỉm đáp lại: "Các anh tốt ạ."

Chu Thời Huân giới thiệu đơn giản xong để hai người ngồi xuống: "Đều là người nhà, không cần khách khí."

Long Hữu Chí ngồi xuống liền bắt đầu hỏi: "Đội trưởng, chân anh làm sao vậy? Có sao không? Tôi và Trường Hoa vừa nghe anh bị thương, liền nhanh ch.óng đổi đường đến xem, đêm nay phải đi ngay."

Lý Trường Hoa cũng tiếc nuối: "Thời gian quá gấp, bọn tôi phải tranh thủ đổi phiên gác, chờ lần này bình an trở về, chúng ta nhất định phải tụ họp thật tốt."

Thịnh An Ninh nhíu mày một chút, không ngờ hai người này cũng là muốn đi tiền tuyến. Xem ra tình hình bên kia thật sự vô cùng căng thẳng.

Chu Thời Huân gật đầu: "Các anh đều chú ý an toàn, tôi ở Long Bắc chờ các anh."

Lục Trường Phong vỗ vỗ vai Chu Thời Huân: "Yên tâm đi, mọi người đều sẽ bình an trở về."

Thịnh An Ninh rất có mắt nhìn đi gọi món, lại mua mấy cân rượu trắng bán lẻ, thanh toán tiền cơm trước rồi quay lại.

Long Hữu Chí nhìn một bàn thức ăn, có gà có cá còn có thịt kho tàu, không ngừng xoa tay: "Bữa ăn này, là một trận tôi ăn ngon nhất đời này, Đội trưởng anh quá phá phí rồi."

Lục Trường Phong vỗ gáy hắn một cái: "Cậu mới bao tuổi rồi, đã nói đời này rồi, mới đến đâu mà đã nói vậy."

Long Hữu Chí vội vàng gật đầu: "Đúng đúng đúng, chờ bọn tôi đổi phiên gác trở về, chúng ta nhất định phải uống một chén thật tốt, bất quá lúc đó em bé của Đội trưởng và Tẩu T.ử khẳng định đều biết đi mua xì dầu rồi."

Lý Trường Hoa rất lạc quan: "Không cần lâu như vậy, hơn nữa tôi nghe nói lần này chúng tôi trực tiếp đi tiền tuyến nhất, Đội trưởng, tôi nhất định tranh thủ lập công trở về."

Chu Thời Huân trầm mặc một chút: "Bình an trở về là tốt rồi."

Bốn người trò chuyện rất nhiều chuyện trước kia cùng nhau, còn có một số chuyện quân sự, Thịnh An Ninh an tĩnh ngồi ở một bên nghe, không thể không cảm thán.

Người thời điểm này càng thuần túy, tín ngưỡng càng giống như khắc vào trong xương cốt.

Cô ấy cũng có thể cảm nhận được Chu Thời Huân vẫn luôn cảm xúc không cao, chờ ăn cơm xong, Lục Trường Phong và Lý Trường Hoa Long Hữu Chí cùng nhau rời đi, cô ấy đỡ Chu Thời Huân về nhà.

Thịnh An Ninh ngẫm lại một chút, hỏi Chu Thời Huân: "Anh chính là bởi vì bị thương nên giải ngũ?"

Chu Thời Huân lắc đầu: "Không phải."

Thịnh An Ninh liền tò mò: "Vậy tại sao? Tôi thấy anh rất thích mà."

Chu Thời Huân trầm mặc một chút: "Không thể b.ắ.n tỉa."

Thịnh An Ninh "a" một tiếng, có chút sùng bái nhìn Chu Thời Huân: "Anh trước kia là lính b.ắ.n tỉa?"

Chu Thời Huân gật đầu: "Ừm."

Thịnh An Ninh giơ ngón tay cái: "Vậy rất lợi hại rồi, bất quá anh hiện tại cũng rất lợi hại, đơn vị các anh, rất nhiều người muốn vào cũng không vào được, anh lại thích học tập như vậy, sau này nhất định có thể ở một con đường khác tạo nên thành tựu lớn."

Chu Thời Huân chỉ là liếc mắt Thịnh An Ninh một cái, anh ta vẫn còn có chút không cam lòng, anh ta còn chưa báo cừu cho những anh em đã c.h.ế.t.

Trở về đi ngang qua cửa lớn bệnh viện, ông chú phòng phát thư nhìn thấy Thịnh An Ninh, vội vàng đẩy cửa sổ ra hô: "Tiểu Thịnh đồng chí, Tiểu Thịnh đồng chí, thư của cô."

Thịnh An Ninh thấy ông ấy khá kích động, vừa gọi vừa vẫy tay về phía cô, cô bảo Chu Thời Huân đợi tại chỗ, rồi chạy đi lấy thư.

Ông ấy đợi Thịnh An Ninh chạy đến trước mặt, lập tức thần thần bí bí nói: "Là một tờ phiếu chuyển tiền, tôi sợ người khác nghe thấy, cô phải giữ cho kỹ đấy nhé."

Thịnh An Ninh không ngờ nhanh như vậy đã có thể gửi tiền nhuận b.út dịch thuật đến, tuy tiền không nhiều, nhưng đây là khoản tiền đầu tiên cô kiếm được ở thế giới này, cô vội vàng cười ha hả cảm ơn ông ấy: "Cháu cảm ơn ông, vẫn là ông nghĩ đến chu đáo nhất."

Ông ấy xua tay: "Đi đi, sau này nếu còn nữa, tôi cũng thay cô cất kỹ trước, không để người khác nhìn thấy."

Thịnh An Ninh cảm thấy ông ấy thật đáng yêu, cười cảm ơn, tiện tay nhét phiếu chuyển tiền vào túi áo, cô vẫn chưa thể để Chu Thời Huân biết chuyện này.

Nếu hỏi cô tại sao biết y thuật, cô có thể bịa là học được khi đi theo Ông Trình.

Nhưng nếu hỏi cô tại sao lại biết tiếng Anh, cô còn bịa thế nào được?

Cô tự nhiên không biết, bí mật của mình đã sớm bị Chu Thời Huân phát hiện, thậm chí anh còn giúp cô che giấu rất nhiều lần.

Cô tâm tình rất tốt đi đến trước mặt Chu Thời Huân: "Buổi trưa ngày mai anh đợi tôi về nấu cơm, tôi làm đồ ăn ngon cho anh."

Chu Thời Huân liếc nhìn Thịnh An Ninh, chẳng qua là lấy một phong thư trở về, mà cô cười đến mức mày mắt rạng rỡ, khiến người ta cũng nhịn không được cảm thấy vui vẻ hơn rất nhiều: "Lúc họ đi, có nhét một ít tiền và phiếu lương thực dưới cái giường, tôi cất đi đợi lần sau họ đến thì trả lại cho họ."

Thịnh An Ninh ngây người một chút, phản ứng lại rằng "họ" mà Chu Thời Huân nói là Chung Văn Thanh và Chu Bắc Khuynh.

Nhét tiền dưới giường, chắc chắn là Chung Văn Thanh làm, cô tán thành cách làm của Chu Thời Huân: "Tốt, số tiền này vốn dĩ chúng ta không thể nhận."

Nói xong lại bắt đầu làm công tác tư tưởng cho Chu Thời Huân: "Kỳ thật mẹ ruột của anh thật sự không dễ dàng, chuyện năm đó cũng không thể trách bà ấy, bà ấy làm sao có thể biết có những người thật sự xấu xa đến mức ngay cả súc vật cũng không bằng."

Chu Thời Huân không lên tiếng, lẳng lặng đi theo bước chân của Thịnh An Ninh, nhưng thật ra những lời cô nói anh đều nghe lọt tai hết, chỉ là không biết nên mở lời thế nào.

Bởi vì chưa từng hưởng thụ tình mẫu t.ử, cho nên anh rất không thích ứng.

Thịnh An Ninh lại an ủi vỗ vỗ cánh tay Chu Thời Huân: "Không sao không sao, những chuyện này đều phải từ từ, đi mau, về nhà tôi xoa bóp cho anh."

Nói xong, mắt cô cười cong thành hình trăng khuyết, trêu chọc Chu Thời Huân, đây cũng là niềm vui mỗi ngày của cô.

Chu Thời Huân bất đắc dĩ nhưng vẫn phối hợp, sau khi về nhà ngoan ngoãn ngồi ở trên giường, để Thịnh An Ninh xoa bóp.

Thịnh An Ninh vừa xoa bóp vừa tò mò: "Anh và Lục Trường Phong quen biết lâu rồi à?"

"Lúc tôi là tân binh, anh ấy là trung đội trưởng của tôi."

Thịnh An Ninh "oa" một tiếng: "Vậy cũng phải mười năm rồi, mấy người các anh tình cảm thật tốt, Lục Trường Phong là người ở đâu?"

Chu Thời Huân biết Thịnh An Ninh vẫn chưa từ bỏ ý định làm mai mối cho Chu Triều Dương: "Người Ma Đô, Triều Dương không thích hợp với anh ấy."

Thịnh An Ninh thấy kỳ lạ: "Chưa từng tiếp xúc, sao anh biết có thích hợp hay không? Lục Trường Phong là loại công t.ử phong lưu đó sao?"

Chu Thời Huân lắc đầu: "Cũng không phải."

Thịnh An Ninh xuống tay nặng một chút: "Thế không phải là được rồi sao, người khác còn thấy tôi và anh không thích hợp, đây không phải cũng tốt đẹp đó sao?"

Chu Thời Huân trầm mặc, anh và Thịnh An Ninh bây giờ có được tính là tốt đẹp không?

【Tác giả có lời muốn nói】

Bù canh một của ngày hôm qua, còn canh ba vào lúc hai giờ, các bảo bối một hồi gặp lại.

--------------------

MonkeyD

Email: [email protected]

Liên hệ hỗ trợ: https://www.fb.com/monkeyd.vn

DMCAPROTECTED

Mọi thông tin và hình ảnh trên website đều được bên thứ ba đăng tải, MonkeyD miễn trừ mọi trách nhiệm liên quan đến các nội dung trên website này. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức. Các vấn đề liên quan đến bản quyền hoặc thắc mắc khác, vui lòng liên hệ fanpage: MonkeyD.