[trọng Sinh Tn 60] Xưởng Cơ Khí Những Năm 60 - Chương 200

Cập nhật lúc: 26/12/2025 00:00

Trưởng khoa Bành nghe vậy mới thực sự yên tâm, ông còn gật đầu khen ngợi: "Các cậu làm thế là rất đúng, xưởng Cơ khí mình thấy máy móc gặp sự cố thì ra tay ứng cứu là lẽ đương nhiên." Nói đoạn ông nở nụ cười đắc ý, phen này chắc chắn người bên nhà máy hóa chất phải nhìn xưởng Cơ khí bằng con mắt khác rồi.

Tại phòng thường trực.

Nguyễn T.ử Bách vừa bước chân đến nơi đã nghe tiếng chuông điện thoại reo liên hồi. Anh chàng Quang vội vàng nhấc máy: "Bên hóa chất gọi đấy, anh Nguyễn, của anh này." Cái nhà máy hóa chất đúng là hào phóng thật, mới nửa ngày mà đã gọi sang tới hai lần.

T.ử Bách tiến lại nhận máy: "Thư ạ? Ý ngài là lời nhắn truyền miệng phải không? Thật ngại quá, lúc đó bên xưởng Cơ khí chúng tôi có việc gấp gọi về ngay, lúc đi vội vàng nên không kịp để lại lời nhắn nào cả."

Ở đầu dây bên kia, quản đốc phân xưởng nhà máy hóa chất nghe vậy thì nhíu mày thật c.h.ặ.t. Đồng chí Nguyễn này nghe vẻ chẳng biết gì về bức thư kia cả, lẽ nào không phải anh ta?

Văn phòng Xưởng trưởng.

Trưởng khoa Bành dẫn Tống Lương qua đợi cũng đã một lúc lâu. Xưởng trưởng có vẻ đang bận một cuộc điện thoại khá dài. Đợi thêm một lát nữa, hai người mới được gọi vào.

"Báo cáo Xưởng trưởng, phương án thiết kế động cơ diesel hạng nhẹ hợp tác với bên Máy kéo đã được đồng chí Tống đây hoàn thành rồi ạ." Trưởng khoa Bành nhanh tay trình bản thiết kế lên.

Xưởng trưởng nét mặt rạng rỡ, rõ là đang có chuyện vui, ông đón lấy bản vẽ, lật xem một lượt rồi đặt sang bên cạnh.

"Tốt, bản thiết kế này khá hoàn chỉnh. Thế này nhé, chiều nay các cậu sang bên nhà máy Máy kéo một chuyến, bàn bạc với họ xem khả năng chế tạo thực tế thế nào, nắm chắc được bao nhiêu phần thắng." Việc thành hay bại sau này còn phải dựa vào công suất và mức tiêu hao nhiên liệu của máy thành phẩm nữa.

Xong việc đó, Xưởng trưởng lại nhắc sang chuyện khác: "Bí thư Lưu bên hóa chất vừa gọi điện sang, muốn bàn chuyện hợp tác với xưởng mình, đoàn cán bộ của họ đang trên đường tới đây rồi." Nói đoạn, ông nhìn về phía Tống Lương: "Tiểu Tống, cậu đã sang bên đó rồi, có phần quen thuộc hơn, lúc họ đến thì cậu đứng ra tiếp đón nhé."

Tống Lương đáp: "Thưa Xưởng trưởng, chiều nay em cùng trưởng khoa Bành sang bên Máy kéo, e là một hai hôm tới chưa chắc đã về kịp. Động cơ diesel hạng nhẹ là dòng mới, các thông số có thể phải sửa đổi bất cứ lúc nào, em sợ bên kia họ chưa tự xử lý ngay được."

Trưởng khoa Bành bồi thêm: "Xưởng trưởng ạ, tiểu Tống nói có lý đấy." Đối với khoa Kỹ thuật, dự án động cơ này quan trọng hơn hẳn việc đón tiếp mấy đồng chí bên hóa chất.

Xưởng trưởng ngẫm nghĩ một hồi rồi gật đầu: "Được rồi, vậy để tiểu Nguyễn đứng ra tiếp đón, cậu cứ tập trung toàn lực cho bên Máy kéo đi."

Bước ra khỏi văn phòng, Tống Lương thở phào nhẹ nhõm. Lúc này, Trưởng khoa Bành lại dặn: "Tiểu Tống, ban nãy bên thường trực tìm cậu đấy, cậu qua đó xem có việc gì, giải quyết xong rồi hãy quay về khoa."

Phòng thường trực? Tống Lương bắt đầu xâu chuỗi các sự kiện: bên hóa chất gọi điện tìm nhóm công tác qua phòng thường trực, rồi Bí thư Lưu lại đột ngột cử người sang bàn chuyện hợp tác... Xem chừng, tất cả đều bắt nguồn từ hai bức thư kia. Chẳng lẽ, vấn đề bình phản ứng Liên Xô đã được giải quyết xong rồi sao? Tống Lương ôm nỗi lòng đầy suy tư bước về phía phòng thường trực.

Nhà ăn Đường sắt.

Sau bữa sáng, Vu Nguyệt Oanh thưa với bác Chu cho mình sang nhà họ Đỗ lấy ít quần áo. Trời trở lạnh, quần áo trên người cô mỏng quá, giờ việc cũng đã hãn vãn nên cô tranh thủ đi một lát. Trời âm u nhưng không mưa.

"Đi sớm về sớm, đừng để lỡ việc nấu cơm trưa đấy." Bác Chu dặn. Nguyệt Oanh mượn bác cái ô rồi đi về phía nhà họ Đỗ. Trời lạnh rồi, mục tiêu chính của cô là lấy một bộ chăn đệm, dày mỏng gì cũng được, rồi xin thêm ít quần áo cũ của con Tư hoặc con Út, xem ai có đồ thừa thì xin. Cùng lắm thì đồ của dì cô tuy hơi xấu nhưng khoác đại vào rồi mặc áo khoác ngoài thì cũng chẳng ai thấy. Trên đường đi, cô cứ mải tính toán xem nên mở lời với mẹ Đỗ thế nào.

Đến nhà họ Đỗ, Nguyệt Oanh đứng ngoài cổng gọi mấy câu: "Dì ơi!" mà chẳng thấy ai thưa. Cô cao giọng gọi thêm mấy hồi nữa vẫn im lìm.

Bên cạnh, tại nhà họ Thẩm, bà nội Đỗ đang ngồi buôn chuyện với Lưu Vân thì nghe tiếng gọi bên ngoài: "Ai gọi ngoài kia thế?"

Lưu Vân ra cửa liếc nhìn một cái, thấy là Vu Nguyệt Oanh liền quay vào đóng sập cổng lại. Vừa định vào nhà thì tiếng Nguyệt Oanh vọng sang: "Chị Vân ơi, em muốn hỏi chị chút việc." Nguyệt Oanh gọi bên nhà dì mãi không được, định sang nhà họ Thẩm hỏi thăm thì thấy Lưu Vân nên đi tới.

Lưu Vân chẳng thèm tiếp, bước nhanh vào nhà rồi khóa c.h.ặ.t cửa. Kể từ lần Nguyệt Oanh lộ rõ ý đồ tơ tưởng đến cậu con trai thứ hai nhà mình, Lưu Vân đã ghét cay ghét đắng cô nàng này rồi. Giờ bà căn bản là không muốn dây dưa.

"Chị Vân ơi, chị Vân!" Nguyệt Oanh muốn vào hỏi cho ra nhẽ nhưng thấy cổng đã chốt c.h.ặ.t. Cô đứng gọi hồi lâu, Lưu Vân ở trong nhà cứ giả vờ như không nghe thấy.

Lòng Nguyệt Oanh chùng xuống. Chẳng lẽ đây là sự ngầm ý của dì mình sao? Cô thấy uất ức vô cùng. Dì là bề trên, dẫu cô có lỡ đắc tội mấy hôm trước thì người lớn ai lại đi chấp nhặt đến mức này cơ chứ?

Trong nhà họ Thẩm, bà nội Đỗ thắc mắc: "Ai gọi ngoài kia đấy?" "Người dưng thôi bà ạ." Lưu Vân tiện tay cầm mấy miếng vải đế giày lên khâu, nhưng cửa đóng nên trong nhà hơi tối, bà lại đặt xuống. "Bà ơi, chị Hoàng bảo đi đưa đồ cho thằng bé, thế có nói bao giờ về không ạ?"

Sáng nay mẹ Đỗ thấy trời ráo, không kìm được lòng nên thu dọn đồ đạc cho thằng Ba, quyết định mang sang nhà máy Máy kéo. Vì bà nội không có người trông nên mẹ Đỗ gửi bà sang nhà Lưu Vân, nhờ bà ăn bữa cơm trưa bên đó, Lưu Vân cũng vui vẻ đồng ý. Hàng xóm láng giềng giúp nhau chút việc là thường.

"Nó bảo trước bữa tối nhất định sẽ về." Bà nội lại nhìn ra cánh cửa đang đóng kín. Sao bà nghe tiếng gọi giống con Nguyệt Oanh cháu bên nhà ngoại cái Thái thế nhỉ.

Đột nhiên có tiếng động mạnh bên ngoài. Lưu Vân thốt lên: "Bà nghe xem, hình như có đứa nào đá cửa."

Bà nội dỏng tai nghe, đúng thật. Lưu Vân hé cửa nhìn ra, lại nghe thêm mấy tiếng "rầm rầm" nữa, cánh cửa nhà họ Đỗ rung lên bần bật. Cửa bị đá rồi. Nhìn kỹ lại, vẫn là Vu Nguyệt Oanh.

Lưu Vân bực mình mở toang cửa đi ra cổng, bà rung rung cái cổng nhà mình như dằn mặt. Nếu cái con họ Vu này dám đá cổng nhà bà, bà nhất định cho nó một bài học nhớ đời! Trước đây mẹ Đỗ đối xử tốt với Nguyệt Oanh thế nào bà đều chứng kiến cả. Vậy mà giờ nó vừa có việc làm là dọn đi ngay, lúc đi cũng chẳng mảy may ơn nghĩa gì với nhà họ Đỗ, đúng là hạng "ăn cháo đá bát".

Nguyệt Oanh thấy Lưu Vân ra thì vội bước tới, nặn ra nụ cười cầu hòa: "Chị Vân, chị có biết dì em đi đâu không ạ?" Lưu Vân giọng lạnh nhạt: "Cô cứ yên tâm, đợi dì cô về tôi sẽ báo lại là cô đã đá hỏng cả cửa nhà bà ấy rồi."

Mặt Nguyệt Oanh cứng đờ, vội thanh minh: "Không phải như chị nghĩ đâu, nãy có con chuột chạy vào nên em định dẫm nó thôi..." "Thế à?" Lưu Vân mỉa mai, liếc nhìn cô một lượt từ đầu đến chân, "Về thăm dì mà đi tay không thế này à? Nhà ăn Đường sắt không phát cho cô cái gì mang về làm quà sao?"

Nguyệt Oanh gượng cười: "Em mới đi làm, còn chưa quen việc, đợi lĩnh lương em sẽ hiếu kính dì sau ạ." "Nghe còn ra hình người một tí." Lưu Vân thủng thỉnh: "Dì cô đi vắng rồi, không có nhà đâu." "Vậy chiều em lại sang."

Lưu Vân lấy làm lạ: "Cô không phải đi làm à?" Còn định sang nữa? Chắc chắn là có việc gì rồi. Thiếu tiền hay thiếu đồ đây? Nhà họ Đỗ dạo này bao việc, già ốm trẻ đau tốn biết bao nhiêu tiền, giờ cái đứa "đào mỏ" này lại định sang xin xỏ gì nữa chăng? Ôi dào, cái chị Hoàng này đúng là khổ thật mà.

Cuối cùng, Vu Nguyệt Oanh đành ôm một bụng tức, tay trắng trở về nhà ăn Đường sắt.

Tại nhà máy Máy kéo.

"Đồng chí ơi, tôi tìm cháu Đỗ Toàn (thằng Ba nhà họ Đỗ)." Mẹ Đỗ đứng ngoài cổng nói với bảo vệ, "Tôi là mẹ nó, đến đưa ít quần áo ấm, nhờ đồng chí báo cho nó một tiếng được không." Nói xong bà lại bồi thêm: "Tôi không vào đâu, tôi đứng đây đợi là được rồi."

Thằng Ba vốn ở đội bảo vệ, nên các đồng chí trực cổng vừa nghe thấy tìm tiểu Đỗ liền báo ngay cho đội trưởng. "Cho tiểu Đỗ ra ngoài xem sao, nhưng nhớ nhắc nó nếu có mang đồ vào thì phải qua đây kiểm tra kỹ lưỡng, đồ đạc phải đảm bảo an toàn đấy." Đội trưởng dặn dò. Dạo này các chuyên gia về nhà máy Máy kéo khá đông nên an ninh được thắt c.h.ặ.t.

Rất nhanh sau đó, mẹ Đỗ đã thấy Đỗ Toàn trong bộ đồng phục bảo vệ bước ra. Bà cười rạng rỡ, con trai bà đúng là có chí, ăn vận vào trông chẳng kém gì mấy anh bộ đội.

"Mẹ, sao mẹ lại sang đây?" Đỗ Toàn ngạc nhiên, "Có phải bà nội có chuyện gì không mẹ?" Anh nhớ hôm nọ sang xưởng Cơ khí tìm con Tư, bà nội trông cũng yếu lắm rồi.

"Không sao, không sao, bà nội khỏe lắm, lúc đi mẹ gửi bà sang nhà chị Vân rồi." Mẹ Đỗ đưa cái bọc lớn nhất trong hai bọc đồ cho con, "Đây là quần áo với bộ chăn đệm dày của con. Trời trở gió rồi, con phải chú ý giữ gìn sức khỏe..." Bà dặn dò tỉ mỉ đủ thứ chuyện.

Mẹ Đỗ không hề lú lẫn. Thằng Ba đã có việc làm, bà lại có thêm chỗ trông cậy. Vả lại giờ chỉ có nó ở gần, thằng Cả thằng Hai ở xa xôi, sau này có về hay không còn chưa biết. Mai này bà với ông Đỗ già yếu, chẳng phải vẫn phải nhờ thằng Ba ở gần đây phụng dưỡng sao? Nhìn bà nội thì biết, thằng Hai dù giàu sang đến mấy mà ở tận chân trời thì cũng chỉ có ông Đỗ với bà đây chăm sóc thôi.

Những biến cố thời gian qua khiến mẹ Đỗ thông suốt nhiều điều. Sau này phải tìm cho thằng Ba một đứa vợ tốt, tính tình hiền hậu, hòa nhã với mọi người. Xinh đẹp hay gia thế cũng chỉ là thứ yếu. Cái hạng quá tinh khôn hay kiêu kỳ (như cô vợ trước của Thẩm Dương nhà bên) là tuyệt đối không được, chẳng nhờ vả được gì đâu.

"Con nhớ giữ sức nhé, ở nhà còn ít bông cũ, đợi mẹ làm xong cái áo bông rồi sẽ mang sang cho con sau." Mẹ Đỗ không nói đó là bông từ áo cũ của ông nội Đỗ, sợ thằng Ba nó không chịu nhận.

MonkeyD

Email: [email protected]

Liên hệ hỗ trợ: https://www.fb.com/monkeyd.vn

DMCAPROTECTED

Mọi thông tin và hình ảnh trên website đều được bên thứ ba đăng tải, MonkeyD miễn trừ mọi trách nhiệm liên quan đến các nội dung trên website này. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức. Các vấn đề liên quan đến bản quyền hoặc thắc mắc khác, vui lòng liên hệ fanpage: MonkeyD.