[vô Hạn Lưu] Thiết Lập Nhân Vật Không Thể Sụp Đổ - Chương 206: Nhà Máy Nguyên Dã Số 2 (13.2)
Cập nhật lúc: 21/09/2025 06:27
Thượng Đế: "Mời người chơi vào chỗ theo số thứ tự, đồng thời giấu kỹ thẻ thân phận của mình."
Người đàn ông áo choàng đen, không rõ tên, số 1.
Tiểu Mỹ, số 2.
Cố Hề Lịch, số 3.
Người đàn ông tóc đỏ, Từ Chinh, số 4.
Hải Khôn, số 5.
Dương Văn Hiên, số 6.
Thân Uy, số 7.
Diệp Thanh Thanh, số 8.
Đây không phải là một trò chơi có thể liên thủ, hoàn toàn khác với những vòng “đoán vai trò” trước đó. Ai cũng hiểu, ván này chắc chắn sẽ có kẻ bỏ mạng. Chính vì vậy, từng gương mặt quanh bàn đều mang vẻ nghiêm trọng đến mức nặng nề. Vẻ nghiêm trọng ấy, ngoài để che giấu tâm trạng thực sự, còn là một lớp mặt nạ — ngăn cản ánh mắt dò xét của kẻ khác, tránh để những người không giỏi giả vờ bị lộ tẩy ngay từ đầu.
Cố Hề Lịch cũng mang gương mặt lạnh lùng nghiêm túc, song trong đáy mắt lại có sự bình thản khó thấy. Cô là một người có khả năng phân tích logic không mạnh. Những lần sống sót trước kia, phần lớn dựa vào 'may mắn nhỏ'. Chỉ cần không phải rút trúng thân phận sói, cô sẽ không quá căng thẳng.
Thượng Đế: "Trời tối, xin nhắm mắt. Sói, xin mở mắt."
Cố Hề Lịch mở mắt.
Ngoài cô ra, những người mở mắt theo lệnh của Thượng Đế còn có: người đàn ông khoác áo choàng đen số 1, và Hải Khôn số 5.
Đội hình này vừa lộ diện, Cố Hề Lịch chỉ muốn bật ra một câu MMP. Nhưng so với cô, chắc số 5 còn muốn mắng chửi cả họ nhà sói hơn. Nhìn lại đồng đội của mình đi: một kẻ gần như treo máy, một Cố Hề Lịch trông thì chẳng thông minh cho lắm! Vốn tưởng là ba đấu năm, giờ biến thành 1.5 đấu năm. Chẳng trách nét mặt Hải Khôn lập tức sụp đổ hoàn toàn.
Ngược lại, số 1 vẫn giữ nguyên gương mặt lạnh như băng, chẳng để lộ cảm xúc gì. Người như thế mới thật sự khó đoán, bởi không ai biết trong đầu ông ta đang tính toán điều gì.
Thượng Đế: "Sói xin xác nhận thân phận của nhau."
Số 1 khẽ gật đầu, động tác tuy nhỏ nhưng đủ cho thấy ông ta không hề treo máy. Số 5 thấy vậy suýt nữa thì mừng phát khóc.
Cố Hề Lịch nặn ra một nụ cười gượng gạo, nhưng lông mày vẫn chau chặt. Để cô làm sói, rõ ràng là không ổn chút nào. Cô vốn không giỏi phân tích logic, đến lúc phải phát biểu chắc chắn sẽ thành điểm yếu, dễ bị nhắm tới đầu tiên. Trừ phi… cô có cách để khỏi phải tự chứng minh sự trong sạch của mình...
Thượng Đế: "Sói xin g.i.ế.c người!"
Số 5 nhìn thấy bộ dáng buồn bã của Cố Hề Lịch, đột nhiên nảy ra một ý tưởng tuyệt vời - số 3 tự đâm. Hành động này rủi ro đến mức điên rồ, nhưng nếu tinh toán kỹ, đó là cách duy nhất có thể che chắn thân phận của Cố Hề Lịch. Biết đâu may mắn, họ còn giật được một lọ thuốc giải.
Thiên phú của Cố Hề Lịch là thứ “may mắn nhỏ” kia — chính điều đó biến cô thành ngôi sao sáng chói trên sân đấu. Trong thế chỉ có hai phe, nếu cô không phải sói thì chẳng có gì lạ khi đêm đầu tiên, trong hoàn cảnh không có thông tin, sói sẽ chọn c.h.é.m cô trước. Cái vận may mơ hồ ấy đáng sợ ở chỗ: một khi còn sống, cô có thể trở thành nhân tố lắt léo, xoay chuyển cục diện phe đối phương.
Trận “đoán vai trò” trước đây là minh chứng rõ rệt. Loại bỏ cô tức là triệt tiêu yếu tố bất ổn lớn nhất — một phương án tàn nhẫn nhưng hiệu quả.
Nếu Cố Hề Lịch thật sự là sói thì cũng khó mà giấu được — Tiên tri có thể kiểm tra cô vào đêm đầu tiên. Trừ khi Tiên tri chính là số 8, cô mới có cửa che thân.
Ý tưởng “tự đâm” xuất phát từ tính toán ấy: chỉ cần Phù thủy không phải số 8, khả năng Cố Hề Lịch bị cứu bằng thuốc giải là rất lớn. Nếu cô thật sự chết, đêm sau sói sẽ nhắm thẳng vào số 8. Đây là một nước cờ mạo hiểm nhưng cực kỳ khôn ngoan.
Chỉ có điều, phương án này buộc phải được toàn bộ phe sói đồng thuận — bởi mỗi quyết định là vấn đề sống còn, không phải trò chơi đùa. Số 5 lo lắng Cố Hề Lịch sẽ không đồng ý, nhưng Cố Hề Lịch gần như không hề suy nghĩ, đã đồng ý với chiến lược của anh ta. Số 1 hoàn toàn không có ý kiến.
...Hình như cũng không tệ, ít nhất đồng đội rất hợp tác.
Số 5 bỗng nhiên thấy tự tin trở lại. Anh ta ra hiệu cho Thượng Đế để Cố Hề Lịch tự đâm.
Thượng Đế: "Sói xin nhắm mắt, phù thủy xin mở mắt."
Phù thủy mở mắt.
Thượng Đế: "Tối nay cô ấy chết, bạn có muốn cứu cô ấy không? ...Tốt, tôi đã biết. Bạn có cần đầu độc người nào không?"
Thời gian “nhắm mắt” bị kéo dài bất thường. Mỗi giây trôi qua rất chậm. Cố Hề Lịch hiểu rõ, đây không còn là trò chơi đơn thuần. Mỗi hành động, mỗi cử động nhỏ đều có thể khiến cô mất mạng. Mọi chi tiết vụn vặt đều có thể tố cáo thân phận cô.
Ai có vai trò gì, đôi khi thậm chí không cần lời nói cũng có thể phán đoán.
Thượng Đế: "Phù thủy xin nhắm mắt, tiên tri xin mở mắt."
Tiên tri mở mắt.
Thượng Đế: "Tối nay bạn muốn kiểm tra ai?"
Cố Hề Lịch biết, chỉ cần tiên tri không phải số 8, người này chắc chắn sẽ kiểm tra cô.
Trong trường hợp đó, tiên tri sẽ nắm chắc rằng cô là sói. Nhưng khi trời sáng, Cố Hề Lịch lại đã chết. Với tiên tri, đó sẽ là một cú sốc — kết quả điều tra vừa nhận được đã biến thành vô nghĩa. Nếu cô may mắn lừa được lọ thuốc giải của phù thủy, sống sót trở lại, đêm đó không ai chết. Sáng hôm sau, sự bất thường này đủ khiến tiên tri đoán ra vài phần chân tướng, và có lẽ cũng khó mà giấu được sự ngạc nhiên.
Ngay cả khi biểu cảm của người này có một chút thay đổi nhỏ, Cố Hề Lịch cũng có thể tìm ra người đó là ai.
Một khi tiên tri bị lộ, tức là sói đã thắng một nửa.
Kế hoạch “tự đâm” không thể giấu nổi tiên tri. Nhưng biết rõ chưa chắc đã dám nói ra. Để lật ngược được mưu đồ này, tiên tri không chỉ cần bản lĩnh, mà còn cần một sự quyết đoán tuyệt đối, và phải có đủ may mắn.
Thượng Đế: "Được rồi, người bạn muốn kiểm tra là... Tiên tri xin nhắm mắt."
Thượng Đế: “Trời sáng, xin mở mắt. Đêm qua, sóng yên gió lặng — không ai chết.”
Trong khoảnh khắc ấy, ánh mắt số 7 khẽ d.a.o động. Một tia ngạc nhiên lóe lên, rồi rất nhanh được che giấu bằng vẻ bình thản. Nhưng với những kẻ quen bắt lấy chi tiết nhỏ, khoảnh khắc ấy đã đủ để gieo hạt giống nghi ngờ.
Cố Hề Lịch thầm thở phào. Động tác thở nhẹ kia không hề giấu giếm, giống như bất kỳ người chơi “người tốt” nào vừa may mắn thoát khỏi một đêm nguy hiểm.
