[vô Hạn Lưu] Thiết Lập Nhân Vật Không Thể Sụp Đổ - Chương 85: Trường Trung Học Đức Thạch Số 1 (13.1)

Cập nhật lúc: 04/09/2025 18:52

Cố Hề Lịch thỉnh thoảng lại quay đầu nhìn cái bóng của mình, chủ yếu là vì thứ không rõ tên ẩn nấp trong bóng tối thực sự khiến người ta sợ hãi. Chỉ cần có ánh sáng thì sẽ có bóng, mà bóng lại muốn g.i.ế.c c.h.ế.t chủ nhân của nó — loại nguy hiểm này quả thực khó lòng phòng bị.

Cố Hề Lịch nói: "Tôi sẽ đến ký túc xá nam một chuyến, các cậu hãy tìm một nơi để trốn trước. Nếu Trương Tĩnh không có vấn đề gì, hãy để anh ta đi cùng các cậu. Thời gian còn lại tốt nhất đừng ở lại phòng y tế một mình.”

Đỗ Nhược gật đầu đồng ý.

Không bao lâu nữa sẽ vào giờ học, họ cần phải tránh mặt trước, kẻo bị mấy giáo viên chuyên đi lùng bắt học sinh trốn học tóm được. Đã lẩn trốn nguyên một ngày rồi, mà nếu lúc này lại lật thuyền thì thật đáng tiếc.

Khi Cố Hề Lịch đến ký túc xá nam, bà quản lý đang chuẩn bị khóa cửa. Trời quá tối, gương mặt bà ta dưới ánh đêm so với ban ngày càng thêm đáng sợ.

Bà quản lý rõ ràng có chút hoảng hốt: “Cậu đến đây làm gì?”

Cố Hề Lịch thản nhiên đáp: "Tôi đến kiểm tra phòng. Sao, bà không ghi tên tôi vào danh sách à?"

Sắc mặt bà quản lý cứng lại. Không ngờ Cố Hề Lịch lại biết trò nhỏ của mình. Cây khóa trong tay bà ta bị bóp đến biến dạng. Phải mạnh đến mức nào mới có thể bóp lõm cả một ổ khóa đồng như thế? Cố Hề Lịch thầm nghĩ, bản thân chắc chắn sẽ không muốn thử.

Cố Hề Lịch liếc nhìn danh sách kiểm tra phòng được dán trên tường bên trái. Quả nhiên, phần kiểm tra lúc 6 giờ rưỡi chiều có tên cô. Điều này vốn nằm trong dự liệu — buổi trưa, khi nhìn thấy bà quản lý ngồi đan len, cô cũng trông thấy trên bàn bà ta có một tờ “Bảng phân công kiểm tra phòng”. Trên tấm bảng đen treo trên tường bên trái, những người kiểm tra phòng mỗi ngày đều được dán ở vị trí tương ứng.

Sau khi học sinh rời khỏi ký túc xá, trước giờ học giáo viên trực sẽ đến kiểm tra — tức là mỗi ngày kiểm tra ba lần, và toàn bộ giáo viên trong trường sẽ luân phiên. Vừa để đảm bảo an toàn, xem phòng có đồ cấm không, vừa để bắt học sinh trốn ở ký xá.

Những điều này, chỉ cần suy nghĩ là sẽ biết. Thân phận của Cố Hề Lịch là giáo viên. Theo lý mà nói, cô cũng có đủ tư cách để được sắp xếp đi kiểm tra phòng.

Mà bảng phân công buổi chiều lại để trống.

Cố Hề Lịch cố tình khiêu khích bà quản lý ký túc xá để bà ta sắp xếp công việc kiểm tra phòng buổi chiều cho mình. Cô chọc giận bà ta, khiến bà ta khó chịu với mình nhưng lại không có cách nào để g.i.ế.c mình ngay lập tức. Cảm xúc của vong linh thường bị phóng đại gấp bội, nếu có cơ hội g.i.ế.c c.h.ế.t “du khách” dám xúc phạm mình, bà ta chắc chắn sẽ ra tay.

Học sinh có những quy tắc bắt buộc phải tuân thủ. Hầu hết các quy tắc trong trường đều có thể ràng buộc họ, giáo viên cũng thế. Ví dụ như không hoàn thành công việc được giao, thì sẽ bị trừng phạt.

Nếu Cố Hề Lịch không đến, bà quản lý ký túc xá đã thành công. Không chừng bà ta còn có thể chủ động đi tìm Cố Hề Lịch và có cơ hội tự tay g.i.ế.c cô. Những vong linh bị ràng buộc bởi quy tắc, một khi hội đủ điều kiện ra tay, đó sẽ là “cưỡng chế g.i.ế.c chết”. Khi ấy, dù có năng lực thiên phú, du khách cũng khó mà chống đỡ. Đây mới là sự công bằng khốc liệt.

Tiếc là, Cố Hề Lịch dường như biết rõ mọi thứ...

Bà quản lý ký túc xá nhận ra, bà ta đã bị trêu đùa.

Đây là sân săn của vong linh, không phải khu vui chơi của con người!!!

Cơn phẫn nộ tràn ngập đầu óc bà ta.

Cố Hề Lịch nhún vai, thản nhiên nói: "Bà đã sắp xếp công việc cho tôi, sao thấy tôi đến, bà lại có vẻ ngạc nhiên vậy?"

Bà quản lý ôm lấy ngực, lắp bắp: “Cậu… cậu…”

Gương mặt bà ta phồng lên như cá nóc, da trở nên mỏng manh đến mức gần như trong suốt. Ngực phập phồng dữ dội, mỗi nhịp thở, đầu bà ta lại phồng lên thêm một chút.

Cố Hề Lịch thậm chí còn cảm thấy, nếu cứ tiếp tục như vậy, bà ta sẽ nổ tung.

... Chứng sợ bóng bay của cô sắp tái phát rồi.

Ngay khi Cố Hề Lịch chuẩn bị chủ động ra tay chọc thủng "quả bóng" ấy thì — “BÙM!” — đầu bà quản lý ký túc xá tự nổ tung.

Thực ra lúc đó Cố Hề Lịch còn cách khá xa, nhưng "quả bóng" đã phình to quá giới hạn, bị nổ tan tành, nên cô ít nhiều cũng bị ảnh hưởng.

Không có máu, không có thịt, chỉ có một lớp da mỏng manh.

Da người rơi xuống còn đáng sợ hơn cả m.á.u thịt văng tung tóe. Cố Hề Lịch phủi đi lớp da nhẹ bẫng kia. Do bị căng phồng quá mức, da mỏng tang, chạm vào lại giống như túi nylon.

Nghĩ đến đây, Cố Hề Lịch không khỏi rùng mình.

Không buồn nhìn xác bà quản lý, cô đẩy cửa bước vào ký túc xá nam. Trưa nay họ đã thu được khá nhiều thông tin trong ký túc xá nam, nhưng lúc đó có rất nhiều học sinh ở trong phòng, thời gian lại gấp rút, chẳng thể tra xét kỹ càng.

Cố Hề Lịch có ý định khám xét kỹ lưỡng ký túc xá nam, vốn không có cơ hội, nên phải tự tạo cơ hội để vào.

Mọi người hy vọng rằng, chỉ cần cầm cự thêm hai tiếng, đến chín giờ tối chuông tan học vang lên, bọn họ có thể rời khỏi lĩnh vực vong linh này. Cố Hề Lịch không dập tắt hy vọng ấy, nhưng trong lòng cô biết rõ — điều đó không thể nào xảy ra.

Đỗ Nhược cũng biết.

Tân binh nghĩ rằng tất cả những gì đã xảy ra đã quá tàn khốc. Trong một ngày ngắn ngủi mà đã có nhiều du khách c.h.ế.t như vậy, chắc hẳn đã đến lúc kết thúc rồi. Họ không hiểu rằng, trong số mười mấy du khách đi vào lĩnh vực vong linh, nếu có thể sống sót ra ngoài một phần ba, đã là trời phù hộ rồi.

Cố Hề Lịch không nói, Đỗ Nhược cũng không nói.

Nếu bây giờ dập tắt hy vọng, có lẽ tinh thần đám tân binh sẽ sụp đổ ngay. Con người chỉ có thể chịu đựng từng chút một, dồn dập quá thì sẽ gãy.

MonkeyD

Email: [email protected]

Liên hệ hỗ trợ: https://www.fb.com/monkeyd.vn

DMCAPROTECTED

Mọi thông tin và hình ảnh trên website đều được bên thứ ba đăng tải, MonkeyD miễn trừ mọi trách nhiệm liên quan đến các nội dung trên website này. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức. Các vấn đề liên quan đến bản quyền hoặc thắc mắc khác, vui lòng liên hệ fanpage: MonkeyD.