[vô Hạn Lưu] Thiết Lập Nhân Vật Không Thể Sụp Đổ - Chương 86: Trường Trung Học Đức Thạch Số 1 (13.2)

Cập nhật lúc: 04/09/2025 18:52

Cố Hề Lịch bắt đầu kiểm tra phòng từ tầng trên cùng đi xuống. Hành lang có đèn cảm ứng, nhưng đèn trong phòng thì phải tự bật. Đã trải qua hai lĩnh vực vong linh, kinh nghiệm tìm manh mối của cô càng thành thục. Tốc độ cũng nhanh. Chẳng mấy chốc, phòng ký túc xá của học sinh khối 10 và 11 nhanh chóng được kiểm tra xong. Cô bắt đầu khám xét phòng ký túc xá của học sinh khối 12.

Phải nói, việc tìm manh mối trong ký túc xá nam đúng là cực hình. Có phòng trông sạch sẽ, nhưng lật dưới gầm giường lại nguyên một thùng vớ bẩn chưa giặt. Khó trách vừa bước vào đã có mùi kỳ quái… Ngay cả học sinh lớp 12 cũng thế. Sách thì kẹp cả “hàng cấm”. Cố Hề Lịch lật ra một quyển tạp chí 18+, còn tiện tay xem mấy trang.

Mấy thứ này trước đây cô từng bán, so với hàng cô từng buôn thì chả thấm tháp gì, nên cô đương nhiên không có chút xấu hổ nào.

Cho đến bây giờ, cô vẫn chưa tìm thấy bất kỳ thứ gì hữu ích, nhưng cô không hề hoảng sợ. Dù sao thì, bà quản lý ký túc xá đã nổ tung tại chỗ, có lẽ sẽ không có ai hối thúc cô kiểm tra phòng xong phải rời đi ngay. Thời gian dư dả, cứ từ từ tìm. Đây có thể là công việc vô ích, nhưng cô không cảm thấy nhàm chán chút nào.

Trong ngôi nhà cổ, cô có thể nghiên cứu đi nghiên cứu lại vài bức tranh hàng trăm lần mà không thấy chán. Mỗi phòng ký túc xá đều có ít nhiều những điểm khác biệt, có sự mới mẻ, làm sao mà cảm thấy chán được. Mà mục tiêu của Cố Hề Lịch không chỉ là thoát khỏi Trường Trung Học Đức Thạch — cô còn muốn trái tim vong linh.

Nhưng cô vẫn chưa biết Lãnh chúa Vong linh của ngôi trường này là ai.

Sau khi đã loại bỏ nghi ngờ đối với Hiệu trưởng, cô thậm chí còn chưa tìm thấy manh mối rõ ràng nào chỉ về Lãnh chúa Vong linh.

Không cố gắng thì làm sao được?

Tiếp theo là phòng ký túc xá của lớp 12-2. Trên cửa phòng 209 chỉ dán tên của bảy người. Thông thường, ký túc xá nam đều có tám chỗ, cũng có thể do chưa đủ người ở. Nhưng khi Cố Hề Lịch bước vào, cô lập tức nhận ra trong phòng này rõ ràng có tám người.

Mỗi chiếc giường đều ghi tên chủ nhân ở đầu giường, chỉ riêng chiếc giường sát ban công là hoàn toàn trống, không có tên của ai cả.

Cố Hề Lịch lật sách trên bàn, chỗ đáng lẽ có tên thì trống, ngay cả tập bài tập dùng dở cũng không có tên… Hoặc đúng hơn, toàn bộ tên của hắn đã biến mất.

"Chữ viết này..."

Là Người ước nguyện!!

Người ước nguyện khi viết chữ rất thích ngoáy lên. Vì vậy, chữ của hắn rất bay bổng, mỗi chữ đều khó coi nhưng rất đặc trưng, khó giả mạo cũng không dễ nhầm lẫn.

Cố Hề Lịch giở từng trang sách trên bàn, nhưng không thấy một cái tên hay ký hiệu nào. Ngăn kéo cũng trống trơn. Tất cả giống hệt bàn học bình thường, trong hộp bút chỉ có ba cây bút, lật đi lật lại cũng không thấy gì.

Giường thì rất gọn gàng. Cố Hề Lịch lột vỏ gối, tháo chăn ra, ngay cả tấm nệm trải giường bằng vải cũng được kiểm tra kỹ lưỡng… chẳng có gì cả.

Không thể nào!

"Ơ!"

Ngón tay cô khẽ cào tường, lớp vôi rơi xuống, lộ ra một viên gạch mỏng. Kéo ra, bên trong cất giấu một chiếc hộp nhỏ màu bạc.

Trong 'căn nhà cổ', sau gương là một lối đi bí mật. Ở đó có xác của Kính Nữ và Bảo Kính. Khi đó, Lý Khả lấy Bảo Kính, liền dẫn đến việc Kính Nữ tìm tới. Cố Hề Lịch có dự cảm, nếu cô lấy thứ trong chiếc hộp này ra, cũng sẽ chiêu mời một thứ gì đó đến.

Nếu lúc đó cô là người chui vào lối đi, cô cũng sẽ lấy Bảo Kính. Nhưng cô khác với Lý Khả. Lý Khả lấy vì lòng tham, không hề nghĩ xem bản thân có thể đối phó được với quỷ quái do bảo vật mang đến hay không. Còn cô, cô biết rõ mình đang làm gì, và cũng có đủ tự tin để ứng phó với những nguy hiểm không lường trước.

Mở chiếc hộp đầy bụi bẩn, Cố Hề Lịch nheo mắt lại, cất những thứ bên trong vào người... Sau đó lục soát nốt các phòng còn lại, nhưng không thêm được manh mối nào. Không quá thất vọng, tìm thấy Người ước nguyện đã là thu hoạch lớn nhất rồi.

Sắp đến chín giờ, Cố Hề Lịch rời khỏi ký túc xá nam, đứng dưới ánh đèn trên sân bóng rổ, lặng lẽ nhìn về phía cổng trường...

Còn năm phút... Còn một phút...

Ba mươi giây...

Một giây...

Đúng chín giờ, tiếng chuông tan học không hề vang lên.

=……=

【Cố ca được phong tặng danh hiệu 'Đấu khẩu vong linh', vỗ tay!】

【Bốp bốp bốp bốp】

【Hahaha, nhìn thì buồn cười thật, nhưng thực ra bà quản lý không phải bị chọc tức mà chết, mà là do cố ý vi phạm quy tắc để g.i.ế.c Cố ca, nên mới tự nổ tung đó.】

...

【Streamer cứ lật đi lật lại thế này, chán quá~】

【Hơi buồn ngủ thật...】

【Khuyên mấy người lương thiện chút đi, chúng ta chỉ ngồi xem livestream, người ta thì lấy mạng vượt ải. Nếu lúc nào cũng cao trào thì Cố ca còn sống nổi không?】

【Chết tiệt, chữ viết này hơi quen?】

【Quen là đúng rồi, chính là chữ viết của Người ước nguyện! Một phát hiện lớn!】

【Cố ca lại thêm danh hiệu 'Chuyên gia phá hoại', vỗ tay~】

【Ơ, Cố ca lấy được cái gì vậy?】

【Tôi zoom lên xem, hình như là đồ sứ, kiểu tượng con vật gì ấy. Tay Cố ca che mất rồi...】

【Tại hạ cho rằng, chuông tan học sẽ không kêu.】

【Tôi cũng nghĩ thế...】

...

【... Chết tiệt, thực sự không kêu!!!】

MonkeyD

Email: [email protected]

Liên hệ hỗ trợ: https://www.fb.com/monkeyd.vn

DMCAPROTECTED

Mọi thông tin và hình ảnh trên website đều được bên thứ ba đăng tải, MonkeyD miễn trừ mọi trách nhiệm liên quan đến các nội dung trên website này. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức. Các vấn đề liên quan đến bản quyền hoặc thắc mắc khác, vui lòng liên hệ fanpage: MonkeyD.