Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Giàu Nuôi Nhãi Con - Chương 384
Cập nhật lúc: 06/09/2025 23:45
Đoàn Đoàn cười phá lên rồi nhanh chóng phá tan toàn bộ mảnh ghép gỗ: "Tiểu Bao Tử, ca ca dạy đệ cách ghép lại, đơn giản lắm vậy!"
Tiểu Bao Tử hoàn toàn đắm chìm vào trò xếp hình, đôi mắt ngập tràn sự tò mò cùng hưng phấn tột độ: "Được ạ!"
Chẳng rõ Tiểu Bất Điểm đã vào nhà tự bao giờ, giờ đang ngoan ngoãn nằm bên cạnh Đoàn Đoàn, còn Đoàn Đoàn thì ân cần vuốt ve nó, Tiểu Bao Tử nhìn thấy cũng không kìm được mà vuốt ve theo.
Tiểu Bất Điểm ở nhà cực kỳ ngoan ngoãn, khi Đoàn Đoàn vắng mặt, nó một mực quấn quýt bên Tần phụ suốt cả ngày dài, thỉnh thoảng phơi nắng hay được Tần phụ dắt ra ngoài bách bộ, Thường nhật quả thật vô cùng hiền lành!
Giang Oản Oản và Tần Tĩnh Trì ngồi một bên nhìn hai tiểu tử chơi vui vẻ, chẳng còn để tâm đến chúng nữa mà cả hai rúc vào nhau, say sưa đọc sách.
Câu chuyện tên là [Đoạn Kiều].
Thoại bản lần này của Tần Tĩnh Nghiễn kể về một vị Huyện lệnh thanh liêm tên là Lương Úy. Trong một lần dịch bệnh, vị ấy đã xông pha nơi tiền tuyến, ngay khi mầm bệnh vừa nhen nhóm, vị ấy đã dốc sức ngăn chặn nguồn bệnh, ban lệnh phong tỏa thành, không để dịch bệnh lan tràn khắp chốn, phân tán dân chúng, ngăn cách người nhiễm bệnh và người chưa nhiễm bệnh tại hai khu vực cách biệt trong huyện.
Tuy nhiên, một mình vị ấy không thể ngăn cản được khát vọng cầu sinh của trăm họ, có vài kẻ mắc bệnh đã lén lút đào đường hầm thoát khỏi thành, khiến các thị trấn và thôn mạc lân cận nhanh chóng chìm vào biển tang thương.
Lương Úy thấy tình hình ngày càng nghiêm trọng, các ngự y triều đình phái đến vẫn chưa tới, vị ấy đã quyết định phá bỏ cây cầu độc đạo thông đến Châu, nhờ vậy mới chặn đứng được dịch bệnh tiếp tục hoành hành, tên sách cũng bắt nguồn từ đây.
Châu: Đơn vị hành chính thời xưa.
Sau đó, vị ấy trở về thành, tiếp tục an ủi người dân, cùng với hơn chục vị đại phu còn lại trong huyện sắc thuốc thang, giúp đỡ ngày đêm cho đến khi quân đội và ngự y triều đình phái đến, Lương Úy cuối cùng cũng không tránh khỏi kiếp nạn này.
Trước khi nhắm mắt, ánh mắt của vị ấy vẫn đong đầy hy vọng nhìn về hướng kinh thành.
Câu chuyện đến đây là kết thúc, cũng không nói thêm về tình hình dịch bệnh sau đó nhưng dịch bệnh vốn dĩ nan y, dù trong sách không viết thì ai nấy đọc xong đều tự khắc thấu hiểu, những kẻ nhiễm bệnh trong thành cũng khó lòng có được kết cục tốt đẹp...
Giang Oản Oản vừa đọc vừa gật đầu, trong lòng phức tạp, nặng trĩu nói với Tần Tĩnh Trì: "A Nghiễn quả thật phi phàm! Mỗi câu chuyện đều lay động lòng người đến thế, lần này e rằng lại gây chấn động một phen rồi."
Tần Tĩnh Trì nhìn mấy hàng chữ cuối cùng, thấp giọng đáp lời: "Đúng vậy."
Đoàn Đoàn và Tiểu Bao Tử chú ý tới hai người họ đang cầm sách, khuôn mặt cả hai đầy vẻ nặng trĩu, liền ngẩn ngơ.
"Cha nương, sao vậy?"
Tiểu Bao Tử đứng phía sau Đoàn Đoàn, cũng chớp chớp đôi mắt đầy vẻ hiếu kỳ, xen lẫn nghi hoặc nhìn hai người họ.
Giang Oản Oản khép sách, mỉm cười nói: "Không có gì đáng bận tâm đâu, Tiểu Bao Tử và Đoàn Đoàn chơi có thích không?"
Tiểu Bao Tử mỉm cười gật đầu: "Thẩm ơi, vui lắm!"
Đoàn Đoàn ra vẻ một người ca ca, khoác tay nhỏ lên vai Tiểu Bao Tử, cười híp mắt nói: "Tiểu Bao Tử quả là thông minh xuất chúng! Đã biết chơi xếp hình rồi đấy!"
Giang Oản Oản nghe xong thì gật đầu: "Như vậy thì tốt."
Nói xong, bấy giờ nàng mới ý thức được thời gian đã không còn sớm, vội vàng nói: "Đêm đã khuya rồi, hai con mau đi nghỉ đi, việc chơi đùa hôm nay cũng nên dừng lại ở đây thôi."
Hai tiểu tử nhỏ ngoan ngoãn gật đầu: "Vâng ạ!"
"Vâng ạ."
Đoàn Đoàn trầm ngâm một lát rồi hỏi: "Nương, hôm nay Tiểu Bao Tử ngủ cùng Đoàn Đoàn có được chăng? Giường của Đoàn Đoàn rất rộng, đủ cho hai huynh đệ ta ngủ chung!"
Giang Oản Oản gật đầu: "Nhưng con phải nhớ kỹ chăm sóc đệ đệ thật tốt, đắp chăn kín đáo, chớ để đệ đệ nhiễm lạnh."
"Vâng vâng, được ạ!"
Đợi hai đứa nhỏ đều tắm xong, bấy giờ Đoàn Đoàn mới kéo Tiểu Bao Tử chạy vội lên lầu.
Đứng trước ngưỡng cửa phòng, cậu bé liền chỉ vào con thỏ nhỏ thêu dệt và tấm biển khắc trên cửa mà nói: "Tiểu Bao Tử, đây chính là phòng của ca ca! Trên đó còn đề 'Tiểu phòng của Đoàn Đoàn' đó."