Xuyên Làm Ác Nữ, Tôi Bị Các Thú Phu Nghe Thấy Tiếng Lòng - Chương 35
Cập nhật lúc: 23/12/2025 18:05
Vài ngày sau đó, bên phía hoàng cung đã gửi thư ngỏ muốn mời Bạch Tử Ly vào trong cung để viết biên bản vụ việc đã xảy ra ngày hôm đó và lập báo cáo về giống loài trùng tộc mới.
Sáng ngày thứ hai đầu tuần, một chiếc phi cơ mang mã số hoàng gia tiến vào trang viên thống soái. Tống Y Duệ từ trên xe bước xuống, bộ quân phục trắng phẳng phiu ánh lên vẻ lạnh lùng điềm tĩnh.
Hôm nay anh được lệnh phải tới hộ tống Bạch điện hạ đến hoàng cung để tránh trường hợp trùng tộc đột kích bất ngờ như lần trước. Đội cận vệ hoàng gia do anh phụ trách đang chờ sẵn bên ngoài, chỉ cần một tín hiệu sẽ ngay lập tức ập đến.
Bạch Tử Ly cũng đã biết chuyện phía hoàng cung đến hộ tống cô. Nhưng cô không nghĩ rằng đích thân Tống Y Duệ sẽ đưa cô đi. Phải biết rằng mặc dù anh ta là đội trưởng đội cận vệ hoàng gia nhưng chức vụ này lại là chức vụ thấp nhất trong ba chức vụ của anh ta.
Trong mấy chức vụ mà Tống Y Duệ đang nắm giữ thì chức thẩm phán đế quốc là chức vụ cao nhất. Hoàn toàn không bị kiểm soát bởi bất kì thế lực nào, cho dù là hoàng gia. Thậm chí nếu hoàng tộc phạm tội thì chức vụ thẩm phán này còn có thể giúp anh ta phán quyết người hoàng tộc nữa kìa.
Thật ra thì ngay khi bắt đầu vào con đường quân nhân thì chức vụ đầu tiên mà Tống Y Duệ nắm giữ chính là đội trưởng đội cận vệ hoàng gia. Điều này được miêu tả rất rõ ràng trong nguyên tác. Chỉ là không hiểu vì sao đến tận bây giờ, khi anh ta đã ở một vị thế mà đã có thể phán quyết cả hoàng tộc mà vẫn giữ chức cấp dưới của phía họ. Chắc là có ẩn tình gì đó...
Nhưng điều này không nằm trong phạm vi tìm hiểu của Bạch Tử Ly và cô cũng không muốn tò mò quá sâu. Chuyện hoàng tộc vốn dĩ không đã rất phức tạp. Nói thật nếu được, cô còn muốn cả đời này đừng bước chân vào hoàng cung. Nhưng hôm nay bắt buộc phải đi một chuyến rồi.
Ngồi trên chiếc xe bay mang mã số Loyal 3780, suy nghĩ của Bạch Tử Ly bỗng nhiên trôi xa. Mặc dù nói là thư mời vào hoàng cung để làm biên bản vụ việc và báo cáo trùng tộc mới nhưng để Tống Y Duệ đến đón cô thế này thì có trang trọng quá không? Hoàng tộc có âm mưu điều gì từ phía cô không?
Những câu hỏi liên tiếp như thế trong đầu đã bị người ngồi phía trước nghe thấy hết. Tống Y Duệ vẫn bình thản lái xe. Đây đã là lần thứ ba, anh và cô gặp nhau nhưng lần nào cô cũng đem lại sự bất ngờ cho anh.
Lần đầu là khi ở Tứ Hào Bách Hoá, cô đã dũng cảm đứng lên bảo vệ một đứa trẻ. Đó là lần đầu tiên anh thay đổi suy nghĩ rập khuôn về một giống cái chỉ biết hống hách kiêu ngạo dựa vào người khác mà chỉ tay năm ngón. Cô khác với tất cả những giống cái khác, cô không kiêu ngạo, không siểm nịnh, cô rất tốt bụng.
Lần thứ hai là ở toà cao ốc Lam Vọng, khi anh đến anh đã thấy cô trên lưng người thừa kế tộc Chu Tước. Điềm tĩnh, ngang nhiên, mạnh mẽ là ba từ mà anh hình dung về cô lúc ấy. Bóng dáng đứng trên thú hình Chu Tước ấy quả thật là đã khắc sâu vào trong tâm trí anh.
Lần thứ ba chính là ngay lúc này. Quả thật đúng như cô nghĩ, việc hoàng tộc phái anh đi cũng có một phần ý đồ khác. Người hoàng tộc đã biết anh có quen biết với cô từ trước nên làm thế để thêm phần hảo cảm. Người lúc đầu được chỉ định đi đón cô thật ra là đại hoàng tử Tư Đồ Úc Châu. Nhưng hình như anh ta và cô đã xảy ra chút xích mích nên anh mới được thay thế.
Nghĩ tới đây, anh liền cảm thán. Một giống cái vừa mạnh mẽ, vừa thông minh và vừa tốt tính như thế thật sự rất hiếm có. Anh rất tò mò liệu những người đàn ông như nào mới đủ tầm để làm thú phu của cô nhỉ?
Phi cơ nhanh chóng tiến vào ngoại điện của hoàng cung. Vừa bước xuống, Bạch Tử Ly đã bị choáng ngợp trước vẻ đẹp của nơi này. Nó không giống hoàng cung phương Đông ở Trái Đất mà lại là mang nét gì đó hơi phương Tây. Nhưng cũng có phần pha trộn với sự phát triển của khoa học kĩ thuật.
Hoàng cung đế quốc được chia ra làm hai phần bao gồm ngoại điện và nội điện. Ngoại điện là nơi tụ họp cũng như là các trụ sở quân đội, chính trị của đế quốc. Nội điện là nơi ở của các thành viên trong hoàng tộc.
Nơi cô đang đứng là sân trước của ngoại điện. Cả một khu vực sân rộng lớn, chính giữa là đài phun nước có chạm khắc một bức tượng hình con Bạch Trạch bằng thạch anh trắng. Chắc có lẽ là điêu khắc theo hình dạng thú của thần thú đại nhân.
Cả sân trước được trồng cỏ xanh và lát sỏi trắng uốn lượn thành một con đường dẫn tới sảnh chính của ngoại điện. Sảnh chính của ngoại điện là nơi họp hành của đế quốc. Người hoàng tộc, các chính vụ đại thần, các tướng quân, thống soái đều sẽ ở đây để bàn bạc và cùng đưa ra quyết định.
Tống Y Duệ dẫn đầu đưa cô đến sảnh chính ngoại điện. Trước cửa sảnh chính ngoại điện là một cầu thang bằng đá thạch anh gồm chín bậc tượng trưng cho sự tồn tại vĩnh cửu của đế quốc. Bước lên bậc thứ chín liền thấy cánh cửa sảnh có khắc hình "Dực Sư" - biểu tượng riêng biệt của hoàng gia.
PS: Dực sư là con sư tử có cánh, trông khá giống tượng nhân sư của Ai Cập nha.
Cửa được từ từ mở ra, mang theo tâm trạng hơi bất an của Bạch Tử Ly. Xuyên không đến đây biết bao lâu rồi, đây là lần đầu tiên cô phải xuất hiện trước mặt hoàng gia và các chính vụ đại thần.
Tống Y Duệ thấy vẻ mặt của cô có phần căng thẳng liền nhỏ giọng an ủi:
" Không sao đâu. Chỉ là hỏi lại sự việc ngày hôm đó thôi. Bạch thánh nữ đừng sợ. "
Bạch Tử Ly nghe những lời của Tống Y Duệ liền mím môi, thở hắt ra một tiếng bình ổn lại tâm trạng. Cô đứng thẳng người dậy, dùng phong thái tự tin nhất của chính mình mà đối diện.
Vừa bước vào đã đối diện ngay với hàng ba người ngồi trên cao nhất. Bên trái cô đã quá quen thuộc rồi, là Tư Đồ Úc Châu - đại hoàng tử của đế quốc và cũng là quân vương trong tương lai theo nguyên tác. Nếu như vậy thì người ngồi ở giữa và người ngồi bên phải là hoàng đế và hoàng hậu của đế quốc rồi.
Hoàng đế Dực Khắc Á Ti là đã trị vì đế quốc hơn một trăm năm nay. Tuổi thọ của thú nhân rất dài nên một vị vua có thể trị vì hơn một trăm năm, thậm chí là hai ba trăm năm cũng là chuyện hết sức bình thường.
Ông ta có mái tóc màu vàng kim cùng đôi mắt hổ phách trông cực kì uy nghiêm. Dù đã hơn một trăm tuổi nhưng vẻ ngoài lại không hề có dấu hiệu của tuổi tác mà lại mang nét phong độ của người đàn ông thành đạt.
Hoàng hậu Tư Đồ Phi Kỳ lại càng trông trẻ tuổi hơn nữa. Bà ta cũng chỉ nhỏ hơn hoàng đế có mười tuổi nhưng nhìn vẻ ngoài không khác gì thiếu nữ đôi mươi. Da dẻ trắng hồng, đôi mày thanh tú. Đặc biệt nhất phải kể đến chính là đôi mắt hồ ly cong cong quyến rũ động lòng người kia. Có thể nói vẻ đẹp yêu nghiệt của Tư Đồ Úc Châu chính là hoàn toàn thừa hưởng từ người mẹ tộc Cửu Vĩ Hồ này.
Tống Y Duệ cúi đầu hành lễ, Bạch Tử Ly liền nhanh chóng làm theo. Dực Khắc Á Ti cười ha hả rồi phẩy tay miễn lễ. Xong xuôi ông ta mới bắt đầu nói chuyện với Bạch Tử Ly:
" Đã vất vả cho thánh nữ đến đây một chuyến rồi. Vì việc này mà phía hoàng gia đã phải chuẩn bị rất lâu, được sự cho phép của Bạc thống soái mới được đến đón cô đấy. "
" Thần nữ rất biết ơn sự đối đãi của hoàng tộc với thần nữ. Thần nữ sẽ dốc hết sức mình vì hoàng tộc và đế quốc. "
Bạch Tử Ly cũng hành lễ, nói những câu khách sao ngược lại với Dực Khắc Á Ti. Hừ, lão già này tính chơi bài tình cảm với cô hả? Thích kể lể cái gì ở đây. Cô là người đã có kinh nghiệm làm gián điệp nhiều năm. Bây giờ đi với phật cô liền nói tiếng phật, đi với quỷ cô liền gào tiếng quỷ.
Dực Khắc Á Ti nhướng mày, quả thật khác xa với trước đây. Trước đây vị này là một kẻ ngu ngốc, ngông cuồng và độc ác. Nghe người ta khen mình một tiếng đã vẫy đuôi lên tận trời. Bây giờ thì khôn khéo, không hề có một chút kiêu ngạo hay siểm nịnh nào đối với hoàng gia.
" Được, thánh nữ đã nói như vậy thì chúng ta rất yên tâm. Hôm nay chúng ta mời ngài đến là để làm biên bản sự việc cũng như là báo cáo mới về trùng tộc hệ không gian đó. "
" Thần nữ sẽ hợp tác. "
Một binh lính hoàng gia nhanh chóng mang ra một chiếc ghế cho Bạch Tử Ly ngồi. Cô ngồi ngay chính giữa đại điện, đối diện với ba người hoàng tộc. Xung quanh là các chính vụ đại thần ngồi bao thành một vòng tròn. Tống Y Duệ cũng ngồi trong vòng tròn đó. Trước mặt anh là bảng tên và chức vụ "Thẩm phán đế quốc - Tống Y Duệ". Bây giờ anh ta không còn là người giữ vai trò đội trưởng đội cấm vệ quân nữa mà là thẩm phán sẽ cùng nhau tham gia vào buổi họp mặt này.
Bạch Tử Ly thong thả ngồi xuống, vẻ mặt cô cực kì bình tĩnh và ung dung. Cô không tin đám người hoàng tộc này sẽ làm gì cô. Cô còn là cháu gái của thống soái quân viễn chinh. Cô không tin họ sẽ dùng quyền lực để chèn ép và lôi kéo tân thánh nữ như cô.
Sau khi cô ngồi xuống, một người lính có vẻ cấp cao hơn bắt đầu hỏi cô lại sự việc ngày hôm ấy. Cô cũng rất nghiêm túc hợp tác trình bày lại lời khai:
" Hôm đó là ngày thứ năm, tôi cùng đi chơi với thiếu gia chủ tộc Thanh Long đi tới công viên khoa học Kỉ Nguyên Mới. Khoảng hơn mười gia bốn mươi phút trưa cùng ngày, khi tôi ngồi trên ghế đá chờ thiếu gia chủ tộc Thanh Long đi mua nước về thì tôi bị lôi vào một hố đen. Sau khi định thần lại thì đã bị trùng tộc bắt về hang ổ. "
Những lời cô nói ra được mọi người nhanh chóng ghi chép lại. Một chính vụ đại thần sau khi ghi chép xong thì liền hỏi lại:
"Tại sao cô lại biết thời gian chính xác như vậy?"
Bạch Tử Ly nhìn qua theo hướng phát ra giọng nói. Cô thấy người hỏi mình là một lão già khá lớn tuổi, trước mặt ông ta là bảng tên cùng chức vụ "Chính vụ Bộ khoa học kĩ thuật - Từ Chánh".
" Trước lúc ngồi ghế đá nghỉ ngơi thì chúng tôi đã tham gia trò tàu lượn siêu tốc không gian. Khi đi qua mấy tinh cầu tôi đã chụp hình lại. Bức ảnh cuối cùng là hình ảnh tinh cầu Sia. Sau đó thì khoảng năm phút nữa là chúng tôi xuống tàu. Nên tính toán sai số một chút trên thời gian chụp bức ảnh tôi đoán là tầm mười giờ bốn mươi phút trưa. "
Nói rồi cô còn chiếu bức ảnh về tinh cầu Sia đó lên, quả thật thời gian trên bức ảnh hiển thị là 10h30 trưa. Và từ đoạn camera an ninh của công viên cũng có hiển thị khoảnh khắc cô bị bắt cóc đi là 10h42 trưa cùng ngày. Sai số không quá nhiều, đúng như cô đã tính toán.
Trong đại điện chỉ một mảnh yên tĩnh, chỉ còn nghe tiếng ngòi bút sột soạt trên giấy trắng. Mọi người đều đang tập trung ghi chép lại lời nói của Bạch Tử Ly. Hoàng đế Dực Khắc Á Ti lại hỏi cô tiếp:
" Thánh nữ hãy tường thuật lại hết những gì đã xảy ra với cô ở hang ổ của trùng tộc đi. Làm sao mà cô có thể thoát ra khỏi đó? "
Bạch Tử Ly ngẫm nghĩ một chút, quyết định giấu nhẹm vụ hệ thống. Dù sao thì bây giờ cũng biết hệ thống là thần thú đại nhân. Nếu nói ra việc cô được thần thú giúp đỡ sẽ bị coi là kẻ điên mất.
Nhưng những suy nghĩ này của cô lại bị hai người trong đại điện nghe thấy hết. Một là vị thẩm phán đế quốc lạnh lùng quyết đoán Tống Y Duệ. Hai là đại hoàng tử đế quốc kiêu ngạo ngút trời Tư Đồ Úc Châu.
Tống Y Duệ thì đã từng nghe thấy tiếng lòng của cô nên biểu cảm không quá ngạc nhiên. Chỉ cảm thấy bất ngờ vì cô nói cô được thần thú đại nhân giúp đỡ. Không phải thần thú chỉ là truyền thuyết thôi sao? Anh ta không ngờ vị điện hạ giống cái này lại thật sự gặp thần thú.
Còn Tư Đồ Úc Châu là lần đầu nghe thấy tiếng lòng của cô đã bị sốc tới mức đánh rơi cả cây bút trên tay. Anh ta trợn tròn mắt nhìn người đang ngồi yên bình tĩnh ở giữa đại điện đó mà không biết nên diễn tả lời nào. Việc anh nghe được tiếng lòng của cô đã rất sốc rồi, nội dung anh nghe được còn sốc hơn nữa.
Anh ta khác với mọi người, là thành viên hoàng tộc nên anh ta biết rõ thần thú đại nhân là có thật chứ không phải chỉ là truyền thuyết. Nhưng anh ta không nghĩ cái vị đại nhân đó còn sống. Không những còn sống mà còn giúp đỡ điện hạ giống cái trước mắt nữa chứ.
Dực Khắc Á Ti thấy con trai mình thất thần như vậy liền đè giọng hỏi nhỏ:
" Con sao vậy? "
" Con... Con không sao đâu phụ hoàng. " - Tư Đồ Úc Châu uống một ngụm nước để lấy lại sự bình tĩnh. Anh ta cần thời gian để tiếp nhận chuyện hoang đường này.
Bạch Tử Ly thì không biết những suy nghĩ trong đầu mình đã bị người khác nghe được. Cô sắp xếp lại tình tiết trong đầu sao cho hợp lý rồi mới nói ra:
" Sau khi bị con trùng tộc hệ không gian đó đưa đến hang ổ trùng tộc thì nó đã nhốt tôi vào một căn phòng trống khá nhỏ như nhà kho. Nó còn dặn dò thêm hai con trùng khác canh chừng tôi.
" Vậy thánh nữ có thể miêu tả lại hình dáng hai con trùng tộc đã canh gác đó không? "
" Một con gián cao hơn hai mét rưỡi, cả thân màu nâu sẫm như bọt cafe đen. Con kia là con mối cao hơn hai mét, râu gấp khúc thành ba đoạn bằng nhau. "
