Xuyên Làm Ác Nữ, Tôi Bị Các Thú Phu Nghe Thấy Tiếng Lòng - Chương 36

Cập nhật lúc: 23/12/2025 19:01

Các chính vụ đại thần nghe xong đáp án của cô liền rì rầm bàn tán. Có lẽ họ đang muốn biết âm mưu và nước đi tiếp theo của trùng tộc thông qua việc phân tích hai con trùng tộc canh gác cô. 

Cô cũng không biết việc con trùng không gian đó để hai con trùng tộc kia canh gác cô có ý đồ gì hay không nhưng nó không nằm trong phạm trù cô phải quan tâm. Vì những con trùng tộc đó đều đã bị cô một tia tinh thần lực xử đẹp rồi. Chỉ cần cô còn tinh thần lực và điểm thanh tẩy thì không một con trùng tộc nào gây nguy hiểm đến cô được cả. 

Sau khi bàn tán một hồi, họ lại tiếp tục bảo cô kể tiếp những việc xảy ra tiếp theo. Cô cũng ngoan ngoãn kể lại việc cô đã mở khoá còng tay như nào và đánh bại hai con trùng tộc gác cửa ra sao. Nhưng càng kể, cô thấy ánh mắt của mọi người nhìn cô càng thêm thay đổi. Cuối cùng hoàng đế Dực Khắc Á Ti mới buộc lòng phải ngắt lời cô mà hỏi lại với vẻ không chắc chắn:

" Thánh nữ nói rằng cô đã đánh bại trùng tộc bằng cách thanh tẩy hoàn toàn bọn nó sao? Bọn nó còn biến thành tro bụi không một chút dấu vết nào? "

" Phải. Có vấn đề gì sao? "

Cả phòng họp lại rơi vào xôn xao thêm một lần nữa. Bạch Tử Ly cũng nhíu mày, cô vừa nói ra điều gì không đúng sao? Sau cùng, hoàng đế Dực Khắc Á Ti mới phải lên tiếng ổn định lại phòng họp rồi giải thích với cô:

" Bạch thánh nữ quả thật là trí tuệ vượt xa người thường. Từ trước đến nay chúng ta đều không biết đến cách tiêu diệt trùng tộc bằng thanh tẩy giá trị ô nhiễm. Có lẽ vì xưa nay hiếm có giống cái nào có tinh thần lực đạt cấp tuyệt thế nên hoàn toàn không biết đến cách này. "

Nghe đến đây Bạch Tử Ly mới ngỡ ngàng nhận ra. Nói như vậy thì cô là người đầu tiên tiêu diệt trùng tộc bằng cách thanh tẩy giá trị ô nhiễm trên người trùng tộc sao? Cô vẫn luôn thắc mắc tại sao chỉ cần dùng tinh thần lực thanh tẩy là đã có thể tiêu diệt được trùng tộc rồi, vậy mà không một ai làm. Thì ra là họ không hề biết tới cách này. 

Nghĩ đến cách thức tiêu diệt trùng tộc bằng tinh thần lực này là do hệ thống aka thú thần gợi ý cho mình, cô liền hiểu vì sao mà đến tận bây giờ mọi người mới biết. Vị kia đâu được phép nhúng tay vào chuyện đế quốc nói riêng hay thú nhân nói chung nên cũng đâu thể tiết lộ điều gì.

Cô mím môi, chỉ cười nhạt nói một lời khách sáo với hoàng đế Dực Khắc Á Ti:

" Tôi cũng không tài giỏi như vậy đâu. Lúc đến đường cùng thì sẽ thử mọi cách thôi. "

Hoàng hậu Tư Đồ Phi Kỳ ngồi kế bên hoàng đế nhếch môi nở một nụ cười không rõ ý vị. Giọng bà ta không lớn không nhỏ nhưng đủ để tất cả mọi người ở trong đại điện đều nghe thấy hết:

" Thánh nữ khiêm tốn rồi. Cô có tinh thần lực đạt cấp tuyệt thế, đã vậy còn có khả năng thanh tẩy giá trị ô nhiễm cao như vậy thì thật sự rất giỏi. Đến cả ta - một hoàng hậu này cũng phải ngả mũ thán phục. "

Bạch Tử Ly thu hồi nụ cười nhạt nhòa nơi khoé miệng. Cô không biết bà ta muốn gì ở cô nhưng cô biết chắc bà ta đang nói kháy cô. Cũng phải, từ trước khi cô xuất hiện thì vị hoàng hậu này chính là người có tinh thần lực cao nhất và cũng là người có khả năng thanh tẩy giá trị ô nhiễm tốt nhất. Bà ta không chỉ là hoàng hậu mà còn là một giống cái đầy quyền lực. 

Nhưng giờ đây vị thế của bà ta đang bị đe doạ bởi một kẻ như cô - tân thánh nữ. Bảo sao mà giọng nói lại chua lòm sặc mùi ghen ghét đến như vậy:

" Thần nữ cảm ơn lời khen của hoàng hậu điện hạ. Thần nữ sẽ noi gương theo hoàng hậu, sẽ thay mặt Người tiếp tục công việc thanh tẩy giá trị ô nhiễm đầy vinh dự này. "

Nói rồi cô còn nhoẻn miệng cười đầy hồn nhiên như thể bản thân thật tâm vì dân chúng, vì đế quốc. Nhưng ẩn sâu trong lời nói của cô chính là việc cô sẽ thay thế bà ta trong một khoảng thời gian không xa nữa thôi. Điều này khiến hoàng hậu Tư Đồ Phi Kỳ tức đến nỗi mặt mày vặn vẹo, không còn giữ được vẻ cao quý như hồi đầu.

Hoàng đế Dực Khắc Á Ti mặt hơi trầm xuống, ông ta quay sang nhìn bạn đời của mình, giọng nói không mặn không nhạt:

" A Phi, em đừng nói vậy sẽ làm mất lòng thánh nữ. Thánh nữ là thánh nữ, em là em. Không ai có thể thay thế ai. "

Mặc dù là lời nói nghe vô cùng ngọt ngào thâm tình nhưng hoàn toàn không cảm nhận được chút tình cảm nào trong đó. Bạch Tử Ly khẽ cười thầm. Ông ta đang cố ý xoa dịu bầu không khí và xoa dịu hoàng hậu thôi. 

Nói thật đúng như cô đã dự đoán, người hoàng tộc không một ai là bình thường. Ai cũng có tính toán sau lưng. Nghĩ đi nghĩ lại thì thấy Tư Đồ Úc Châu vẫn còn đỡ hơn hẳn. 

Trong suốt buổi họp mặt ngày hôm đó, Bạch Tử Ly đã hợp tác hết sức mình. Mặc dù cô không ưa người hoàng tộc lắm vì sự tính toán thâm sâu đó nhưng cô và họ vẫn chung mục tiêu là trùng tộc. Tốt nhất vẫn nên lấy đại cục làm trọng, còn về việc người hoàng tộc có tính toán gì với cô thì miễn là không ảnh hưởng đến lợi ích cá nhân của cô, cô sẽ không quan tâm.

Kết thúc buổi họp mặt suốt gần ba tiếng, Bạch Tử Ly rệu rã người đứng dậy. Cô định tự động rời đi trước thì hoàng đế Dực Khắc Á Ti đã gọi vội cô lại:

" Thánh nữ tính về sao? "

" Đúng vậy, không biết hoàng đế còn cần tôi giúp đỡ điều gì không? "

Dực Khắc Á Ti nở một nụ cười hiền hòa nhưng ý cười lại không hề chạm tới đáy mắt. Ông ta phẩy tay gọi Tư Đồ Úc Châu tới rồi dặn dò:

" Đưa thánh nữ về an toàn. "

Bạch Tử Ly nhìn sang hướng Tư Đồ Úc Châu, thấy anh ta không tỏ thái độ gì. Cô nở một nụ cười nhạt đầy khách sáo đáp lễ lại:

" Không cần đâu, làm phiền đại hoàng tử quá. "

" Sao vậy được? An nguy của thánh nữ, sao gọi là phiền? "

Lời của hoàng đế Dực Khắc Á Ti nói ra đầy quyết đoán. Ông ta đẩy nhẹ Tư Đồ Úc Châu lên trước, không cho quyền từ chối. Bạch Tử Ly đành thở dài chấp nhận. Tư Đồ Úc Châu đưa tay làm động tác mời rồi hai người cùng nhau rời khỏi sảnh chính ngoại điện. 

Hai người một trước một sau rời đi, cả hai không nói với nhau lời nào. Bầu không khí yên tĩnh bao trùm lấy hai người. Bạch Tử Ly thì không biết nên nói chuyện gì. Dù sao đến nay giữa hai người chưa từng có vấn đề tốt lành nào mà thảo luận. Ngược lại phía Tư Đồ Úc Châu thì đang lắng nghe tiếng lòng của cô. Lúc đầu thì còn cảm thấy kì lạ đến ngỡ ngàng, bây giờ nghe quen rồi thì thấy cũng khá hay.

Đúng lúc này, một người ăn mặc theo phong cách hoàng gia, tóc tai chải chuốt bóng bẩy đi tới trước mặt hai người. Người đó có vẻ ngoài tuy ưa nhìn nhưng lại không đủ khí chất như Tư Đồ Úc Châu. 

Tư Đồ Úc Châu thấy người đi tới thì cũng hơi khó hiểu liền hạ giọng hỏi nhỏ:

" Nhị hoàng đệ, em tới đây làm gì? "

Nhị hoàng tử - Ba Lạp Tư Lộ mới nở một nụ cười nhẹ nhàng đầy lịch thiệp:

" Ta tới để hộ tống thánh nữ về. Đại hoàng huynh còn nhiều việc phải làm, cứ để ta lo. "

Bạch Tử Ly nghe đến vị nhị hoàng tử Ba Lạp Tư Lộ này sẽ hộ tống mình liền nhíu mày. Nếu cô nhớ không lầm thì trong nguyên tác, vị này có liên quan đến trùng tộc và đảo chính đoạt ngôi vua thì phải. Cô không muốn dính dáng đến hoàng tộc, càng không muốn dính dáng đến những rắc rối của hoàng tộc như này. 

Tư Đồ Úc Châu thì bị suy nghĩ của cô làm cho chấn động. Nhị hoàng đệ của anh ta có liên quan đến trùng tộc. Không những vậy còn liên quan đến đảo chính đoạt ngôi vua nữa? Anh ta thật sự rất muốn hỏi Bạch Tử Ly sự tình rõ ràng thì trong tình huống này anh ta không thể. 

Ba Lạp Tư Lộ thì hoàn toàn không biết gì, vẫn treo nụ cười đầy lịch thiệp đó mà đưa tay ra muốn nắm lấy tay Bạch Tử Ly, ánh mắt anh ta nhu tình đến mức muốn chảy thành sông:

" Thánh nữ điện hạ có nguyện ý để tôi được hộ tống ngài về chứ? "

Bạch Tử Ly nhếch mép cười nhạt, hắn ta nghĩ nguyên hình của cô là con bò hay sao mà đòi dắt cô vậy. Toan tính trong lòng sắp tràn ra khoé mắt luôn rồi kia kìa:

" Tôi không nguyện ý. " 

Ba Lạp Tư Lộ không ngờ đến Bạch Tử Ly lại từ chối, nét tươi cười đó trong thoáng chốc bị cứng lại nhưng được nhanh chóng che giấu đi:

" Thánh nữ không hài lòng gì với tôi sao? "

" Mỗi người mỗi cảm nhận, tôi cảm thấy không được thân thuộc lắm với nhị hoàng tử nên vậy thôi. Với cả, hoàng đế đã giao tôi cho đại hoàng tử hộ tống rồi. Nếu tôi đi theo ngài, lỡ hoàng đế trách phạt đại hoàng tử thì sao? "

" Xem ra thánh nữ điện hạ rất thân thiết với đại hoàng huynh của ta nhỉ? "

Bạch Tử Ly bước một bước nhỏ tiến lại gần hơn về phía Tư Đồ Úc Châu. Vẻ mặt cô vẫn bình thản nhưng trong lời nói lại như có như không ám chỉ điều đó:

" Cũng có thể xem là như vậy. Từ trước khi trở thành thánh nữ, tôi đã tiếp xúc nhiều với đại hoàng tử rồi nên thân thuộc hơn là chuyện đương nhiên thôi. "

Nói rồi cô nhẹ nhàng kéo tay áo của Tư Đồ Úc Châu rồi hai người cùng nhau rời đi. Để lại Ba Lạp Tư Lộ với vẻ mặt vặn vẹo. Hắn ta đ.ấ.m rầm vào cột nhà bên cạnh, giọng gằng từng chữ:

" Lại là Tư Đồ Úc Châu, tại sao ai cũng ưu ái hắn ta hơn ta? Ta cũng là con của mẫu hậu mà, tại sao mọi thứ tốt đẹp đều thuộc về hắn? " 

Bạch Tử Ly và Tư Đồ Úc Châu đã đi xa nên không thể nghe được những lời oán hận của Ba Lạp Tư Lộ. Sau khi đi xa khỏi một đoạn đường, cô mới buông tay kéo áo Tư Đồ Úc Châu ra. Cô phủi phủi tay, tỏ vẻ mình không có cố tình bám dính lấy giống như nguyên chủ trước kia. Hai người lại tiếp tục đi tiếp với bầu không khí yên lặng. Một lúc lâu sau, Bạch Tử Ly mới lên tiếng phá tan sự im lặng này:

" Anh... Nên cẩn thận một chút. Không phải người thân nào cũng sẽ đối xử tốt với mình đâu."

Tư Đồ Úc Châu không nghĩ tới cô sẽ nói như vậy với mình. Nhưng khi nghĩ đến tiếng lòng của cô, anh liền rơi vào trầm tư. Cô và anh không quá thân thuộc, theo lý mà nói anh nên tin gia đình của mình hơn. Nhưng cô cũng không có lí do gì để chia rẽ bọn họ cả. Chưa kể những lời anh nghe được là tiếng lòng của cô, là những sự suy nghĩ chân thật nhất. 

Bất giác Tư Đồ Úc Châu cảm thấy, có lẽ cô đã không còn là con ác nữ của ngày nào nữa rồi. Con ác nữ đó độc ác, kiêu ngạo và đầy ngu xuẩn. Nhưng cô thì lại không giống như vậy, điềm tĩnh, khôn khéo và đầy bản lĩnh. Rốt cuộc thì sự thay đổi này bắt đầu từ lúc nào nhỉ? Có lẽ là từ ngày cô tranh luận lại với anh trong đại sảnh thần điện...

Tư Đồ Úc Châu hạ thấp giọng, hoàn toàn không nghe rõ được cảm xúc gì trong đó:

" Ừ, tôi biết rồi. Cảm ơn cô. "

Bạch Tử Ly nhún vai tỏ vẻ không cần thiết. Việc cô nhắc nhở anh ta như vậy cũng là vì bản thân cô. Mặc dù hiện tại vẫn chưa đến lúc Ba Lạp Tư Lộ đảo chính lật đổ hoàng đế nhưng dù sao vẫn nên phòng bị. 

Không tính đến thân phận là cháu gái của thống soái quân viễn chinh thì hiện tại cô cũng đã là thánh nữ của đế quốc. Một khi thay đổi triều đại, cô sẽ bị kéo vào cuộc tranh đấu chính trị đầy vô nghĩa này. Cô không muốn phải vướng vào chuyện này, mục tiêu chính của cô vẫn là bọn trùng tộc. 

Cô vừa đi vừa nhớ lại cuộc gặp mặt ngắn ngủi với nhị hoàng tử Ba Lạp Tư Lộ. Hắn ta nghĩ cô còn ngu ngốc giống như nguyên chủ sao? Trước đây thấy mặt nguyên chủ thì đám con cháu hoàng gia này chỉ sợ là chạy không đủ nhanh để tìm chỗ trốn. Bây giờ lại bày đặt hộ tống các kiểu, xem ra là muốn lôi kéo cô về chung phe rồi. Cô vừa là thánh nữ đế quốc, vừa là cháu gái của thống soái quân viễn chinh. Nhìn thế nào đi chăng nữa thì đây quả thật là một miếng mồi ngon giữa cuộc chiến không thuốc s.ú.n.g ở hoàng gia mà. 

Bạch Tử Ly thở dài ngao ngán, cô cảm thấy đám người này còn khó đối phó hơn cả trùng tộc. Mỗi người đều có tâm tư của riêng mình nhưng ít nhiều chắc chắn họ sẽ muốn lôi kéo cô về chung phe hoặc thông qua cô để lôi kéo Bạc Cận Thâm. Đúng là một lũ cáo già.

MonkeyD

Email: [email protected]

Liên hệ hỗ trợ: https://www.fb.com/monkeyd.vn

DMCAPROTECTED

Mọi thông tin và hình ảnh trên website đều được bên thứ ba đăng tải, MonkeyD miễn trừ mọi trách nhiệm liên quan đến các nội dung trên website này. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức. Các vấn đề liên quan đến bản quyền hoặc thắc mắc khác, vui lòng liên hệ fanpage: MonkeyD.