Xuyên Làm Ác Nữ, Tôi Bị Các Thú Phu Nghe Thấy Tiếng Lòng - Chương 61
Cập nhật lúc: 23/12/2025 19:05
Bạch Tử Ly đọc lại đoạn cuối cùng một lần nữa, vẫn không thấy có manh mối gì đặc biệt nên dứt khoát bỏ ra sau đầu luôn. Cô quay sang nói với Kỷ Dạ Thần:
" Anh giúp tôi điều tra về tập đoàn Mạc Phỉ và thế lực Marphilus. "
" Được thôi. " - Kỷ Dạ Thần đã nghe được hết tiếng lòng của cô nên không thắc mắc nữa mà trực tiếp nhận lệnh.
Thật ra thì từ lâu anh đã muốn tìm hiểu ngọn ngành về thế lực Marphilus này rồi. Không biết cái tổ chức này từ đâu xuất hiện, xuất hiện từ khi nào, người đứng đầu là ai. Chỉ biết tổ chức này trong thế giới ngầm cực kì áp đảo. Thế lực Hồng Giao của anh nếu muốn chống lại Marphilus thì chỉ sợ là thêm ba trăm năm nữa vẫn chưa đủ.
Marphilus vừa tà đạo vừa thủ đoạn tàn nhẫn. Trong số các tay chân của Marphilus anh có quen biết thì có một gã tên Dân Trạch. Vẻ ngoài khá ưu tú nho nhã nhưng hắn ta lại chính là kẻ cầm đầu trong đường dân mua bán nô lệ trái phép ở đế quốc.
Kỷ Dạ Thần đã nhiều lần muốn xử lý cái nhánh buôn bán nô lệ đó của Marphilus nhưng không đủ sức lực. Bây giờ Hồng Giao tung hết sức mạnh ra thì chỉ có thể lột một lớp da mỏng của Marphilus đi thôi. Vẫn là thiệt nhiều hơn lợi nên anh vẫn im lặng ngấm ngầm tìm kế.
Bây giờ được Bạch Tử Ly nhờ vả như vậy thì cũng coi như là cái cớ để anh điều tra ngọn nguồn về Marphilus. Nếu đúng như sụ suy đoán từ ban đầu thì Marphilus rất có khả năng chính là tập đoàn Mạc Phỉ. Nghĩ lại thì tập đoàn Mạc Phỉ cũng như từ hư không mà xuất hiện y hệt như Marphilus. Xem ra đúng là có vấn đề.
Kỷ Dạ Thần khẽ nheo mắt lại, anh giơ tay lên định hút t.h.u.ố.c nhưng sực nhớ ra còn có cô ở đây nên bàn tay đang lơ lửng phải hạ xuống. Giọng anh hơi trầm khàn đầy từ tính:
" Yên tâm đi, vụ này dù có phải lột một lớp da thì tôi cũng sẽ điều tra cho ra ngọn ngành. Nhưng mà... "
Anh đột nhiên áp sát lại, gương mặt điển trai đến yêu nghiệt tự nhiên phóng đại trước mắt khiến Bạch Tử Ly hoảng loạn. Cô vội đưa tay ra chắn trước mặt:
" Anh đang làm cái gì vậy? "
" Hừm... Muốn hỏi em nếu tôi hoàn thành xong vụ này thì có thưởng gì không? "
" Thưởng cái cù loi. Anh còn nợ tôi vụ hôm qua đấy nhé. "
" Nhưng hôm qua em không nói gì hết mà. Không nói nghĩa là không tính nợ. "
" Bây giờ thì tính rồi. "
Kỷ Dạ Thần biết da mặt cô mỏng nên cũng không trêu ghẹo cô nữa mà ngồi lại chỗ cũ. Anh nhấp rượu để che giấu đi vẻ lúng túng khi nãy của bản thân.
" Em về chưa? Tôi đưa em về. "
" Không cần đâu. Tôi tự về được. " - Bạch Tử Ly đi đến đây bằng xe riêng do robot quản gia lái nên không muốn làm phiền tới Kỷ Dạ Thần.
.....
Buổi chiều khi cô vừa về đến cổng trang viên thống soái thì đã thấy một chiếc siêu phi cơ đang đậu sẵn ở đó. Người ngồi bên trong dường như đã phát hiện ra cô về nên liền mở cửa ra bước xuống.
Bạch Tử Ly nhìn theo hướng chân người đó đi lên, lúc nhìn rõ mặt cô mới hơi bất ngờ. Tưởng Kinh Dục khoẻ nhanh vậy sao? Anh đi ba bước gộp thành một tới gần thân xe cô. Bạch Tử Ly hạ cửa kính xuống nhỏ giọng trêu chọc:
" Chà, Tưởng đại thiếu đã khoẻ lại rồi sao? "
Tưởng Kinh Dục chống tay dựa vào thân xe cô, ánh mắt anh dịu dàng nhìn xuống rồi nói khẽ:
" Phải mau khỏe lại để theo đuổi bạn đời chứ. Nếu cứ ở trong đó mãi thì không biết sẽ nhảy ra thêm một chim hay một con rồng nào khác nữa đâu. "
" Anh như vậy thì mấy người Thanh Thanh Tử có biết không vậy? "
" Họ có biết cũng không làm được gì tôi đâu. Bạch điện hạ, em đi cùng tôi đến nơi này có được không? "
Bạch Tử Ly có hơi ngập ngừng, cô đã đi từ sáng sớm đến giờ nên người có chút nhớp nháp. Nếu bây giờ đi liền thì... Tưởng Kinh Dục nghe được tiếng lòng của cô liền lùi lại nói:
" Bạch điện hạ có muốn vào trong trang viên sửa soạn một chút không? Tôi có thể đợi em. "
" Được, vậy anh cũng vào trong đi. "
Tưởng Kinh Dục theo bước chân cô đi vào trong trang viên. Đây là lần đầu tiên anh một mình đi vào nhà của một điện hạ giống cái. Đã vậy điện hạ giống cái này lại là người anh đang theo đuổi nữa nên anh cực kì hồi hộp.
Ngồi trên chiếc ghế sofa dài mà tâm tình Tưởng Kinh Dục bất định không thôi. Anh ngó nghiêng suốt cả căn phòng như để làm vơi đi tâm trạng của mình. Trang viên thống soái tương đối đơn giản, hoàn toàn giống với dáng vẻ của chủ nhân nó là thống soái Bạc Cận Thâm.
Nhưng bên cạnh đó cũng thấy không ít những dấu vết của Bạch Tử Ly. Đồ của cô khá ít nhưng từng cái đều tinh tế dễ thương đến lạ. Đang lúc mải mê nhìn ngó khắp nơi thì bỗng nhiên robot quản gia lại đến trước mặt anh, nói bằng giọng máy móc có lẫn chút âm sắc tức giận:
" Lại một tên nữa đến đây. "
Tưởng Kinh Dục hơi bất ngờ nhìn sang robot quản gia. Con robot chỉ cao có nửa mét, đôi mắt đỏ hơi nhấp nháy không nhìn ra chút biểu cảm nào. Anh đột nhiên bật cười nói:
" Thống soái cài chương trình giám sát lên robot quản gia luôn rồi sao? Anh như vậy là không tôn trọng quyền riêng tư của cô ấy đấy. "
Bạc Cận Thâm bên kia màn hình khẽ nhíu mày. Giọng nói của anh không nghe rõ tâm tư nhưng từ ngữ có thể thấy anh đang rất tức giận.
" Tôi không cài để giám sát cô ấy. Tôi cài để giám sát mấy kẻ như các cậu. Bữa trước thì là con giao long kia, bữa nay lại là cậu. "
" Ồ, Kỷ Dạ Thần cũng đến đây tìm cô ấy à? " - Tưởng Kinh Dục cũng không quá bất ngờ. Thật ra thì từ trận đại chiến ở cao ốc Lam Vọng, anh đã có thể mờ hồ nhận ra một vài tình địch của mình rồi.
Nhưng anh lại không tỏ ra tức giận như Bạc Cận Thâm mà lại ý vị thâm sâu đối đáp lại:
" Biết làm sao được? Chúng tôi muốn đến đây để gặp cô ấy mà. "
"Mấy người đến gặp cô ấy thì có ý đồ tốt gì chứ?"
" Chậc, thống soái như vậy là vô lý. Cô ấy tốt đẹp như thế thì sẽ có nhiều người theo đuổi thôi. Anh làm vậy là đang ngăn cản tình yêu tự do đó. Hay là... "
Tưởng Kinh Dục đột nhiên áp sát lại gần con robot quản gia lạnh lẽo. Ánh sáng lập loè trên mắt đột nhiên nhấp nháy liên hồi. Anh biết người đằng sau màn hình giám sát kia đã tức đến bốc khói rồi thì mới thong thả ra một câu:
" Hay là anh cũng thích cô ấy nên mới ghen tuông với chúng tôi. "
" Cậu... "
" Bị tôi nói trúng tim đen nên cứng họng rồi à. Cho dù anh có thích cô ấy thì cũng không nên cậy bối phận mà chen hàng đâu đấy. Xếp hàng theo thứ tự mà theo đuổi đi. "
Con robot quản gia đột nhiên nhấp nháy vài cái rồi im bặt. Tưởng Kinh Dục biết người đằng sau màn hình đã tắt máy rồi. Anh cười lắc đầu, đừng tưởng anh không biết cái vị thống soái cao cao tại thượng đó đang nghĩ gì. Làm thống soái mà cứ dăm ba bữa lại chạy về đế đô, người không biết lại tưởng anh ta rảnh rỗi lắm.
.....
Bạc Cận Thâm sau khi tắt nguồn thì đột nhiên rơi vào trầm tư. Anh bỗng nhiên nghĩ đến lời của Tưởng Kinh Dục nói ban nãy. Anh... có tình cảm với cô ấy nên mới làm ra những hành động nồng nặc mùi ghen tuông đó ư? Không thể nào...
Lời cuối cùng ngay chính cả Bạc Cận Thâm cũng không dám chắc chắn. Anh không hiểu rõ rốt cuộc bản thân mình đang bị cái gì nữa. Chỉ là cảm thấy muốn nhìn cô ấy nhiều hơn một chút. Đôi khi không thấy mặt quá lâu thì lại nhớ. Nhưng cái cô nàng vô lương tâm đó thì có bao giờ thèm chủ động gọi điện cho anh đâu.
Có những lúc thấy xung quanh cô ấy có quá nhiều kẻ không biết xấu hổ mà ve vãn thì anh cảm thấy cực kì khó chịu. Điển hình như việc thấy cô ấy và cái tên Huyền Âm gì đó gọi nhau thân mật như vậy thì bực bội.
Hay là khi nhìn thấy cái tên nhóc còn hôi sữa Thanh Thanh Tử kia đăng ảnh cùng cô dưới bầu trời sao nữa cũng rất không vui. Khi biết tên giao long đỏ Kỷ Dạ Thần thường xuyên lẻn vào gặp cô lúc anh đi vắng thì anh lập tức gắn camera giám sát lên người robot quản gia. Anh... Thật sự là biết yêu rồi sao?
.....
Bạch Tử Ly không hề hay biết cuộc đối thoại ngắn ngủi giữa hai người đàn ông dưới phòng khách. Cô tắm rửa thay một chiếc áo sơ mi trắng kết hợp cùng chân váy dài màu kem nhạt khiến cả người cô toát lên vẻ thanh thuần như mối tình đầu ngọt ngào.
Tưởng Kinh Dục nhìn thấy dáng vẻ này của cô thì có chút sững sờ. Bình thường cô thường hay mặc những bộ độ dễ vận động. Nếu là trường hợp ăn mặc trang trọng thì cũng chỉ là thêm chiếc áo vest bên ngoài. Bây giờ nhìn cô như vậy, anh mới thật sự hiểu như thế nào là lụa đẹp vì người. Không cầu kì, không đắt tiền nhưng lại cực kì đẹp mắt.
Anh nắm tay cô cùng đi đến điểm hẹn hò đã lên theo kế hoạch. Anh dẫn cô đi ăn nhà hàng, đi dạo biển hoa, đi ngắm cầu vòng. Có thể nói là muốn bao nhiêu lãng mạn thì có bấy nhiêu lãng mạn. Thậm chí còn khiến cô hoài nghi người đàn ông này có thật sự là Tưởng Kinh Dục không.
Vì nhìn vẻ ngoài đĩnh đạc cùng cách nói chuyện trầm ổn không khác gì "chú nhỏ trên danh nghĩa" thứ hai của cô. Nhưng hôm nay, anh lại đưa cô đi từ bất ngờ này đến bất ngờ khác. Không thể nhìn mặt mà bắt hình dong, anh có thừa sự lãng mạn và tinh tế mà cô chưa từng biết đến.
Đến gần cuối ngày, anh chở cô đến sân thượng của một tòa cao ốc. Từ khi bước lên sân thượng, cô đã thấy rõ sự dụng tâm của anh nhiều cỡ nào. Từng chiếc đèn vàng ấm áp dịu nhẹ, từng đoá hoa hồng thơm ngát. Không một người phụ nữ nào lại không thích cảnh tượng này, cô cũng như thế.
Anh dắt cô đến ngồi bên một chiếc ghế tựa dài. Bàn tay anh nắm c.h.ặ.t t.a.y cô có chút run rẩy. Cô cười khẽ trong lòng, thì ra cái tên này cũng biết hồi hộp lo lắng. Lúc này, Tưởng Kinh Dục đã tự làm công tác tư tưởng cho mình cả trăm lần, cuối cùng thì mới nói được thành lời:
" Em biết không? Thật ra từ lúc em nói cho anh cơ hội, anh đã suy nghĩ tới viễn cảnh này rất nhiều lần. Anh suy nghĩ lúc đó anh sẽ làm gì, nói gì với em. Anh tự đứng trước gương tập đi tập lại hàng trăm lần cái lời thoại mà anh nghĩ rằng sẽ có thể bày tỏ được hết lòng mình đó. Nhưng bây giờ anh biết mình chỉ cần nói một câu thôi là đủ rồi... "
Tưởng Kinh Dục bỗng nhiên áp sát lại, hôn nhẹ lên trán cô như thể nâng niu một báu vật vô giá của mình:
" Anh yêu em! "
Bạch Tử Ly hoàn toàn không ngờ anh lại trực tiếp như vậy khiến cô có chút sững sờ. Người đàn ông này đúng là không hề lòng vòng chút nào. Lúc cô còn chưa hết kinh ngạc thì bỗng chíu chíu vài tiếng nổ, vài chùm pháo hoa bay vút lên không trung tạo ra một màn đêm đẹp kinh người.
Cả bầu trời như rực rỡ lên vì sắc màu của pháo hoa. Từng chùm từng chùm b.ắ.n lên thu hút không ít người ở đế đô. Thậm chí còn có một vài bài báo và người nổi tiếng đang liên tục upload cảnh tượng đẹp đẽ đầy bất ngờ này.
[ Alo alo, có ai cho tôi biết sao bỗng nhiên lại b.ắ.n pháo hoa không? Dịp gì thế hả? ]
[ Cập nhật thông tin cho lầu trên, pháo hoa đó là pháo hoa tư nhân của vị nào đó thuê đấy. ]
[ VIP dữ vậy sao? Ai đấy ai đấy? Sao người đó lại b.ắ.n pháo hoa? ]
[ NÓNG: cập nhật tình hình mới nhất! Pháo hoa là do cậu chủ lớn tộc Bạch Hổ thuê. ]
[ Ô vãi! Thiếu gia tự nhiên b.ắ.n pháo hoa chi vậy? Quần chúng muốn biết lí do, là Tưởng thiếu vừa mới thâu tóm được tập đoàn nào sao? ]
[ Cập nhật tình hình mới nhất: Tưởng thiếu b.ắ.n pháo hoa tỏ tình. Đối tượng được tỏ tình là thánh nữ điện hoạ của chúng ta!!! ]
[ Vãi!!!! Tưởng đại thiếu, anh chơi lớn vậy sao? ]
[ Vãi +1 ]
[ Vãi +2 ]
[ Vãi +n ]
.....
Màn tỏ tình um xùm đó đã chính thức thông báo đến tất cả những người đang có mặt ở đế đô về việc vị đại thiếu gia tộc Bạch Hổ nào đó đã tỏ tình với vị thánh nữ điện hạ duy nhất của đế quốc. Vừa kết thúc màn pháo hoa, quang não của Tưởng Kinh Dục đã rung lên liền hồi. Không cần nhìn cũng biết là những ai.
[ Huyền Âm: Cậu cmn không khoe khoang thì sẽ sùi bọt mép mà c.h.ế.t à? ]
[ Phượng Linh: cậu trả buổi tỏ tình lại cho tôi!!! Tôi cmn lên kế hoạch cả một tuần trời, cậu phá nát rồi bây giờ còn hớt tay trên? ]
[ Thanh Thanh Tử: còn làm màu hơn cả tôi. ]
[ Tưởng Kinh Dục: @Thanh Thanh Tử, cậu cũng biết cậu làm màu? ]
[ Tư Đồ Úc Châu: Tưởng Kinh Dục!!! Cậu bị phô trương à? Mẫu hậu tôi thấy nên đòi phụ hoàng phải b.ắ.n pháo hoa tỏ tình để bù đắp hồi trẻ chưa có nè!!! ]
[ Phong Vân Kinh: biết cách chơi đấy! Lần sau tôi sẽ vừa tỏ tình vừa làm cơn mưa tiền. ]
[ Tống Y Duệ: đã thấy và sẽ học hỏi! ]
.....
Bạch Tử Ly hơi liếc nhìn về phía quang não của anh. Khi nhìn thấy những dòng chữ đó, cô không kịp được mà bật cười thành tiếng:
" Tưởng đại thiếu, anh nổi tiếng rồi. "
" Không nổi bằng em. "
" Xì, anh cũng biết cách nịnh nọt thật đấy. "
" Không phải nịnh, là nói thật. Trong nhà chỉ cần một người nổi tiếng là được rồi. Anh sẽ lui về làm hậu phương vững chãi cho em dựa vào. "
Bạch Tử Ly không kịp phòng bị liền bị lời nói ngọt ngào này của anh làm cho ngượng ngùng. Cô khịt khịt mũi, vội vàng chuyển chủ đề:
" Anh chỉ bày tỏ có một câu đó thôi sao? "
" Uhm, chỉ một câu đó thôi. Phần còn lại, anh sẽ dùng hành động để chứng minh. "
Bạch Tử Ly: "... " - lại bị đút mật vào mồm nữa rồi
