Xuyên Làm Ác Nữ, Tôi Bị Các Thú Phu Nghe Thấy Tiếng Lòng - Chương 62
Cập nhật lúc: 23/12/2025 19:05
Sáng hôm sau, vừa mở quang não ra xem tin tức thì Bạch Tử Ly đã thấy có không ít thông báo trong hộp thư. Không nghĩ cũng biết là bây giờ trang cá nhân trên tinh võng của cô đã bị oanh tạc kịch liệt đến mức nào rồi.
Tối hôm qua Tưởng Kinh Dục làm một màn chấn động đến nỗi hoàng hậu còn đòi làm theo thì phải biết là độ hot của cô và anh bây giờ chỉ cần chạm nhẹ một cái là phỏng tay. Cô không vào phần trang cá nhân mà lại qua mục tin nhắn để đọc. Trong số những tin nhắn hôm qua có hai tin nhắn khiến cô cực kì khó hiểu.
Một là của người chú nhỏ trên danh nghĩa Bạc Cận Thâm, hai là của cái tên hách dịch hay kiếm chuyện Kỷ Dạ Thần. Cả hai người đều chỉ gửi cho cô có một câu thôi nhưng đã làm cho cô suy nghĩ cả buổi. Bạc Cận Thâm thì nhắn:
" Em thích Tưởng Kinh Dục sao? "
Còn Kỷ Dạ Thần thì lại hỏi một câu không đầu không đuôi:
" Thì ra em thích lãng mạn chứ không phải hoang dã à? "
Bạch Tử Ly ngẫm nghĩ một hồi thì quyết định làm lơ tin nhắn của Kỷ Dạ Thần. Cái tên này từ ngày xảy ra sự cố ở CLUB Dạ Tửu Giao đến giờ cứ quái quái lạ lạ như thế nào ấy. Nói hắn thích cô thì hắn lại trêu ghẹo cô.
Nói hắn không thích cô thì hắn lại làm ra mấy trò tình tứ mờ ám, còn chiếm tiện nghi của cô nữa chứ. Quyết định bỏ qua câu hỏi ngớ ngẩn này của anh ta cho đỡ phiền lòng.
Bạch Tử Ly bấm vào khung chat với Bạc Cận Thâm, nhắn ra một dòng chữ ngắn gọn nhưng bao hàm đầy đủ nghĩa:
" Anh ấy rất tốt. " - nên việc cô thích Tưởng Kinh Dục cũng là chuyện bình thường.
Không bao lâu sau đó, bên phía đối phương cũng hiện lên dòng chữ đang nhập tin nhắn. Cuối cùng chỉ vọn vẹn vài chữ ngắn gọn:
" Uhm, đã biết rồi. "
Bạch Tử Ly cứ nghĩ cuộc nói chuyện sẽ dừng lại tại đây một cách chóng vánh nhưng sau đó bên kia lại tiếp tục hiện ra dòng đang nhập tin nhắn. Dòng đang nhập ấy cứ nhấp nháy rất lâu, cuối cùng lại hiện ra một câu khiến cô sững sờ:
" Tôi cũng rất tốt! "
Chỉ đơn giản bốn chữ này nhưng lại khiến trái tim của Bạch Tử Ly đập điên loạn. Anh ta nói như vậy là sao? Anh ta tự nói anh ta cũng rất tốt là có ý gì?
" Không ai tự khen mình rất tốt đâu, thống soái đại nhân. "
"... Vậy thì em khen tôi đi. "
"... " - Bạch Tử Ly hoàn toàn không theo kịp mạch não của anh. Đúng là đầu óc của người điều binh khiển tướng, nói ra câu nào thì làm cô cứng họng câu đó.
Bạch Tử Ly nhất quyết không chịu thua liền nhắn trả lời lại:
" Cầu xin tôi đi rồi tôi khen. "
" Xin em! "
"... Thống soái đại nhân, mặt mũi của anh để đâu rồi hả? "
" Thật ra thì bài học đầu tiên trong việc chỉ huy là phải biết nắm bắt thời cơ và xem xét tình thế. Không bắt buộc phải một mực khư khư lập trường của mình. Nếu có lợi thì việc nhu thuận là điều cần thiết. "
Bạch Tử Ly bị lời nói này của anh làm cho câm nín. Đúng là trong việc điều quân chỉ huy thì việc mềm dẻo trong chiến lược cũng là một điều cần thiết. Nhưng cái vấn đề là: cô và anh chỉ là tám nhảm chứ không phải điều quân ra trận đó có được không hả?
"... Được rồi, được rồi. Anh là tốt nhất, tốt nhất đế đô, tốt nhất đế quốc, tốt nhất cả hệ thiên hà này luôn được chưa? "
" Uhm, tôi biết. "
" Anh biết cái gì? "
" Tôi biết tôi tốt, chỉ là em nói không được tự khen mình tốt nên tôi mới muốn em khen tôi. "
Cô thật sự cảm thấy đáng lẽ mình nên nhắn tin với Kỷ Dạ Thần thì tốt hơn. Ít ra cô cũng đã biết anh ta nói chuyện không được đàng hoàng nên còn đề phòng trước. Còn cái người đàn ông họ Bạc này hôm nay lại như uống lộn t.h.u.ố.c vậy. Cứ toàn nói ba cái chuyện khiến cô cảm thấy hoài nghi nhân sinh quá.
Bạch Tử Ly quyết định sẽ tắt quang não làm lơ cái người đàn ông bên phía màn hình bên kia. Nhưng cô còn chưa kịp tắt quang não thì một dòng tin nhắn nữa đã được gửi đến.
" Thật ra nếu em cảm thấy tôi còn có chỗ nào không tốt thì cứ việc nói ra. Tôi sẽ sửa đổi. "
" ... "- đủ rồi, cô không muốn trả lời nữa.
" Nhưng tôi cảm thấy tôi cũng không thua kém gì so với đại thiếu gia tộc Bạch Hổ. Em có thể xem xét một chút. "
Bạch Tử Ly cảm thấy cuộc nói chuyện này càng đi càng xa, phải dừng lại ngay thôi. Không thể để cái người đàn ông bên kia luyên thuyên nữa.
" Thống soái đại nhân, anh cứ như vậy thì trùng tộc sẽ tràn vào đế đô mất. "
" Sẽ không. Em đang ở đế đô thì tôi sẽ không để trùng tộc tràn vào được đó đâu. "
" Vâng vâng, vậy thì thống soái đại nhân mau mau tắt máy đi làm việc đi. "
" Ngoan một chút, đừng đi lung tung với mấy kẻ không có ý đồ tốt. Khi về sẽ có quà cho em. "
Sau khi kết thúc cuộc trò chuyện vô cùng khó đỡ với Bạc Cận Thâm thì cô trực tiếp nằm vật ra ghế sofa. Cái tên này hôm nay ăn trúng cái gì mà nói chuyện kì lạ vậy. Hay là... Bạch Tử Ly không dám chắc chắn. Cũng có thể là cô đã suy nghĩ nhiều nhưng cô cảm giác hình như Bạc Cận Thâm có tình ý gì với cô thì phải.
Mặc dù thú thần đại nhân đã nói việc cô sẽ có các mười hai người bạn đời là chắc chắn nhưng cô cũng không nghỉ Bạc Cận Thâm lại đổ cô nhanh như vậy. Dù sao thì nếu anh ta thật sự thích cô thì anh ta sẽ nói ra thôi.
Đang miên man suy nghĩ thì trên quang não lại hiển thị một tin nhắn đã gửi đến. Bạch Tử Ly run tay bấm vào xem nhưng trong lòng lại đang không ngừng niệm chú. Nếu là Kỷ Dạ Thần nhắn thì cô không đủ can đảm để tiếp chiêu nữa đâu. Nào ngờ người nhắn tin cho cô lại là Phượng Linh.
" Tiểu thánh nữ, hôm nay em có rảnh không? Tôi dẫn em đi chơi bù cho hôm bữa nhé. "
Nghĩ đến việc lần trước xảy ra sự cố bất ngờ Tưởng Kinh Dục chen ngang vào thì cô bỗng nhiên cảm thấy có lỗi với Phượng Linh. Nghĩ vậy, cô liền không chút do dự mà trả lời:
" Rảnh, mấy giờ anh qua? "
" Khoảng hai tiếng nữa tôi sẽ qua đón em. "
Mặc dù nói là hai tiếng nhưng vừa mới hơn một tiếng rưỡi thì tiếng siêu phi cơ của Phượng Linh đã vang lên từ trước cổng trang viên thống soái. Hôm nay Bạch Tử Ly mặc một chiếc áo sơ mi màu kem phối với quần giả váy trông cực kì nữ tính.
Cô vừa bước ra đã thấy Phượng Linh đang đứng dựa người vào phi cơ nhìn về phía cô. Ánh mắt của anh hơi nheo lại ẩn hiện ý cười khó giấu.
" Anh cười gì thế? "
" Vì vui. Hôm nay được hẹn em đi chơi làm tôi rất vui vẻ. "
" À mà chuyện lần trước, tôi thật xin lỗi anh. "
Phượng Linh hơi ngạc nhiên, hỏi lại:
" Chuyện lần trước? "
" Ừ là lần Tưởng Kinh Dục đột ngột đưa tôi đi. "
" Không sao đâu, tôi không trách em. Chuyện không quan trọng nên tôi đã quên rồi. "
" Vậy sao? Vậy cảm ơn anh. "
Hai người ngồi trên chiếc Darkness II sang trọng đi về phía trung tâm đế đô. Bầu không khí trong xe có chút im lặng, có lẽ là vì Phượng Linh đang hồi hộp nên không nói gì.
Lúc này, Bạch Tử Ly lại đột nhiên bắt chuyện trước. Cô hỏi một câu khá vu vơ không liên quan gì đến chủ đề hiện tại:
" Phượng Linh này, tôi từng nghe là gia tộc của anh cũng có trùng tộc giả dạng thú nhân à? "
" Ừ, chúng trà trộn khá kĩ nên gia tộc của tôi đã tổn thất rất nhiều. "
" Vậy à? Em gái của anh - Phượng Vân đã xuất viện chưa? Tôi lâu rồi không có thời gian đi thăm em ấy. "
" Em gái? Tôi làm gì có em gái. "
Bạch Tử Ly nhìn chằm chằm vào Phượng Linh với ánh mắt khó hiểu:
" Anh sao vậy Phượng Linh? Huyền Âm nói tôi nghe Phượng Vân là em gái họ hàng trong tộc của anh nhưng có mối quan hệ khá thân với dòng chính nên được anh xem như em ruột ấy. "
" À, em hỏi đột ngột quá làm tôi không kịp suy nghĩ. Tôi cứ tưởng em nói em gái ruột. Phượng Vân đã khoẻ xuất viện về rồi. Em không cần phải đi thăm nó đâu. "
Bạch Tử Ly nghe vậy thì chỉ à một tiếng rồi gật gù không nói gì. Ánh mắt cô vẫn nhìn về phía trước rồi lại tiếp tục cuộc trò chuyện với anh:
" Anh còn nhớ không? Đầu năm học này anh đã hỏi tôi một câu hỏi khiến tôi nhớ mãi không quên được ấy. "
" Ồ, em nói xem tôi đã hỏi gì nào? "
" Anh đã hỏi: điểm yếu của trùng tộc nằm ở đâu? Lúc đó tôi đã trả lời: nằm ở đầu và cổ. "
Ngay khi vừa dứt câu, Bạch Tử Ly đã siết chặt sợi dây cước quấn chặt cổ 'Phượng Linh'. Cô lạnh lùng nhìn kẻ ngồi kế bên mình:
" Xem ra điểm yếu đúng thật là ở đầu và cổ rồi. "
'Phượng Linh' bị siết chặt cô không tỏ ra chút hoảng loạn nào mà hỏi ngược lại:
" Mày biết từ khi nào? "
" Từ khi vừa gặp mặt mày. "
Bạch Tử Ly siết chặt dây cước trong tay, cô từng bước đè cổ 'Phượng Linh' vào cửa kính.
" Tao từng nghe Kỷ Dạ Thần diễn tả mùi hôi thối của trùng tộc chúng mày rất khủng khiếp. Bây giờ thì tao đã hiểu rồi. Phượng Linh thật sẽ không bao giờ toát ra cái mùi như m.á.u khô để lâu ngày như chúng mày đâu. "
" Chỉ nhiêu đó thôi mà mày khẳng định tao là Phượng Linh giả rồi sao? "
Bạch Tử Ly nhếch mép cười, cô vỗ vỗ vào mặt tên Phượng Linh giả mạo kia:
" Tất nhiên là không rồi. Lúc tao nói xin lỗi, mày lại bảo chuyện không quan trọng nên quên rồi. Mày biết anh ấy trước đó đã tính làm gì tao không? Phượng Linh tính tỏ tình tao đấy. Một người đang muốn tỏ tình lại bảo là chuyện không quan trọng sao? Chưa kể khi tao nói đến chuyện em gái thì mày lại hùa theo. Tao nói cho mày biết, trong cả tộc Chu Tước không có một Phượng Vân hay một giống cái nào cả. Tộc Chu Tước trời sinh thuộc tính hoả nên rất khó có con gái. Cả trăm năm nay chỉ toàn là con trai, lấy đâu ra em gái họ hàng cho mày. "
'Phượng Linh' cười nhếch môi, làn da bắt đầu hơi tái sạm đi. Giọng nói cũng không còn được trầm trầm từ tính như giọng ban nãy mà lại nghe hơi đục như tiếng chuông đồng bị hư.
" Mày gài tao. Mày đúng là con thánh nữ khó ăn nhất trong tất cả các thánh nữ từng xuất hiện. "
" Tại mày ngu nên mới bị tao gài. Xem ra mày chưa ăn được Phượng Linh nên không có kí ức trọn vẹn của anh ấy. Nói, mày giấu Phượng Linh ở đâu rồi? "
'Phượng Linh' cười khằng khặc từng tiếng như tu la dã quỷ tràn ra từ địa ngục. Nó vung tay ném một quả cầu lửa về phía cô khiến Bạch Tử Ly phải buông tay đang khống chế con trùng tộc giả dạng này ra.
Kẻ giả mạo trèo qua cửa kính xe đi lên mui xe cười ha hả đầy khoái chí:
" Đã không lừa được mày thì tao sẽ không để mày sống sót. "
Nói rồi gã ta muốn đ.ấ.m vỡ kính xe gây ra tai nạn. Chỉ tiếc là chiếc phi cơ đột nhiên lắc lư điên cuồng khiến gã ta không đứng vững mà ngã dúi dụi. Rất may mắn là họ đang trên con đường phi cơ được phép bay tự do nên không gây ảnh hưởng quá lớn đến những chiếc phi cơ xung quanh.
Chỉ là có không ít người thấy tình huống lạ liền thò đầu ra ngoài xem tình hình. Có người còn lấy quang não ra quay lại tình hình nữa:
[ Ụa gì vậy? Sao tự dưng có người lại đứng trên mui xe? Đã vậy còn là Darkness II nữa chứ? ]
[ Người đó nhìn quen quen. Hình như là thiếu gia chủ tộc Chu Tước. ]
[ Ô vãi thật đếy! Hôm qua thì Tưởng thiếu b.ắ.n pháo hoa khắp đế đô, hôm nay thì Phượng thiếu leo lên mui siêu phi cơ Darkness II. Giới quý tộc dạo gần đây rộn ràng như trẩy hội quá nè. ]
[ Hình như còn có người ngồi trong phi cơ. ]
[ Êi trời đất ơi, là thánh nữ điện hạ của chúng ta. Cô ấy cũng leo lên mui xe rồi. Đang đ.á.n.h nhau với Phượng thiếu. *Đi kèm một ảnh tại hiện trường* ]
.....
Bạch Tử Ly cũng đã leo lên mui xe đang đ.á.n.h nhau kịch liệt với tên 'Phượng Linh' giả mạo ấy. Chiếc xe vẫn đang chạy nhưng không ngừng chao đảo lắc lư khiến cả đều không đứng vững.
Bạch Tử Ly vừa lộn người né một cú đ.á.n.h tới của 'Phượng Linh' vừa phàn nàn với thú thần đại nhân trong đầu:
[ Ông có biết lái xe không vậy? Sao chỉ bay thôi mà còn xốc nảy hơn đi đường bình thường nữa. ]
[ Cô giao một chiếc siêu phi cơ cho lão già sống ẩn dật hơn mấy ngàn năm nay là ta lái. Ta còn chưa khiếu nại cô là mừng rồi đấy. ]
Bạch Tử Ly còn chưa kịp tiếp tục phàn nàn thì một quả cầu lửa nữa bay tới. Tên Phượng Linh giả mạo này vẫn có thể sử dụng lửa như Phượng Linh thật nhưng sức mạnh thì yếu khá nhiều. Tuy vậy vẫn đủ sức để khiến cho cô chật vật. Ai bảo Phượng Linh thật là thú nhân cấp SS chứ. Cho dù có yếu hơn thì cũng đủ để làm khó một người như cô.
Xe bắt đầu chạy vào đường hầm. Bạch Tử Ly vốn đã không có lợi thế trong trận chiến này rồi lại còn gặp đ.á.n.h nhau trong bóng tối. Dù khi còn là đặc vụ cô cũng đã từng huấn luyện trong bóng tối nhưng nếu so với thị giác của trùng tộc đang giả dạng thần thú cấp SS thì cũng chỉ là muỗi đốt inox.
Cô bị 'Phượng Linh' giả đè xuống cho không thể động đậy được. Sợi dây cước mảnh mai trong tay cô cũng đã quấn chặt lấy cổ của 'Phượng Linh'. Hai người nhất thời rơi vào thế giằng co không bên nào được lợi hơn bên nào.
" Créc créc créc, mày đ.á.n.h nhau khá như vậy hèn gì hai cuộc đột kích trước bọn tao đều không thành công. Nếu đã vậy thì chi bằng cùng nhau c.h.ế.t đi còn hơn là để mày trở thành vũ khí hàng đầu của đế quốc. "
'Phượng Linh' giả mạo muốn cùng Bạch Tử Ly đồng quy vu tận. Cánh tay gã càng ngày càng siết chặt, cũng càng ngày càng nóng hừng hực như lửa kề sát bên cổ cô. Nước mắt sinh lý của Bạch Tử Ly không ngừng trào ra. Chỉ cần đi qua hết cái hầm này thôi, cô sẽ treo con trùng tộc này lên mà đ.á.n.h cho tới khi nó phải cầu xin mới thôi.
