Xuyên Làm Ác Nữ, Tôi Bị Các Thú Phu Nghe Thấy Tiếng Lòng - Chương 72

Cập nhật lúc: 23/12/2025 22:00

Thân hình Hắc Long nghe thấy lời này của cô cũng chợt cứng đờ trong giây lát. Nhưng sau đó nó lại vùng lên còn mạnh mẽ hơn nữa. Trực tiếp lắc người muốn hất văng Bạch T.ử Ly xuống đất. Ngược lại cô càng bám càng chắc, nhất quyết không chịu thua trước sức mạnh cường hãn của Ngao Duyệt Tây.

Cuối cùng qua vài phút vùng vẫy, Hắc Long cũng có vẻ thấm mệt. Nó gầm gừ từng hồi rồi khẽ rít qua kẽ răng:

" Cút! " 

Chỉ một chữ nhưng có thể thấy rõ ràng Ngao Duyệt Tây vẫn còn chút ý thức ít ỏi. Bạch T.ử Ly bật cười khẽ một tiếng:

" Không giả vờ nữa sao? Ban nãy cho nổ tung hai người chúng tôi dứt khoát lắm mà. "

Hắc Long lại tiếp tục làm như không nghe thấy, tiếp tục vung đuôi khắp nơi khiến xích sắt trên người va đập nghe lẻng kẻng đầy nặng nề. Bạch T.ử Ly sau khi xác định đối phương vẫn còn chút ý thức tỉnh táo liền phóng thích tinh thần lực bao trùm cả người cô và hình thể rồng to lớn.

Hắc Long cảm nhận được một luồng sức mạnh ấm áp dịu dàng đang bao trùm lấy mình liền kịch liệt đập người vào vách tường, miệng không ngừng gầm gừ từng tiếng đe doạ:

" Cút! Tôi... không cần... cô thanh tẩy... "

Bạch T.ử Ly nghe vậy cũng hơi sững người. Lần đầu tiên cô nghe thấy có thú nhân không muốn được thanh tẩy giá trị ô tô. Những thú nhân trước đây cô từng gặp chỉ hận không thể thanh tẩy hết giá trị ô nhiễm. Cái con rồng này lại sống c.h.ế.t ra tay với bọn họ chỉ vì không muốn được thanh tẩy?

Mặc dù ôm một bụng nghi hoặc song Bạch T.ử Ly vẫn không chịu dừng hành động thanh tẩy của mình lại. Ngao Duyệt Tây thấy lời nói của mình không đe doạ được cô liền trực tiếp cho nổ những phân t.ử không khí xung quanh cô để cô biết sợ mà lui.

Ầm... Ầm... Ầm... 

Liên tiếp ba cú nổ kề bên khiến đầu óc Bạch T.ử Ly choáng váng, tai cũng ù đi không nghe rõ gì nữa. Nhưng đôi bàn tay đang bám chặt vào vảy con Hắc Long vẫn dứt khoát không chịu buông ra. 

Cô cứu Ngao Duyệt Tây không phải vì lòng tốt. Người đã không cần đến sự cứu giúp của cô thì cô cũng chẳng rảnh mà đi làm việc thiện ở đây. Chủ yếu là cô đã nhận lời của hoàng gia, Ngao Duyệt Tây lại là người mạnh nhất đế quốc. 

Nếu anh ta có thể một lần nữa ra chiến trường tiêu diệt trùng tộc sẽ dễ dàng cho kế hoạch của cô hơn. 

Hai người cứ thế một bên cho phát nổ, một bên nhất quyết không chịu buông tha. Ngao Duyệt Tây đã tức đến phát điên. Đây là lần đầu tiên anh ta gặp một điện hạ giống cái không biết sợ như vậy. Anh trực tiếp gầm lên, cho phát nổ một phần vảy ở lưng mình để cô thấy anh dám ra tay chứ không phải chỉ biết doạ cô. 

Ngay khi luồng khí dưới lớp vảy sắp nổ, một sợi dây leo to khoẻ từ dưới đất bỗng nhiên đ.â.m lên quấn chặt lấy tứ chi của Ngao Duyệt Tây. Một sợi dây leo khác còn quấn lấy phần vảy mà Ngao Duyệt Tây chuẩn bị cho nổ. 

Chỉ nghe đùng một tiếng, sợi dây leo quấn lấy phần vảy bị nổ cho bay tứ tung. Lớp vảy cứng cũng bị tróc đi một mảng, chỉ là do cả thân hình Hắc Long màu đen nên hoàn toàn không nhìn ra vết thương gì cả. 

Bạch T.ử Ly thấy những sợi dây leo này mắt liền sáng rực lên. Cô cúi đầu nhìn xuống ngó nghiêng tìm bóng hình dịu dàng mà tao nhã ấy:

" Bạch Tình, anh còn ổn không? "

Tiếng Bạch Tình từ phía dưới truyền đến trấn an cô:

" Tôi vẫn còn ổn. Bạch điện hạ mau thanh tẩy cho cậu ta đi. Tôi sẽ khống chế cậu ta. "

Vừa dứt lời, lại thêm chục sợi dây leo từ dưới đất trồi lên như vũ bão. Sợi nào sợi nấy to hơn cả mấy sợi thép làm cầu đường, cứ thế quấn chặt cả người con Hắc Long như gói bánh. Con Hắc Long vùng vẫy muốn cho nổ tung đám dây leo thì phát hiện đám dây đang không ngừng hút lấy dị năng của anh. 

Bạch T.ử Ly thấy con Hắc Long đã bị khống chế liền không chút do dự bật tinh thần lực lên cực đại. Cô còn rút từ trong không gian ra những tấm bùa thanh tẩy còn lại dán hết lên người con Hắc Long. 

Dưới sự thanh tẩy của tinh thần lực và bùa thanh tẩy, ánh mắt đỏ sẫm của Hắc Long từ từ mờ đi, trở lại thành màu vàng kim rực rỡ. Hắc Long cũng xụi người, ngã xuống đất. Cả thân hình Hắc Long to lớn cứ thế ngã xuống khiến Bạch T.ử Ly đang bám cheo leo trên lưng cũng bị kéo theo. 

Cô bị cảm giác đột ngột rớt xuống này doạ sợ c.h.ế.t khiếp liền hét toáng lên:

" Aaaaa!!! "

Cảm giác rơi tự do còn chưa được năm giây thì cô lại có cảm giác mình đang được ôm vào một vòng tay ấm áp quen thuộc. Ngước mắt lên nhìn thấy chính là Bạch Tình. Anh vẫn nụ cười ôn nhu đó mà nhìn cô cười:

" Tôi đỡ được em rồi, thánh nữ của tôi. "

Hai người từ từ đáp xuống đất. Bên kia, Hắc Long cũng đang thu nhỏ thân mình lại. Kích thích to hơn cả toà nhà dần thu lại chỉ còn một thước rồi biến lại thành người. Người đàn ông tóc đen dài nằm úp sấp trên mặt đất không thấy rõ mặt mũi. 

Anh ta không cử động dù chỉ là một chút khiến Bạch T.ử Ly hơi hoảng sợ, vội lay lay cánh tay Bạch Tình:

" Anh ta... Còn sống không vậy? "

Cũng không thể trách cô hỏi một câu hơi bất lịch sự như vậy được. Chủ yếu là cả người Ngao Duyệt Tây gần như không có sự sống, đến cả động tác hít thở cũng gần như không thể thấy được. 

Bạch Tình vỗ vỗ lên mu bàn tay Bạch T.ử Ly nói:

" Anh ta còn sống. Đừng lo. " 

Nói rồi anh trực tiếp cất giọng nói lớn về phía người đàn ông đang nằm không thèm nhúc nhích kia. 

" Đừng có giả c.h.ế.t nữa. Cậu mà còn như thế đừng trách tôi bạo lực với cậu. "

Người đàn ông đang nằm bất động trên đất đột nhiên có chút động đậy, rồi anh ta từ từ lật người ngồi dậy. Động tác chậm đến mức Bạch T.ử Ly cô nhìn cũng sốt ruột theo. Cái người này mắc hội chứng lười mãn tính à. 

Ngao Duyệt Tây chán nản thở dài đứng dậy đi về phía hai người Bạch T.ử Ly và Bạch Tình. Lúc này cô mới nhìn rõ được dung mạo thật sự của người đàn ông được mệnh danh là mạnh nhất đế quốc. 

Người đàn ông này cao ít nhất phải một mét chín, tóc đen mắt vàng nhìn có chút giống với Bạc Cận Thâm. Tuy nhiên khí chất lại hoàn toàn khác hẳn. Bạc Cận Thâm thì đem đến cho người khác cảm giác đáng tin cậy, đáng dựa dẫm. Còn người đàn ông này lại mang đến cảm giác bất cần, khinh thường tất cả mọi thứ. 

Anh ta mặc một kiểu quần áo cũ của đế quốc, có lẽ là loại quần áo anh ta mặc trước khi bị đưa vào Ngục Tù Vĩnh Hằng. Áo đen vạch chéo dài quá gối phối cùng quần đen. Mái tóc đen dài phía được xoã sau lưng càng khiến khí chất của anh ta hệt như những vị quân vương bạo ngược. 

Bỗng chốc, Bạch T.ử Ly lại nhớ đến mấy nhân vật phản diện trong mấy bộ phim kiếm hiệp mà đồng nghiệp cô hay coi. Cái kiểu u ám, hận đời mà bá đạo của Ngao Duyệt Tây thật sự không khác gì mấy nhân vật kiểu đó. 

Bạch Tình lại làm như đã quá quen với bộ dạng này của Ngao Duyệt Tây mà hỏi thẳng:

" Cậu sao vậy? Sao tự nhiên lại như thế? "

Ngao Duyệt Tây nhếch khoé môi nở một nụ cười tà mị, giọng nói khàn khàn quyến rũ đến mê người:

" Bạch Tình, anh còn dám chất vấn tôi sao? Tại sao hả? Tại sao chuyện gia tộc tôi bị diệt vong, anh lại không nói cho tôi biết? "

" Cậu... Cậu biết chuyện này rồi sao? " 

Mặc dù không hiểu chuyện gì đang xảy ra nhưng Bạch T.ử Ly cảm thấy Bạch Tình hình như đang chột dạ. Bàn tay anh đang nắm lấy tay cô cũng bất giác run lên sau lời chất vấn kia của Ngao Duyệt Tây. 

Ngao Duyệt Tây lại làm như không thấy sắc mặt của Bạch Tình mà cười lạnh xoay người tiếp tục lẩn vào trong bóng tối. Bạch Tình buông tay Bạch T.ử Ly ra, vội vàng đuổi theo:

" Duyệt Tây, cậu nghe tôi nói đã. "

" Nói cái con mẹ anh!!!!! " - Ngao Duyệt Tây đột ngột quay người lại nện thẳng một cú trời giáng vào mặt Bạch Tình. 

Bạch T.ử Ly đứng phía sau nhìn thấy cảnh này mà há hốc mồm. Hai người này có chuyện thâm thù đại hận gì mà đ.á.n.h nhau luôn vậy. Cô nuốt nước bọt, không biết mình nên có hành động gì cho đúng trong tình huống này. Tiếp tục đứng xem hay là chạy lên can ra đây?

Bạch Tình bị đ.á.n.h một cú rõ đau nhưng cũng không đ.á.n.h trả lại. Anh phun một ngụm m.á.u ngay khoé miệng đi rồi cười nhạt nói:

" Nếu đ.á.n.h tôi làm cậu thấy thoải mái hơn thì đ.á.n.h tiếp đi. Tôi sẽ chịu hết không đ.á.n.h lại dù chỉ là một cái. "

Có lẽ lời nói này của Bạch Tình khiến Ngao Duyệt Tây cảm thấy như đang trút giận vào đám bông gòn liền bực bội quay người rời đi. Bạch Tình chỉ đành im lặng đi theo sau. Bạch T.ử Ly nhìn thấy hai người lại tiếp tục đi sâu vào trong phòng giam cũng không chần chừ mà đi theo.

Ngao Duyệt Tây ngồi phịch xuống sàn đất lạnh lẽo, ánh mắt anh nhìn ra chiếc cửa sổ nhỏ duy nhất trong cả căn phòng giam này. Chiếc cửa sổ to chưa bằng ống thông gió nhưng lại là nguồn sáng duy nhất chiếu rọi căn phòng giam tối tăm u ám lạnh lẽo này.

Bạch Tình cũng ngồi xuống đất, cách Ngao Duyệt Tây một khoảng không xa không gần. Bạch T.ử Ly ngồi kế bên Bạch Tình không dám ho he gì hết. Bầu không khí nặng nề quá khiến cô hơi khó chịu. 

Cuối cùng người phá vỡ bầu không khí này trước lại là Ngao Duyệt Tây. Giọng anh trầm khàn không nghe rõ âm sắc:

" Chuyện xảy ra từ khi nào? "

" Hơn bảy mươi năm trước. " 

" Mẹ kiếp! Gia tộc tôi diệt vong hơn bảy mươi năm rồi bây giờ tôi mới biết. " - Ngao Duyệt Tây không kìm được tức giận mà đ.ấ.m thụp một cái xuống sàn. 

Anh ta run rẩy một hồi lâu rồi mới từ từ thở hắt ra một hơi, tiếp tục hỏi:

" Tại sao? Tại sao lại diệt vong? "

" Tôi cũng không rõ. Lúc đó tôi đang có việc ở thần điện nên không có ở đế quốc. Chỉ khi tôi quay lại thì tộc Hắc Long đã diệt vong được ba năm rồi... "

Lại một khoảng không im lặng, Ngao Duyệt Tây có lẽ là đã bình tĩnh hơn hẳn nên không còn có hành động nào quá khích nữa. Chỉ là anh ta cứ thế im lặng rồi nói khẽ một câu:

" Đi về đi. "

" Nhưng mà cậu... "

" Đi về đi. Tôi không muốn ra ngoài nữa. Người thân mất hết rồi, gia tộc cũng không còn nữa. Tôi ra ngoài đó làm gì nữa... "

Bạch Tình còn muốn nói gì đó thì đã thấy Bạch T.ử Ly đứng dậy phủi phủi bụi trên quần áo rồi nói 

" Đi về thôi. Người đã chán sống, có muốn nói gì cũng vậy. "

" Bạch điện hạ, cô là thánh nữ mà. Mau nói gì khuyên cậu ấy đi. " - Bạch Tình sửng sốt, không hiểu sao Bạch T.ử Ly lại nói vậy.

Bạch T.ử Ly nhún vai bất lực:

" Tôi là thánh nữ chứ có phải thánh mẫu đâu mà đi lo chuyện bao đồng. Anh ta đã muốn c.h.ế.t như vậy thì cứ mặc kệ anh ta. "

" Ha, cô ta nói đúng đó. Tôi không muốn sống nữa thì dù anh có nói gì cũng vô dụng thôi. " - Ngao Duyệt Tây cười tự giễu.

" Nhưng mà cậu còn trẻ. Không lẽ muốn tự chôn mình ở cái nơi u tối này suốt phần đời còn lại? "

Ngao Duyệt Tây đột nhiên gầm lên đầy giận giữ:

" Thì sao hả? Mấy người làm sao mà biết được cuộc sống của tôi như nào? Một người là đại tế ti, một người là thánh nữ. Cả hai người đều có cuộc sống hạnh phúc. Bạch Tình anh dù gia tộc không còn nữa nhưng anh vẫn còn địa vị, còn tuổi thọ. Còn tôi... Tôi bây giờ ra đó làm gì? Mấy người ở đây đạo đức giả cái gì chứ? Cũng là đám chuột của hoàng gia mà thôi. Cút cho tôi. "

Ngao Duyệt Tây búng tay, muốn cho phát nổ phân t.ử không khí xung quanh để doạ đuổi hai người trước mắt. Nào ngờ lại có một bóng đen còn nhanh hơn anh chạy vụt tới. Bóng đen đó không chút do dự mà tán vào mặt anh một cái rõ to:

" Cmn tôi nhịn anh đủ rồi nha. " - Bạch T.ử Ly tức giận đến nỗi lớn tiếng át cả tiếng của Ngao Duyệt Tây.

Cả Ngao Duyệt Tây và Bạch Tình đều sững sờ trước hành động của cô. Bạch T.ử Ly lại làm như không thấy vẻ mặt của hai người mà chỉ thẳng vào mặt Ngao Duyệt Tây xả một tràn:

" Anh nói sao? Anh nói cả gia tộc anh mất hết, anh không còn gì nữa? Anh nghĩ tôi còn người thân nào chắc? Tôi bây giờ còn phải ăn nhờ ở đậu nhà đồng đội cũ của ba tôi kìa. Rồi sao? Tôi vẫn sống tốt đó thôi! Anh nói sao, anh nói tôi đạo đức giả. Không phải vì anh là chiến lực mạnh nhất đế quốc thì bà đây cũng không thèm lao đầu vào nguy hiểm. Người từng là tướng quân mạnh mẽ tiêu diệt trùng tộc như ngoé mà lại muốn c.h.ế.t trong đây. Anh tự soi lại bản thân mình xem bản thân anh có xứng đáng với cái danh tộc Hắc Long - tộc mạnh nhất đế quốc không? "

Bạch T.ử Ly xổ ra một tràn đầy tức giận rồi dừng lại hít thở một hơi thật sâu. Cô vốn không muốn để tâm cái kẻ nửa sống nửa c.h.ế.t này. Vậy mà hắn ta cứ đ.â.m đầu vào họng s.ú.n.g của cô để cô không kìm được mà phát hoả. 

Là một quân nhân, cô đã không thích cái tính cách bất cần đời của Ngao Duyệt Tây rồi. Ở thế giới này không nói, ở Trái Đất cô cũng còn người thân nào nữa đâu. Nhưng cô vẫn sống tốt và vẫn cống hiến cho Tổ Quốc đấy thôi. 

Còn cái kẻ này mang trên mình trách nhiệm của kẻ mạnh nhất lại muốn đi c.h.ế.t. Không những vậy còn dám sỉ nhục cả cô. Cô từ trước tới nay ăn mềm không ăn cứng.

Hai người Bạch Tình và Ngao Duyệt Tây nghe thấy tiếng lòng của cô thì cũng sững sờ. Bạch Tình sững sờ vì biết cô ở thế giới cũ cha mẹ cũng đã không còn nữa. Vậy mà cô vẫn sống rất tốt, không oán không thán mà còn một lòng đem sức mình phục vụ cho xã hội.

Còn Ngao Duyệt Tây thì sững sờ vì tiếng lòng này quá quen thuộc. Là cô ấy... Là giọng nói anh đã nghe cách đây mấy tháng trước... Là giọng nói đã thức tỉnh anh trước bờ vực sụp đổ... 

.....

Góc giải bày của ad:

Mấy bạn độc giả của ad có lẽ sẽ khá thắc mắc là tại sao ad ra truyện lâu vậy? Nửa năm mà mới có hơn 70 chương, đã vậy còn ra thất thường nữa. Thật ra thì ad đang học đại học nên lịch học thất thường. Vậy nên lịch ra truyện cũng thất thường theo lịch học. 

Còn về việc sao mà ra lâu vậy, ba bốn ngày mới ra được một chương. Thật ra là vì một chương ad viết tận 2k5 chữ. Có chương ad viết hơn 3k chữ. Đối với một bộ truyện dài thì một chương như vậy là quá dung lượng. Đúng thì mỗi chương chỉ tầm 1k5 tới 2k chữ thôi. Vậy nên... Ad ra chương dài thì thời gian ra chương cũng phải dài theo thôi. Mong các bạn độc giả hiểu và thông cảm cho ad nha.

MonkeyD

Email: [email protected]

Liên hệ hỗ trợ: https://www.fb.com/monkeyd.vn

DMCAPROTECTED

Mọi thông tin và hình ảnh trên website đều được bên thứ ba đăng tải, MonkeyD miễn trừ mọi trách nhiệm liên quan đến các nội dung trên website này. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức. Các vấn đề liên quan đến bản quyền hoặc thắc mắc khác, vui lòng liên hệ fanpage: MonkeyD.