Xuyên Làm Ác Nữ, Tôi Bị Các Thú Phu Nghe Thấy Tiếng Lòng - Chương 73

Cập nhật lúc: 23/12/2025 22:01

Lúc này Ngao Duyệt Tây có chút lúng túng, cái tát vừa nãy không làm anh đau nhưng nó như một cú thức tỉnh khiến anh như thoát khỏi trạng thái chán đời. Anh bước lên một bước muốn nói chuyện với Bạch T.ử Ly thì cô đã hừ lạnh lùi về sau. 

Ánh mắt cô nhìn anh lúc này toàn là lửa giận ngút trời. Đường đường là quân nhân mà lại tâm lý yếu kém như này. Gia tộc của mình bị diệt vong không rõ nguồn gốc, bản thân lại một lòng muốn c.h.ế.t. Nếu là cô thì cô sẽ trở nên lớn mạnh rồi tìm hiểu nguyên nhân vì sao gia tộc diệt vong. Nếu trong khả năng thì cô sẽ trả thù thay gia tộc luôn. 

Ngao Duyệt Tây nghe tiếng lòng của cô đến ngẩn người. Phải rồi, gia tộc của anh diệt vong không rõ lí do. Vì cái gì mà anh phải chôn vùi bản thân ở đây? Anh phải đi ra ngoài, tìm hiểu sự thật và trả thù cho gia tộc chứ. 

" Bạch... " - Ngao Duyệt Tây lại tiến lên một bước muốn lần nữa nói chuyện với cô nhưng Bạch T.ử Ly đã nhanh tay kéo Bạch Tình rời đi.

Bạch Tình nhìn cảnh tượng này mà không khỏi có chút bối rối. Đây là lần đầu tiên anh nhìn thấy cô tức giận như vậy. Bước ra khỏi phòng giam, đang định bấm thang máy đi lên thì từ trong thang máy lại mở cửa ra. 

Tống Y Duệ nhìn thấy vẻ mặt tức giận của Bạch T.ử Ly thì cũng hơi sững người. Anh vốn muốn nhanh chóng giải quyết xong chuyện ở trên kia thì xuống đây tìm cô. Nào ngờ cô đã giải quyết xong rồi... Nhưng mà hình như tâm trạng của cô ấy không được tốt lắm thì phải...

" Bạch điện hạ, cô... thanh tẩy cho Ngao Duyệt Tây chưa? "

" Thanh tẩy rồi! "

" Vậy còn anh ta... " - Tống Y Duệ nhìn về phía sau, không thấy có thêm người nào cả. 

" Sắp c.h.ế.t ở trong ngục luôn rồi! "

" À... hả? " - Tống Y Duệ càng nghe càng chẳng hiểu chuyện gì đang xảy ra cả. 

Anh đưa mắt nhìn về phía Bạch Tình như đang tìm kiếm câu trả lời cho sự nghi hoặc trong lòng mình. Nào ngờ Bạch Tình chỉ lắc đầu nhún vai tỏ vẻ bất lực. 

Bạch T.ử Ly kéo Bạch Tình vào thang máy rồi nhanh chóng bấm nút đi lên, để lại Tống Y Duệ vẫn còn chưa lấy lại được tâm trí. Anh nhìn thang máy đang từng chút đi lên trên rồi lại nhìn về phía cửa phòng giam đang khép hờ dưới cuối dãy hành lang. Cuối cùng anh chọn đi về phía phòng giam.

Cửa phòng giam không khoá, Tống Y Duệ hiên ngang đi vào không chút đề phòng. Dù sao thì cô ấy cũng đã nói là thanh tẩy cho Ngao Duyệt Tây rồi nên sẽ không có chuyện gì xảy ra đâu. 

Ngao Duyệt Tây đang ngồi ngẩn ngơ nhìn về phía cửa sổ nhỏ, trong lòng đang không ngừng suy nghĩ về những lời nói ban nãy của vị điện hạ thánh nữ kia. Nghe thấy tiếng động, anh liền quay phắt người lại lớn tiếng hỏi:

" Ai? "

" Là tôi, Tống Y Duệ. " - Tống Y Duệ bình thản trả lời. Ngao Duyệt Tây vốn biết anh là ngục trưởng ở đây nên không cần phải giới thiệu. 

Ngao Duyệt Tây nghe thấy thế cũng lười để ý, lại tiếp tục ngẩn người suy nghĩ. Tống Y Duệ đi lại gần Ngao Duyệt Tây, anh không ngồi xuống cùng mà chỉ hỏi một câu:

" Ban nãy anh làm gì T.ử Ly mà cô ấy lại tức giận như vậy? "

"... Tôi không muốn đi ra ngoài nên đã có những lời lẽ hơi nặng nề với hai người bọn họ. "

Mặc dù không nói rõ là lời gì nhưng nhìn thái độ của cô ấy thì anh cũng thừa biết nó không lọt tai nổi rồi. Từ khi quen biết cô ấy đến bây giờ, anh chưa từng thấy một Bạch T.ử Ly tức giận đến như vậy. 

Tống Y Duệ khẽ siết chặt nắm đấm, giọng nói cũng lạnh lùng xa cách hơn mọi lần:

" Nếu không phải anh đã hết ô nhiễm, tôi nghĩ tôi sẽ lạm dụng chức quyền mà đ.á.n.h anh một trận cho ra trò. "

Ngao Duyệt Tây nghe vậy liền bật cười khẽ:

" Cậu đ.á.n.h được tôi sao? Đừng nói là lúc tôi điên cuồng, lúc tôi còn tỉnh táo cậu cũng không đụng được vào tôi đâu. "

" Hừ, anh coi thường thủ đoạn của tôi quá rồi. "

" Đương nhiên tôi không phải coi thường thủ đoạn của anh mà là tôi chỉ đang nói sự thật. "

Ngao Duyệt Tây chống tay ngã người ra sau nhìn về phía Tống Y Duệ:

" Mà... Anh thích vị điện hạ giống cái kia đúng không? "

Tống Y Duệ nghe vậy thì ánh mắt khẽ d.a.o động nhưng rồi nhanh chóng thu hồi, lại tiếp tục không có việc gì mà trả lời:

" Anh nhiều chuyện hơn tôi tưởng. Sao, anh cũng thích cô ấy à mà đi thăm dò tôi? "

Ngao Duyệt Tây không trả lời mà đột nhiên nhắm mắt lại, nghĩ lại cảnh tượng ban nãy. Anh đã sống hơn một thế kỉ rồi, lớn từng này tuổi đầu vậy mà đây là lần đầu tiên bị một điện hạ giống cái đánh. Đã vậy anh chỉ biết nhìn cô chỉ trích mình mà không làm gì được. 

Không biết đã trả qua bao lâu, Ngao Duyệt Tây mới đột nhiên mở lời:

" Thật ra thì tôi cũng có chút thích thích. Nếu không phải vì tình cảnh gia tộc tôi bây giờ thì có lẽ tôi đã nhiệt tình theo đuổi rồi. "

Tống Y Duệ không ngờ chỉ mới gặp qua một lần mà Ngao Duyệt Tây lại sa vào lưới tình với Bạch T.ử Ly nhanh như thế. Nhưng rồi nghĩ lại chính mình cũng có tình cảm với cô ấy thì liền không còn quá ngạc nhiên nữa. Người như cô ấy, không được nhiều người thích mới là chuyện lạ.

Anh nhìn Ngao Duyệt Tây đang ngồi dưới đất, khẽ nhíu mày rồi nói:

" Tôi nghĩ anh bỏ cái ý nghĩ đó đi. Anh lớn hơn tuổi cô ấy ít nhất năm lần. "

" Đối với thú nhân, tuổi tác không phải vấn đề. Với cả nếu nói về trâu già, không phải Bạch Tình mới là già nhất sao? Anh ta thích vị điện hạ giống cái đó được, sao tôi lại không? "

" Bạch tế ti cũng thích cô ấy? "

Ngao Duyệt Tây gật đồng tỏ vẻ chắc chắn:

" Ai thì tôi không dám tự tin như vậy nhưng riêng Bạch Tình thì tôi khẳng định 100%. Tôi quen biết anh ta ít nhất cũng một trăm năm rồi. Ánh mắt đó, không thể sai được đâu. "

.....

Hắt xì...

Bạch Tình sụt sịt mũi, không biết là ai đang nhắc tới mình. Anh vốn là đại tế ti, lại mang huyết mạch thần tộc Bạch Trạch nên mấy cái bệnh vặt như ho, cảm, sổ mũi chắc chắn là không thể nào rồi. 

Bạch Tình nhìn qua vị trí kế bên mình, thấy cô đã không còn tức giận như vậy nữa mới mở miệng ra thăm dò:

" Bạch điện hạ, em còn giận không? "

" Hừ! " 

" Em thông cảm cho Ngao Duyệt Tây đi. Cậu ta xuất thân từ gia tộc mạnh nhất đế đô, lại còn là thiên chi kiêu tử. Mới hai mươi tuổi đã thăng cấp thành thú nhân SSS. Nhìn khắp cả đế quốc này chỉ sợ không ai phá nổi kỉ lục đó nên tính cách có chút ngông cuồng. "

Bạch T.ử Ly im lặng không nói gì. Một người như Ngao Duyệt Tây kiêu ngạo mới là chuyện bình thường. Nhưng cô chính là không ưa cái nết tính cách của anh ta. 

Bạch Tình lại làm như không thấy vẻ mặt của Bạch T.ử Ly mà tiếp tục kể chuyện:

" Thật ra thì cả ba chúng ta đều là những người bị diệt tộc. Tôi tuy có chứng kiến cảnh diệt vong của tộc mình nhưng dù sao cũng đã tiên đoán trước nên không quá đau khổ. Em thì lại còn quá nhỏ nên không biết gì. Chỉ có Ngao Duyệt Tây là vừa không biết tộc mình bị diệt, vừa không biết lí do tại sao. Dù còn sống nhưng chắc cậu ta cũng hối hận vì bản thân bị nhốt trong đó. "

Bạch T.ử Ly thở dài, cô cũng biết ban nãy mình hơi quá khích:

" Ừ tôi biết rồi. Chuyện ban nãy là do tôi quá xúc động... Nhưng mà tôi có một thắc mắc, tại sao nói tộc Hắc Long là tộc mạnh nhất đế quốc vậy? Không lẽ chỉ vì Ngao Duyệt Tây là thú nhân cấp SSS. Nhưng những gia tộc khác thú nhân cấp SS cũng rất nhiều mà. "

Bạch Tình lại không trả lời ngay mà nhìn qua cô. Ánh nhìn đó khiến Bạch T.ử Ly khó hiểu. Sau cùng Bạch Tình vẫn quyết định trả lời câu hỏi này:

" Thật ra thì ở đế quốc không phải chỉ có hai thú nhân cấp SSS là tôi và Ngao Duyệt Tây đâu. "

" Ý anh là sao? "

" Trước khi tộc Hắc Long bị diệt vong thì có tận 4 thú nhân cấp SSS tính luôn tôi. Hai người cấp SSS còn lại chính là ba của Ngao Duyệt Tây, cũng là gia chủ tộc Hắc Long - Ngao Thần Bắc. Người còn lại là anh trai của cậu ta - Ngao Du Đông. "

Bạch T.ử Ly nghe đến đây thì không khỏi tròn mắt, cô ngồi thẳng người dậy nhìn sang Bạch Tình:

" Chuyện này, sao tôi chưa từng thấy trên mạng tinh võng vậy? "

" Bị phía hoàng gia ép xuống rồi. Một tộc Hắc Long có tận ba thú nhân cấp SSS, hai trong ba đang trấn giữ trong tộc. Vậy mà lại bị diệt vong, hoàng gia sợ dân chúng hoảng sợ nên đã ra sức giấu nhẹm mọi chuyện rồi. Mọi người chỉ biết tộc Hắc Long có Ngao Duyệt Tây là thú nhân cấp SSS, lại còn bị nhốt trong Ngục Tù Vĩnh Hằng thôi. "

Bạch T.ử Ly nghe vậy thì cũng không nói gì nữa. Đừng nói là người dân, cô đây khi nghe tin tộc Hắc Long không phải chỉ có Ngao Duyệt Tây là cấp SSS mà còn tận hai người khác nữa thì đã rất kinh ngạc rồi. 

" Có chuyện này, tôi muốn nói với em. " 

" Chuyện gì? "

Bạch Tình gõ gõ ngón tay trên vô lăng, khẽ mở miệng nói:

" Dị năng của ba Ngao Duyệt Tây - Ngao Thần Bắc là xé rách không gian. Còn dị năng của anh trai cậu ta Ngao Du Đông là sao chép toàn kĩ. "

" Cái này... " - Ánh mắt Bạch T.ử Ly co rút lại. Cô không tin được mà nhìn về phía Bạch Tình.

Như ngầm đồng ý với suy nghĩ của cô, Bạch Tình khẽ gật đầu trả lời:

" Ừ, hai loại trùng tộc mới xuất hiện, cũng là hai loại trùng tộc đã xuất hiện trong hai lần vây bắt em đó có kĩ năng khá giống với kĩ năng của hai người Ngao Thần Bắc và Ngao Du Đông. Nếu nói là trùng hợp thì tôi không tin lắm. "

" Nếu nói vậy... Có lẽ nào sự diệt vong của tộc Hắc Long có liên quan đến trùng tộc? "

Bạch Tình thở dài lắc đầu:

" Điều này tôi cũng không biết rõ. Những người biết chuyện đều đã không còn tại vị. Hoàng đế hiện tại cũng không hé răng nửa lời. Tôi cũng đã từng thử điều tra nhưng hoàn toàn không có manh mối gì cả. "

" Sự kiện tộc Hắc Long diệt vong đúng là có rất nhiều điểm đáng ngờ. Phía hoàng gia chắc cũng nhận ra kĩ năng của hai giống loài trùng tộc mới giống với kĩ năng của hai người cấp SSS từng bị diệt vong rồi nhỉ? "

" Chắc là biết rồi. Nhưng họ không có phản ứng gì cả, tôi cũng không biết họ sẽ làm gì tiếp theo."

Bạch T.ử Ly hoàn toàn không ngờ tới, hôm nay cô chỉ là đi thanh tẩy cho Ngao Duyệt Tây thôi mà lại lòi ra nhiều bí mật như vậy. Thậm chí nó còn liên quan đến cô nữa. Xem ra sự việc không chỉ còn đơn giản là việc tiêu diệt trùng tộc là xong. 

.....

Sau khi được Bạch Tình hộ tống về lại trang viên thống soái, Bạch T.ử Ly trực tiếp ngủ một giấc không mộng mị. Sáng hôm sau, khi vừa tỉnh dậy cô đã nghe thấy tiếng động lạ ở dưới lầu. 

Bạch T.ử Ly mím môi, từ từ đi xuống. Sau hai lần cô bị tấn công ngay trong tinh cầu đế đô thì Bạc Cận Thâm đã nâng cấp hoàn toàn hệ thống an ninh của trang viên. Bỗng nhiên lại xảy ra tiếng động, cô không dám tin tưởng hoàn toàn vào hệ thống an ninh. 

Tiếng động nghe không quá lớn, nó phát ra từ phía khuôn viên bên ngoài. Bạch T.ử Ly rút từ trong không gian ra một con d.a.o găm bạc, từ từ tiếp cận nơi phát ra tiếng động. 

Trong lùm cây nhỏ ở trang viên, có một cái đuôi màu trắng khẽ lướt qua. Bạch T.ử Ly nhìn thấy liền nhíu mày. Là con vật sao? Nhưng trang viên thống soái làm sao lại có con vật? Trước đây không có nuôi, càng không nói đến có con thú hoang nào đi lạc vào. 

Dù đã thấy rõ một cái đuôi trắng lông xù nhưng Bạch T.ử Ly vẫn không thả lỏng cảnh giác mà tiếp tục từng bước áp sát. Khi chỉ còn cách bụi cây khoảng ba bước chân cô mới dừng lại rồi từ từ dùng tay vạch bụi cây ra. 

Bên trong bụi cây, một con hồ ly trắng như tuyết đang run rẩy nằm ở đó. Trên người nó toàn vết thương chảy máu, hoàn lẫn với lớp lông trắng xoá như tuyết càng làm cho nổi bật lên vẻ yếu đuối của nó. 

Con hồ ly ngay khi cô đột ngột vạch bụi cây ra thì nó bị doạ cho giật mình nhẹ. Nhưng sau khi thấy rõ là cô thì nó không những không sợ hãi mà còn dùng cái chân trước từ từ đưa tới muốn chạm vào cô. 

Thấy cô đứng nhìn nó mà không có ý đụng muốn chạm vào nó thì con hồ ly liền trở nên gấp gáp. Nó nhìn Bạch T.ử Ly bằng ánh mắt ầng ậc nước rồi nhỏ kêu một tiếng:

" Chiuuu~ "

Bạch T.ử Ly sau cơn hoàn hồn mới thấy con hồ ly nhỏ đang rưng rưng nước mắt nhìn mình. Không biết vì sao khi nhìn thấy con hồ ly nhỏ này cô lại bỗng nhiên nhớ đến một người, là Tư Đồ Úc Châu. Nguyên hình của anh ta cũng là hồ ly có lông màu trắng như này. 

Nhưng Tư Đồ Úc Châu là Cửu Vĩ Hồ, có tận chín chiếc đuôi. Còn con hồ ly nhỏ này... Nhìn thế nào cũng không thể liên tưởng được là thần tộc cả. Chắc là do cô suy nghĩ nhiều thôi...

Thấy con hồ ly đang tỏ vẻ đáng thương nhìn mình, cô cũng đành bất lực mà bế nó lên. Đúng thật dân gian truyền miệng chớ có sai. Trên đời này, hồ ly tinh là đáng sợ nhất, biết quyến rũ lòng người nhất. Con hồ ly nhỏ này chưa thành tinh mà đã như này rồi.

Lông con hồ ly nhỏ mềm mượt như tơ lụa. Bạch T.ử Ly ôm trong lòng mà không khỏi suýt xoa, cô rất muốn đè con hồ ly này ra mà hôn hít nhào nặn một trận. Nhưng thấy vết thương trên người con hồ ly thì vẫn là để sau đi. 

Bạch T.ử Ly đưa con hồ ly vào trong nhà. Cô cẩn thận lót cho nó một chiếc ổ mềm mại. Trước khi đặt nó vào trong ổ, cô cẩn thận lau chùi vết thương và chữa trị cho con hồ ly. Cả quá trình mất gần nửa tiếng. Cuối cùng con hồ ly cũng đã trở lại dáng vẻ ban đầu của nó. 

Cả người con hồ ly sạch sẽ thơm tho, được đặt nằm gọn trong chiếc ổ mềm mại. Bạch T.ử Ly không nhịn được nữa mà đè con hồ ly ra véo véo nắn nắn một hồi. Con hồ ly lúc đầu có chút kháng cự, nhưng nhiều lắm cũng chỉ kêu "Chiu chiu" vài tiếng chứ không dùng vuốt đẩy cô ra. 

Bạch T.ử Ly thấy con hồ ly nhỏ ngoan ngoãn như vậy liền mạnh bạo hơn mà hôn chụt một cái vào má con hồ ly khiến con hồ ly sững người trong chốc lát. 

Sau đó bằng mắt thường cũng có thể thấy được là lớp lông trắng như tuyết của con hồ ly đột nhiên nhuộm lên một tầng màu hồng phấn kì lạ. Bạch T.ử Ly nhìn cảnh này mà không khỏi có chút bật cười. Con hồ ly này vậy mà còn biết ngại ngùng sao?

.....

PS: Sắp đạt 20000 lượt xem rồi. Mà đạt được 20000 lượt xem thì sẽ có gì ạ? Có gì ạ? Bảo bối nào biết thì comment hối thúc ad đi để ad có tinh thần ra chương cho mấy bảo bối.

MonkeyD

Email: [email protected]

Liên hệ hỗ trợ: https://www.fb.com/monkeyd.vn

DMCAPROTECTED

Mọi thông tin và hình ảnh trên website đều được bên thứ ba đăng tải, MonkeyD miễn trừ mọi trách nhiệm liên quan đến các nội dung trên website này. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức. Các vấn đề liên quan đến bản quyền hoặc thắc mắc khác, vui lòng liên hệ fanpage: MonkeyD.