Xuyên Thành Cha Kế Của Nhóc Con Long Ngạo Thiên - 65
Cập nhật lúc: 03/12/2025 16:01
Khi mở cuộc trò chuyện của nhóm lớp còn có thể thấy các phụ huynh trong nhóm đang thảo luận về ảnh Mặt Trăng.
[Cô giáo: Giải ngôi sao phong cách lần này thuộc về bạn nhỏ Nhậm Áo Thiêm với ảnh Mặt Trăng~ Chúc mừng!]
[Đẹp trai quá! Hôm nay con gái tôi về nhà cứ luôn nói với tôi rằng lớp con bé có bạn đi du lịch Mặt Trăng luôn đó!]
[Bố Nhậm Áo Thiêm chụp ảnh nghệ thuật ở tiệm nào vậy? Tôi cũng muốn đưa con đi chụp~]
Cô giáo còn đặc biệt chụp ảnh Mặt Trăng của Nhậm Áo Thiêm gửi lên nhóm, không ít phụ huynh đều hỏi chụp ở đâu, Nhậm Dương thấy thì liến thoắng trả lời--
[Phụ huynh của Nhậm Áo Thiêm: Chụp ở nhà đó, phần hậu kỳ cũng là tôi tự làm]
Trong nhóm đang xôm, đang trong bầu không khí hòa thuận thì mẹ Phương Tiểu Huy xuất hiện.
[Mẹ Phương Tiểu Huy: Cô giáo ơi, tôi tưởng là ảnh du lịch chứ? Ảnh nghệ thuật kiểu này cũng tính à?]
[Cô giáo: Tính ạ, ảnh của bạn nhỏ Nhậm Áo Thiêm rất có tính sáng tạo, là chuyến du lịch Mặt Trăng độc đáo~]
Giải ngôi sao phong cách lần này chỉ là một hoạt động nhỏ của một lớp vậy nên đ.á.n.h giá không quá nghiêm khắc, vậy nên ảnh nghệ thuật của Nhậm Áo Thiêm cũng vẫn được tính.
Với những phụ huynh khác, quan trọng là có tham gia hoạt động, không được giải ngôi sao phong cách cũng không sao, còn có thể chia sẻ với các phụ huynh khác xem có nơi nào thích hợp để đưa các con đi du lịch.
Chỉ có duy nhất nhà Phương Tiểu Huy là không giống vậy.
Trong căn biệt thự lộng lẫy xa hoa, phu nhân nhà giàu nhìn tin nhắn trong điện thoại, cau mày nói: “Cái cô giáo này cũng thật là, sao có thể chọn ảnh nghệ thuật cho giải ngôi sao phong cách chứ?”
Phương Tiểu Huy đứng bên cạnh giục: “Mẹ! Con cũng muốn chụp ảnh Mặt Trăng!”
“Cái loại ảnh này có gì để chụp chứ?” Phu nhân nhà giàu xem thường kiểu ảnh này, từ chối yêu cầu của con trai.
Phương Tiểu Huy không được chụp ảnh Mặt Trăng nên cả buổi tối đều mặt nặng mày nhẹ, ngày hôm sau đến nhà trẻ cũng không vui vẻ gì.
Trong lớp nhà trẻ, khác với tâm trạng chán nản của Phương Tiểu Huy, bên phía Nhậm Áo Thiêm vô cùng náo nhiệt, có mấy bạn nhỏ vẫn đang hỏi chuyện ảnh Mặt Trăng.
“Nhậm Áo Thiêm, cậu chụp ảnh ở nhà thật hả? Trong nhà cậu có Mặt Trăng sao?” Nhóc béo lại gần: “ Tớ có thể đến nhà cậu chơi không?”
“Không thể.” Nhậm Áo Thiêm vẫn lạnh lùng như cũ, đang nghĩ kế hoạch kiếm tiền của cậu nhóc.
Mấy ngày nay không có ai đến tìm cậu nhóc mua hamburger cả, mấy nay kho bạc của cậu nhóc không có thu nhập rồi.
Mùa đông của giới thương nghiệp - mùa đông lạnh lẽo đang đến!
Khủng hoảng tài chính cũng sắp đến luôn rồi!
Nhậm Áo Thiêm mới có 5 tuổi đã cảm nhận sâu sắc được rằng lập nghiệp không hề dễ, bờ vai nhỏ bé đang phải gồng gánh những áp lực vô hình, trong mắt hiện lên vẻ phiền muộn.
Nhóc béo lại cứ muốn nói chuyện cùng cậu bé, nói không ngừng nghỉ, nói đi nói lại đều là chuyện ảnh Mặt Trăng.
“Đến nhà cậu chơi một tí xíu cũng không được hả?” Nhóc béo u sầu.
Nhậm Áo Thiêm bị làm phiền, cau mày nói: “Tớ phải kiếm tiền, không có thời gian.”
Nhóc béo thẳng thắn nói: “Vậy tớ mua đồ ăn sáng của cậu nha, tớ mua cậu 1 tháng, tớ đến nhà cậu xem mặt trăng.”
Lúc này Nhậm Áo Thiêm mới chú ý hơn một chút, nói: “Một tháng 300 tệ.”
“Được!” Nhóc béo đồng ý.
Nhưng nhóc béo làm gì có nhiều tiền như vậy, mỗi ngày đều phải lấy từ tiền tiêu vặt.
Sau khi hai cậu nhóc bàn bạc xong, nhóc béo cũng gọi điện thoại cho người nhà nói đến nhà Nhậm Áo Thiêm chơi, muốn thăm quan Mặt Trăng.
Phụ huynh của nhóc béo không có ý kiến gì, lại gọi cho Nhậm Dương.
Thế là ba giờ chiều, Nhậm Dương vừa tan làm đã đến nhà trẻ để đón hai bạn nhỏ về nhà trước.
“Chào chú a!” Nhóc béo khá lễ phép khi ở cùng người lớn, lưng đeo cặp ngoan ngoãn đi cạnh Nhậm Dương.
Đường về nhà khá chậm rãi, đầu tiên là đi xe, sau đó đi thuyền……
Nhóc béo chưa được đi thuyền bao giờ, sau khi lên thuyền thì nhoài người trên lan can, tràn đầy vẻ mới lạ: “Woa, còn phải ngồi thuyền!”
Bình thường, khi nhà nhóc béo ra ngoài toàn là đi xe riêng, nếu có chuyện phải đến thành Nam thì cũng là lái xe qua cầu, đây được coi như là lần đầu tiên nhóc béo đi thuyền đó.
Cảnh sắc trên thuyền rất đẹp, có thể thấy cảnh sông, còn có thể thấy cả khung cảnh nội thành phồn hoa.
Nhậm Dương thì đã quen thuộc với những khung cảnh này, ngày nào đi làm hay về nhà cũng đều phải xem một lần. Rõ ràng là cùng một thành phố, thế nhưng dòng sông này lại là nơi ngăn cách khu nhà giàu và khu nhà cũ.
Sau khi đến bến tàu, Nhậm Dương dắt hai bạn nhỏ về nhà, xuyên qua những con phố và ngõ nhỏ thì đến được khu nhà ở.
Khu nhà cũ không có thang máy, nhóc béo tràn trề sức sống chạy lên tầng rồi theo Nhậm Áo Thiêm vào nhà, vô cùng háo hức nói: “Mặt Trăng đâu! Mặt Trăng đang ở đâu!”
