Xuyên Thành Cha Kế Của Nhóc Con Long Ngạo Thiên - 66

Cập nhật lúc: 03/12/2025 16:01

Căn nhà rất nhỏ, chỉ khoảng 40 mét vuông. Ngoại trừ phòng ngủ và phòng tắm, sau khi bước vào từ lối vào thì có thể nhìn thấy mọi thứ khác.

Bao gồm cả studio đơn giản trong góc, nhóc béo liếc mắt là thấy.

Thật ra đó chỉ là một miếng vải đen và một số viên đá dùng trang trí để chụp ảnh chất đống trên mặt đất, vô cùng sơ sài.

Nhóc béo chạy thoắt cái chạy đến chỗ miếng vải ngó nghiêng, khác hoàn toàn với những gì mà nhóc tưởng tượng nên thất vọng nói: “Đây là Mặt Trăng ạ……”

Nhậm Dương cũng biết nhóc béo đến nhà để thăm quan Mặt Trăng nên về phòng lấy quần áo phi hành gia và mũ ra, hỏi: “Nhóc béo có muốn thay quần áo không? Chú chụp cho cháu mấy tấm.”

Vừa nhìn thấy chiếc mũ trong tay Nhậm Dương, mắt nhóc béo đã sáng trưng, hào hứng trả lời: “Muốn ạ!”

Quần áo phi hành gia là mua theo số đo của Nhậm Áo Thiêm, lúc mua còn không cẩn thận mua cỡ to hơn, số đo người bán cung cấp không chuẩn. Bây giờ khi nhóc béo mặc bộ quần áo phi hành gia này thì suýt chút nữa không vừa.

Nhóc béo khó khăn lắm mới mặc được bộ quần áo phi hành gia, cầm theo mũ đứng trên vải đen, cũng không chê sơ sài nữa mà bắt đầu tạo dáng: “Cháu muốn bay lên giống Nhậm Áo Thiêm ạ!”

“Được!”

Nhậm Dương cầm điện thoại chụp vài tấm ảnh, chụp xong thì quen thuộc nhập ảnh vào máy tính, bắt đầu chỉnh sửa.

Tư liệu đều đã có sẵn, lần trước khi chỉnh ảnh Mặt Trăng cho Nhậm Áo Thiêm vẫn còn khá nhiều ảnh lỗi, giờ thì có thể lấy ra để dùng làm mẫu sẵn, chỉ cần cắt ghép người trong ảnh là được.

Nhóc béo đứng bên cạnh nhìn chằm chằm vào máy tính, nhìn Nhậm Dương di chuyển bừa mấy cái, kéo kéo ảnh mà cậu nhóc đã bay trên Mặt Trăng rồi!

“Cháu cũng có ảnh Mặt Trăng rồi!” Nhóc béo vui vẻ nói.

Nhậm Dương bận rộn chỉnh 2 tấm ảnh, đều là dùng ảnh hỏng có trước làm mẫu sẵn rồi chỉnh sửa một chút nên mọi việc cũng đơn giản hơn.

Buổi tối, nhóc béo ở lại nhà Nhậm Dương ăn cơm tối.

Nhậm Dương xào rau, rán thêm mấy cái xúc xích, rắc bột ớt lên rồi bưng ra bàn.

Dường như nhóc béo rất thích xúc xích, cậu nhóc ăn hết phân nửa xúc xích trong đĩa, cả nước ô mai Nhậm Dương làm cũng uống tận mấy cốc.

Khi sắp rời đi, Nhậm Dương làm một đĩa sushi rồi dí vào tay nhóc béo.

Phụ huynh của nhóc béo cũng đã đến, xe đang dừng ở phía phòng tập thể dục. Khi Nhậm Dương đưa cậu bé qua đó, phụ huynh của nhóc béo cảm khái: “Bố Nhậm Áo Thiêm ơi, nhà mọi người xa thế này đi học có tiện không?”

Nhậm Dương cũng ngầm thừa nhận cách gọi này, cười nói: “Quen rồi thì cũng thấy bình thường thôi.”

“Chú Nhậm ơi, cháu đi đây ạ.” Nhóc béo đã chui vào xe, nhoài người ra cửa sổ xe vẫy vẫy: “Lần sau cháu lại đến ạ.”

“Được.” Nhậm Dương cũng vẫy tay, cùng Nhậm Áo Thiêm đứng bên đường nhìn chiếc xe đi xa.

Ban đầu anh còn lo tính Nhậm Áo Thiêm hướng nội sẽ không có bạn ở nhà trẻ, không ngờ nhanh vậy đã quen được bạn mới.

Vì để thúc đẩy tình bạn của hai bạn nhỏ, sáng hôm sau, Nhậm Dương còn đặc biệt rán hai chiếc xúc xích cho vào hộp cơm, dặn: “Mang cho cậu nhóc béo hôm qua một chiếc nhé.”

Trong phòng bếp, Nhậm Áo Thiêm vừa làm xong 2 cái hamburger, thấy trong hộp cơm có nhiều thêm hai chiếc xúc xích thì hơi cau mày. Hôm qua nhóc béo đã ăn mất năm chiếc xúc xích, ba cốc nước ô mai, cầm một hộp sushi đi.

Hôm nay lại phải cho không một chiếc xúc xích nữa!

Lòng gian thương Nhậm Áo Thiêm nặng trĩu, sau khi đến trường thì đưa hai cái hamburger và cả chiếc xúc xích cho nhóc béo: “Tặng cậu xúc xích.”

Vèo cái nhóc béo đã ăn hết xúc xích, nhìn ngó hai chiếc hamburger, nói: “Tớ không muốn hamburger nữa, sau này cậu cứ đưa tớ xúc xích và cả đồ uống hôm qua là được.”

Nhậm Áo Thiêm vẫn chưa trả lời thì nhóc béo đã lấy tiền tiêu vặt trong cặp ra: “Tớ thêm tiền.”

Lần này nhóc béo mang 320 tệ, đều đưa hết cho Nhậm Áo Thiêm, thực hiện năng lực của đồng tiền.

Dù sao cũng là khách hàng lớn duy nhất của đế chế thương nghiệp, Nhậm Áo Thiêm nhận 320 tệ, nói: “Mai tớ sẽ mang cho cậu.”

Nhóc béo đưa cốc của mình cho Nhậm Áo Thiêm, để sau này Nhậm Áo Thiêm mang nước ô mai cho cậu nhóc.

Sau đó, nhóc bép lấy ảnh từ trong cặp ra, là ảnh mới tối qua mọi người vừa rửa xong.

“Ảnh Mặt Trăng của tớ.” Nhóc béo cầm ảnh mới dán lên bảng vinh danh.

Thời gian bình chọn trên bảng vinh danh đã qua nhưng nhóc béo vẫn dán ảnh Mặt Trăng hôm qua mới chụp lên.

Sau khi cô giáo biết thì chụp lại và gửi lên nhóm lớp.

[Cô giáo: Lớp chúng ta lại có thêm một phi hành gia đặt chân lên Mặt Trăng~]

[Phụ huynh nhóc béo: Cảm ơn bố Nhậm Áo Thiêm nhé, nhóc béo nhà chúng tôi cũng có kiểu ảnh Mặt Trăng rồi!]

[Woa! Bố Nhậm Áo Thiêm còn nhận đơn không? Tôi cũng muốn đặt một tấm!]

Nhậm Dương vẫn đang đi làm, anh tranh thủ lúc nghỉ xem điện thoại, phát hiện đều là các phụ huynh hỏi anh về việc chụp ảnh, thậm chí còn có cả thù lao.

MonkeyD

Email: [email protected]

Liên hệ hỗ trợ: https://www.fb.com/monkeyd.vn

DMCAPROTECTED

Mọi thông tin và hình ảnh trên website đều được bên thứ ba đăng tải, MonkeyD miễn trừ mọi trách nhiệm liên quan đến các nội dung trên website này. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức. Các vấn đề liên quan đến bản quyền hoặc thắc mắc khác, vui lòng liên hệ fanpage: MonkeyD.