Xuyên Thành Cô Vợ Độc Ác Của Nam Phụ - Chương 141: Xuyên Thành Cô Vợ Độc Ác Của Nam Phụ
Cập nhật lúc: 04/09/2025 23:42
Cửa phòng tắm không khóa trái, anh vặn cửa một cái, lập tức xông vào. Trong hơi nước mờ mịt, Nguyễn Thu Thu đột nhiên bừng tỉnh hét lên.
"Đồ lưu manh!!!"
Một chiếc dép lê chuẩn bị đáp trên người Trình Tuyển, ông chủ Trình chạy chối chết.
Nguyễn Thu Thu thực sự không ngờ là Trình Tuyển thực sự dám xông vào phòng tắm, may là trên bồn tắm còn có bọt xà phòng có thể che lại thân thể của cô. Nếu không Nguyễn Thu Thu nhất định sẽ dùng cú đá 360 độ không góc c.h.ế.t kết thúc chuyến đi này.
Cô căm phẫn nhìn Trình Tuyển: "Nói! Anh có thấy cái gì không nên thấy chưa!"
Trình Tuyển chậm chạp nói: "Cơ thể người không phải đều giống nhau sao?"
Nguyễn Thu Thu: "..."
Nguyễn Thu Thu xem như hiểu rõ rồi, cái thằng c.h.ế.t tiệt này, ý là cơ thể cô chả khác gì với cơ thể cửa những phụ nữ khác, cho nên cho dù thấy cái gì cũng thờ ơ. Đối với anh mà nói chỉ là khác nhau về mặt sinh lý thôi.
Đây là lời một con người có thể nói ra ư? Đây là lời một thằng đàn ông luôn miệng tỏ tình với cô, nói muốn thử hẹn hò với cô nói ra ư?
Lúc người ta không lý trí, rất dễ làm ra một số việc khiến mình hối hận.
Nguyễn Thu Thu nhìn anh, lười biếng dùng ngón tay thon dài móc vào cổ áo rộng thùng thình của mình, nhẹ nhàng kéo xuống dưới, áo cổ tròn biến thành cổ áo chữ V, lộ ra một phần trắng tuyết trước ngực.
Cô nheo mắt lại, chờ cẩu độc thân Trình Tuyển mặt đỏ tía tai.
"..."
"..."
Hai người mặt đối mặt, Trình Tuyển mờ mịt hỏi: "Em đang làm gì vậy?"
Nguyễn Thu Thu: "Xin lỗi đã quấy rầy."
Cô xấu hổ đến mức chỉ muốn tìm một cái lỗ để chui vào, vội vàng tìm đại một cái cớ trở về phòng thay quần áo. Lúc thay quần áo, Nguyễn Thu Thu đứng trước tấm gương, tỉ mỉ nhìn b* ng*c no đủ, làn da non mịn của mình, muốn đẹp cỡ nào thì đẹp cỡ đó, thân là con gái cô nhìn mà còn động tâm, thế mà Trình Tuyển lại thờ ơ được?
Nguyễn Thu Thu đột nhiên nghi ngờ, liệu Trình Tuyển có thật sự thích cô không?
Hay là thằng khỉ gió này chỉ muốn thử nói chuyện yêu đương một lần, cùng cô ngọt ngọt ngào ngào một lần?
Nguyễn Thu Thu tự kỷ. Chán nản. Không vui.
Trình Tuyển ngồi trên sofa phòng khách, bình tĩnh ngồi uống nước giải khát. Sắc mặt anh rất bình thường, chỉ là hai tai đỏ rực, nóng đến kinh người.
Hai người định ở đây khoảng bốn ngày rưỡi, ngày mai sẽ đi ra ngoài trượt tuyết sau đó đi tắm suối nước nóng. Lên kế hoạch cho cả ngày xong, Nguyễn Thu Thu lại ngáp một cái: "Em về phòng ngủ đây."
Trình Tuyển ừ một tiếng, ánh mắt nhìn thẳng, cúi đầu tiếp tục chơi di động.
Dường như đối với anh, Nguyễn Thu Thu chính là yêu tinh chuyên mê hoặc người khác trong "Tây Du Ký", còn anh chính là Đường Tăng chuyên tâm tu hành.
Nguyễn Thu Thu buồn bực liếc anh một cái.
Đàn ông đều là cái móng heo! Là ai sống c.h.ế.t đòi cô trở về!
Cô về phòng tiếp tục ngủ đi thôi.
Trình Tuyển ngồi trong phòng khách, uống xong bình nước thứ năm. Cửa phòng Nguyễn Thu Thu khép lại, tắt đèn, rất nhanh đã không còn động tĩnh.
Anh vẫn im lặng không nói gì, nhìn về cánh cửa nơi phòng ngủ của Nguyễn Thu Thu, bỗng nhiên thở dài. Anh vặn chai nước thứ sáu, ngửa đầu tu ừng ực hết một nửa, để cho cảm giác khô nóng trong lòng có thể tan đi nhanh chút.
Đêm nay, Nguyễn Thu Thu ngủ rất sâu.
Đêm nay, Trình Tuyển ngửa đầu nhìn trần nhà, nửa đêm mới bắt đầu nhắm mắt đi ngủ.
Hôm sau, ăn xong bữa sáng ở khách sạn, Nguyễn Thu Thu vũ trang đầy đủ, đi theo Trình Tuyển trượt tuyết. Trước đây, Nguyễn Thu Thu chưa từng trượt tuyết bao giờ, theo như lời Trình Tuyển nói thì sân trượt tuyết có huấn luyện viên, trả tiền theo giờ, cô sẽ học rất nhanh.
Cả quãng đường Nguyễn Thu Thu đều rất hưng phấn: "Ngã sấp xuống thì phải làm sao? Có đau không?"
"Không."
"Đúng rồi, không phải là anh sợ độ cao sao? Lúc trượt tuyết, anh không thấy sợ sao?"
"Không."
...
Câu trở lời rất nhạt nhẽo của Robot Trình nhanh chóng làm Nguyễn Thu Thu bình tĩnh lại.
Sân trượt tuyết rất lớn nhưng không có nhiều người, ánh tuyết chói mắt khiến Nguyễn Thu Thu vô thức nheo mắt lại. Tuyết phải sâu chừng đến bắp chân cô, giẫm mạnh là được một cái hố. Nguyễn Thu Thu quên cả rét lạnh, hưng phấn hết nhìn đông tới nhìn tây.
Trình Tuyển ở bên cạnh lặng yên không tiếng động chọn ra một huấn luyện viên nữ trong nhóm huấn luyện viên nam nhiều nữ ít ở đây.
"Em ở đây, anh đi trả tiền."
"Được."
Trình Tuyển rời đi được một lúc, du khách trượt tuyết, huấn luyện viên liền tiến lên bắt chuyện với cô, mượn danh dạy cô trượt tuyết hỏi xin cô phương thức liên lạc, Nguyễn Thu Thu đều cự tuyệt. Chỉ có một tên tự xưng là hải quy* cứ dây dưa với Nguyễn Thu Thu không dứt, nhất quyết muốn xin phương thức liên lạc với cô.
*Từ nước ngoài về.
Lúc Nguyễn Thu Thu đã có chút không kiên nhẫn, y đột nhiên im bặt.
Bả vai chìm xuống, một cánh tay thon dài đặt trên vai Nguyễn Thu Thu, cánh tay kéo vai cô lại, dùng lực không nhỏ, dễ dàng kéo Nguyễn Thu Thu vào lòng.