Xuyên Thành Cô Vợ Độc Ác Của Nam Phụ - Chương 142: Xuyên Thành Cô Vợ Độc Ác Của Nam Phụ

Cập nhật lúc: 04/09/2025 23:42

Đỉnh đầu của cô chạm vào cằm anh, bị ôm đến gắt gao, không thể động đậy.

Nương theo giọng nói chậm rãi của Trình Tuyển, đỉnh đầu Nguyễn Thu Thu ong ong lên, cô chỉ nghe thấy giọng lười nhác của Trình Tuyển từ trên đỉnh đầu: "Làm sao vậy?"

Tại nơi Nguyễn Thu Thu không nhìn thấy, cặp mắt nhỏ dài kia nhấc lên một nửa, con mắt đen kịt. Nếu như nói khi không chút để ý sẽ làm cho người ta thả lỏng ra thì cặp mắt sâu kín kia lúc nhìn chằm chằm vào người nào thì sẽ khiến người đó dựng tóc gáy, nổi da gà toàn thân.

Hải quy lập tức im bặt, hậm hực nói: "Thật xin lỗi, tôi còn có việc, ngại quá, quấy rầy rồi."

Hải quy xám xịt rời đi.

Nguyễn Thu Thu khó hiểu nói: "Anh ta sao vậy, cứ như là nhìn thấy quỷ ấy?"

Trình Tuyển: "Ý của em là, phụ nữ đều là ma quỷ?"

Trình Tuyển ăn một phát đ.ấ.m rồi mới đi trượt tuyết. Chỉ để lại cho cô một bóng lưng thê lương, đáng thương lại bất lực.

Sau lưng anh, Nguyễn Thu Thu cười lạnh: "Anh nói không sai, phụ nữ đều là ma quỷ."

Trượt tuyết là loại vận động thử thách khả năng cân bằng nhất.

Nguyễn Thu Thu tự cho là năng lực vận động của mình không tồi, tuy là cô chơi game tệ nhưng cô biết chơi bóng bàn, tennis, cầu lông nha!... Hình như cũng chả liên quan gì mấy.

Huấn luyện viên rất dịu dàng kiên nhẫn, đại khái là trước đó đã nói chuyện cùng Trình Tuyển, toàn bộ quá trình đều dịu dàng như nước dạy dỗ cô, ngươi không biết còn tưởng là đang dạy tình nhân chứ. Cả người Nguyễn Thu Thu không tự nhiên, dựa theo lời của huấn luyện viên để điều chỉnh động tác, giữ lấy trọng tâm.

Cô từ từ trượt xuống, hai chân thành hình chữ bát (八), cố gắng làm cho mình đi chậm lại.

Xa xa nhìn lại, động tác cẩn thận của Nguyễn Thu Thu trông vô cùng khôi hài.

Cô không sợ độ cao, cô chỉ sợ ngã.

Huấn luyện viên đi bên cạnh cô, dịu dàng mỉm cười: "Em gái à, người vừa rồi nói chuyện với em là anh trai của em à?"

Nguyễn Thu Thu sửng sốt: "Em gái?"

"Đúng, thoạt nhìn em không lớn mà."

Em gái cái lìn!

"Tôi là vợ anh ấy, tôi không nhỏ." Nguyễn Thu Thu dở khóc dở cười.

Sắc mặt huấn luyện viên lập tức biến đổi. Vừa rồi còn dịu dàng, hận không thể nâng Nguyễn Thu Thu như nâng trứng, làm cho cô cảm nhận được sự tuyệt vời khi trượt tuyết, thế mà khi Nguyễn Thu Thu vừa dứt lời, sắc mặt đã lập tức đen lại, chả còn ôn nhu cái quần què gì cả.

Nguyễn Thu Thu nhìn sắc mặt của vị kia biến đổi xuất sắc, yên lặng cảm khái, lại là một cô gái ngốc bị Trình Tuyển lừa gạt thành công.

"Chúng ta tiếp tục luyện tập."

Ngắn gọn, súc tích, không có chút tình cảm dư thừa nào.

Lần này thì không còn sự dịu dàng cẩn thận như vừa rồi, Nguyễn Thu Thu chỉ trong mấy chục phút ngã cả chục lần, cả người đều là tuyết.

Huấn luyện viên nhăn mày, tức giận nói: "Sao lại đần như vậy chứ?"

Rõ ràng trong sân trượt tuyết nơi nơi đều là người mới té ngã, Nguyễn Thu Thu như vậy đã coi là không tệ rồi mà huấn luyện viên lại không kiên nhẫn nhưng thế, khoanh tay bật điện thoại lên chơi.

Nguyễn Thu Thu vẫn nhịn được.

Dù sao cũng là Trình Tuyển bỏ tiền ra, cãi nhau cũng chả được cái tích sự gì, dù sao cũng không chiếm lý. Địa bàn của người khác, tranh chấp cãi vã gì cũng là thế yếu, Nguyễn Thu Thu không muốn chỉ vì vấn đề nhỏ thế này mà khiến cả hai người đều không vui.

Cô yên lặng đứng lên, tiếp tục tập trượt tuyết.

Cô lại ngã dập m.ô.n.g trên nền tuyết, "bộp" ra một cái hố. Nguyễn Thu Thu ngã đến thất điên bát đảo, hơi xấu hổ tí. Đúng lúc này, trên đầu cô vang lên một tiếng cười không rõ ràng lắm " Ha"

"..."

Khỏi cần đoán, trăm phần trăm là thằng khỉ gió Trình Tuyển.

Ngay lúc Nguyễn Thu Thu còn đang vật lộn giữ thăng bằng, anh đã trượt đi trượt lại mấy vòng, nhìn có vẻ trượt không ít.

Nguyễn Thu Thu mặt không cảm xúc ngẩng đầu: "Anh muốn c.h.ế.t à!"

Trình Tuyển tháo kính bảo vệ mắt xuống, chậm rãi hỏi: "Chơi vui không?"

"Sắp không vui rồi, ngã suốt."

"Ngã chỗ nào?"

"Mông, còn có đầu gối, khuỷu tay... Thật ra có đồ bảo hộ nên cũng không đâu đau mấy, chỉ suýt bị trật chân thôi." Nguyễn Thu Thu vỗ vỗ tuyết trên người, bộ dáng không đạt được mục đích không bỏ qua "Em tiếp tục tập đây, anh đi chơi đi."

Cô lại phịch một cái, không đứng lên nổi.

Trình Tuyển vươn tay ra: "Bắt lấy."

Trong tuyết trắng, ngọn tóc anh bị thổi bay phất phới, khuôn mặt mộc mạc thanh lãnh, đẹp đến mức khiến người ta giận sôi, trận tuyết lớn này chỉ như đang làm nền cho anh. Trong nháy mắt, tim Nguyễn Thu Thu đập loạn một phách, ánh mắt lấp lánh. Cũng may là mặt bị che kín nên Trình Tuyển không nhìn thấy gì.

Nguyễn Thu Thu cầm lấy tay anh. Hai người đều đeo găng tay dày, Nguyễn Thu Thu cách hai tầng bao tay mà lại phảng phất như cảm nhận được độ ấm cơ thể khiến người khác an lòng của anh.

Vì sợ Trình Tuyển buông tay giữa chừng, để cô ngã sấp mặt nên một tay Nguyễn Thu Thu chống trên mặt tuyết, một tay túm chặt lấy anh, được Trình Tuyển kéo lên, ván trượt tuyết dưới chân vừa nặng vừa trơn, trọng tâm của cô lại không ổn định, nhanh chóng lao vào lòng Trình Tuyển.

MonkeyD

Email: [email protected]

Liên hệ hỗ trợ: https://www.fb.com/monkeyd.vn

DMCAPROTECTED

Mọi thông tin và hình ảnh trên website đều được bên thứ ba đăng tải, MonkeyD miễn trừ mọi trách nhiệm liên quan đến các nội dung trên website này. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức. Các vấn đề liên quan đến bản quyền hoặc thắc mắc khác, vui lòng liên hệ fanpage: MonkeyD.