Xuyên Thành Cô Vợ Độc Ác Của Nam Phụ - Chương 144: Xuyên Thành Cô Vợ Độc Ác Của Nam Phụ

Cập nhật lúc: 04/09/2025 23:42

"Bây giờ chúng ta đi đâu đây?"

"Trượt tuyết."

Nguyễn Thu Thu: "Ừm hả?"

"Anh dạy em."

Trình Tuyển kéo Nguyễn Thu Thu veed phía trước, đến một sườn núi thì dừng lại. Anh đứng bên cạnh, ý bảo Nguyễn Thu Thu đứng ngay ngắn, sau đó mới chậm rãi giảng giải những chỗ quan trọng. Người mới dễ phạm sai lầm nhất là sai trọng tâm, Trình Tuyển vừa giảng vừa chỉnh lại động tác của Nguyễn Thu Thu, hệt như một ông thầy có kinh nghiệm phong phú.

Tốc độ giảng của anh không nhanh không chậm, phương thức biểu đạt dễ hiểu, Nguyễn Thu Thu như được xua đi mảnh sương mù, mới vừa rồi còn mờ mịt không hiểu gì mà giờ cũng đã biết sương sương.

Nguyễn Thu Thu dựa theo động tác Trình Tuyển dạy, chân chậm rãi hoạt động, trót lọt trượt xuống từ sườn núi.

Cô hưng phấn hét lên, quên khống chế thăng bằng.

... Chó gặm bùn.

Nguyễn Thu Thu nghe được một tiếng "tách", lập tức hoảng sợ. Cô vội vàng ngồi dậy, quả nhiên thấy Trình Tuyển thỏa mãn ngắm nghía điện thoại: "Góc chụp này không tệ."

Nguyễn Thu Thu: "... Anh chụp cái gì rồi?"

"Nhìn."

Trên màn hình di động là một bức ảnh vô cùng rõ ràng, Nguyễn Thu Thu chật vật ngã nhào trên nền tuyết, muốn bao nhiêu khôi hài thì có bấy nhiêu..

Chỗ c.h.ế.t người nhất chính là...

Nguyễn Thu Thu tức hổn hển: "Anh dừng lại! Ai cho anh đặt thành hình nền hả!"

***Tác giả có lời muốn nói:

Trình Tuyển: Nếu như cả em cũng chán ghét chính mình, vậy còn ai có thể thích em?

Nguyễn Thu Thu:... Tôi không còn gì để nói.

Hình nền nhà người ta đều đẹp như tiên nữ, còn ảnh trong máy Trình Tuyển, chỉ có thể nói là tiên nữ không đứng vững, ngã từ trên trời xuống đất.

Vì mặt mũi, Nguyễn Thu Thu cố vươn người lên, cướp điện thoại Trình Tuyển.

Từ chỗ của cô nhào qua, ván trượt trên châm quá nặng, không thể động đậy, nếu Trình Tuyển mà tránh, Nguyễn Thu Thu tất nhiên sẽ ngã thêm cái nữa. Động tác lui về sau của anh dừng lại, lập tức Nguyễn Thu Thu ngã nhào.

Cơ thể ngã nhào trên nền tuyết mềm mại, không có chút đau đớn nào, những hạt tuyết tóe lên chui vào quần áo, lạnh cóng.

Nguyễn Thu Thu ngã trên người Trình Tuyển, trong mắt chỉ có điện thoại của anh. Cô duỗi tay, nhanh chóng bắt lên nhưng Trình Tuyển né còn nhanh hơn cô.

"Anh muốn chiến với em đến cùng đúng không?"

Nguyễn Thu Thu ra sức túm cánh tay anh lại, bất tri bất giá, cô đè lên người Trình Tuyển, mặt cách môi Trình Tuyển ngày càng gần, hơi thở phả trên mặt anh, phảng phất như có thể truyền nhiệt từ người mình sang đối phương. Nguyễn Thu Thu không để ý đến khuôn mặt Trình Tuyển càng ngày càng đỏ, càng ngày càng đỏ.

Anh quay mặt đi chỗ khác, lực tay lơi lỏng ra, Nguyễn Thu Thu cuối cùng cũng thành công cướp được điện thoại.

Đồ đã tới tay, việc đầu tiên cô làm làm xóa ảnh, việc thứ hai là thay hình nền.

Ảnh đã bị cô quyết đoán xóa bỏ, Nguyễn Thu Thu vui vẻ ầm ĩ, lại phát hiện ra Trình Tuyển không động đậy, quay mặt sang chỗ khác giả chết.

Nguyễn Thu Thu: "... Anh giận à?"

"Hẹp hòi như vậy sao?"

"Trình Tuyển? Tuyển Tuyển?"

Chẳng biết từ lúc nào, Trình Tuyển đã che kín mặt, Nguyễn Thu Thu muốn gỡ kính mắt của anh ra lại bị Trình Tuyển tránh đi.

Nguyễn Thu Thu: "Giận thật à?... Được được, em đền cho anh một tấm khác có được không?"

Cô nằm trên đầu vai Trình Tuyển, mở camera trước. Camera trước của iPhone thật đúng là kính chiếu yêu, Nguyễn Thu Thu có thể nhìn thấy rõ ràng vết mụn đỏ trên trán mình. Cô buồn bực giơ tay lên, chỉnh cho Trình Tuyển cũng vào khung ảnh. Hai người, một người đội mũ giáp, kính bảo hộ, cổ áo dựng thẳng lên, che mặt kín mít, một người thì cười tươi rói, đôi mắt hoa đào cong lên tạo thành hai vầng trăng xinh đẹp.

Một giây sau, ảnh chụp chung của hai người dừng lại tại giờ khắc này.

Nguyễn Thu Thu đặt hình thành hình nền điện thoại, hài lòng trả lại điện thoại cho anh. Trình Tuyển trầm mặc lấy lại điện thoại, Nguyễn Thu Thu đang muốn chế giễu anh thì hai vợ chồng trung niên đi ngang qua, chửi thầm một tiếng.

"Giới trẻ bây giờ aizzz... "

"Đúng đấy, ban ngày ban mặt mà làm gì vậy."

Nguyễn Thu Thu: "..."

Cô nhận ra tư thế của hai người đúng là hơi thân mật quá, liền tranh thủ thời gian ngồi dậy. Trình Tuyển tựa như hồi lâu mới bớt đau, một tay chống mặt tuyết, chậm rãi ngồi dậy, trên đường, anh im lặng hơn nhiều so với ngày thường, nhưng Nguyễn Thu Thu đã sớm quen với tính ít nói của anh, chỉ coi là anh đang tỏ vẻ mình bị bắt nạt, tổn thương ghê gớm.

Hai người trở về khách sạn.

Nguyễn Thu Thu định buổi tối đi ngâm suối nước nóng một lúc, suối nước nóng của khách sạn tính tiền riêng, nếu không phải Trình Tuyển là ông chủ, lúc nhìn thấy giá cả cô sẽ đau thịt c.h.ế.t tại chỗ mất.

"Cùng đi không?"

Vẻ mặt Trình Tuyển như là Nguyễn Thu Thu đang vô cớ gây rối: "Nam nữ tách riêng."

Nguyễn Thu Thu: "... Anh hiểu lầm rồi! " Ý cô chỉ là cùng nhau ra ngoài thôi.

Trình Tuyển đối với việc ngâm suối nước nóng không có hứng thú mấy, đặc biệt là có khả năng xuất hiện người khác. Nhưng anh nhìn bộ dạng vui vẻ của Nguyễn Thu Thu, xách theo túi nhỏ, vẫn luôn đứng đợi anh, câu từ chối không tài nào nói ra miệng được.

MonkeyD

Email: [email protected]

Liên hệ hỗ trợ: https://www.fb.com/monkeyd.vn

DMCAPROTECTED

Mọi thông tin và hình ảnh trên website đều được bên thứ ba đăng tải, MonkeyD miễn trừ mọi trách nhiệm liên quan đến các nội dung trên website này. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức. Các vấn đề liên quan đến bản quyền hoặc thắc mắc khác, vui lòng liên hệ fanpage: MonkeyD.