Xuyên Thành Cô Vợ Độc Ác Của Nam Phụ - Chương 143: Xuyên Thành Cô Vợ Độc Ác Của Nam Phụ

Cập nhật lúc: 04/09/2025 23:42

Trình Tuyển lảo đảo một bước, vững vàng ôm lấy cô.

Nguyễn Thu Thu: "Không được nói em nặng."

Trình Tuyển: "Mũ giáp của em đụng vào cằm anh rồi."

Nguyễn Thu Thu: ".... Thật xin lỗi"

Huấn luyện viên chạy tới, lúc đối mặt với Trình Tuyển lại ra vẻ dịu dàng hiền thục. Vừa rồi mới cúi đầu chơi điện thoại một lúc, Nguyễn Thu Thu đã ngã trên mặt tuyết, vốn tính đợi Nguyễn Thu Thu tự đứng lên, ai ngờ Trình Tuyển động tác nhanh hơn, dỡ Nguyễn Thu Thu dậy.

"Sao lại bất cẩn vậy chứ?" Cô ta cười mỉa.

"Loại thái độ này, đừng đi dạy người khác nữa." Ngữ khí của Trình Tuyển chậm rãi, lại khiến cho nữ huấn luyện viên rất xấu hổ.

Cô ta đi vào nhờ quan hệ, ngày thường chính là một tên lưu manh, chỉ dạy phụ nữ và trẻ em, đụng phải người vừa nghiêm túc vừa cố chấp như Nguyễn Thu Thu, cô ta rất không kiên nhẫn.

Ỷ vào chú mình là chủ khu trượt tuyết này, khuôn mặt cô ta lập tức khó coi lên: "Thật ngại quá, anh vẫn chưa đủ tư cách để quyết định tôi có được dạy người khác hay không đâu." Cho dù có tiền thì sao, sân trượt tuyết này được một ông chủ lớn siêu cấp nhiều tiền bao hết, chú cô ta làm việc cho người đó, loại người không đi sân trượt tuyết tư nhân lại còn không biết trượt tuyết này đã bị cô ta tự động xếp vào cấp bậc khá giả, cho dù có làm ồn ào lên thì cũng chả làm gì được cô ta.

Nguyễn Thu Thu vốn là không muốn để ý vị huấn luyện viên này, không ngờ thái đội của cô ta đối với Trình Tuyển lại vô lễ thô lỗ như vậy, một ngọn lửa mang tên khó chịu tức giận xông lên đầu.

Cô lạnh mặt: "Cô nói chuyện kiểu gì đấy, có tin tôi khiến nại các cô không?"

"Vậy cô khiếu nại đi, để tôi gọi người tới cho cô khiếu nại nhé."

Không đợi bọn họ lên tiếng, huấn luyện viên đã móc điện thoại ra, gọi người.

Nguyễn Thu Thu sợ cô ta sẽ gọi một đám người đến gây rối, động tác Trình Tuyển nhanh hơn cô, kéo Nguyễn Thu Thu lại đằng sau, giữ c.h.ặ.t t.a.y cô "Không sao"

Quản lý khu trượt tuyết rất nhanh đã đến.

Nghe được tin cháu gái lại gây chuyện nữa, ông đã hơi mất kiên nhẫn rồi, chỉ đành phải đi qua giải quyết qua loa cho xong chuyện. Ông đã nói chuyện với một huấn luyện viên khác, lát nữa đối xử với người ta tốt chút, kéo chương trình học thêm nửa tiếng.

Cho đến khi ông đến gần, thầm rõ khuôn mặt của vị khách nam đã tháo kính mắt xuống, sắc mặt bỗng nhiên trắng bệch.

Dù trên mạng có lưu truyền ảnh chụp của Trình Tuyển nhưng chỉ là mơ mơ hồ hồ, không rõ ràng lắm, sau đó cũng bị xóa sạch, người khác không nhận ra là điều bình thường. Nhưng ông đã làm việc ở chỗ này năm năm, ông chủ là ai, nhìn một lần là thấy ngay.

Môi ông run run: "Ông, ông chủ... "

Huấn luyện viên ngây ngẩn cả người, Nguyễn Thu Thu cũng ngẩn tò te theo.

Nguyễn Thu Thu ngạc nhiên nhìn Trình Tuyển: "Đây cũng là..."

"Mảnh đất này là của anh."

Nguyễn Thu Thu:???

"Bao gồm khách sạn."

Nguyễn Thu Thu:!!!

Huấn luyện viên mới vừa rồi còn đắc ý vênh váo, nháy mắt đã biến thành cà tím thấm sương*, hối hận không thôi.

*Nguyên văn 霜打的茄子 sương đả đích gia tử: câu ngạn ngữ này xuất phát từ phương bắc. Mỗi khi cuối thu, nhất là sau khi tiết sương giáng (23 hoặc 24 tháng mười), đất phương bắc bởi vì nhiệt độ trong đêm hạ thấp mà trên thực vật kết một tầng sương mỏng, mà lúc này quả cà chưa hái (quả cà có chịu đc nhiệt độ cao nhưng sợ lạnh), k chịu đc sương lạnh k*ch th*ch mà khiến da bên ngoài nhăn nheo—> để chỉ một người tinh thần uể oải k phấn chấn, phờ phạc, suy sụp, mất hồn…)

"Ông chủ, ngài tới sao không báo trước với tôi một tiếng? Việc hôm nay.... "

"Nên giải quyết như thế nào thì giải quyết như thế đi."

Ngược lại với Nguyễn Thu Thu kinh hãi, Trình Tuyển hết sức bình tĩnh. Ngay cả ánh mắt cũng lười nhìn bọn họ "Đi thôi."

Quản lý khu trượt tuyết run run rẩy rẩy nhìn bóng lưng hai người đi xa, huấn luyện viên sắc mặt trắng bệch, lắp bắp hỏi: "Chú, vậy... Vậy còn cháu?"

"Mày đi đi, chỉ biết tìm phiền phức cho chú." Ông tức giận liếc xéo đứa cháu gái ngoại không hiểu chuyện, "Thu dọn đồ đạc, cút đi!"

"Không phải chú đã đảm bảo với mẹ cháu, sẽ luôn để cháu ở đây sao?"

Cô ta không chịu, giọng nói tỏ ra nghẹn ngào, lại muốn dùng chiêu làm nũng để chú tha thứ. Đùa chứ, việc nhẹ lương cao, mỗi tháng kiếm được mấy triệu, tìm đâu ra?

Người chú ngày thường tính tình cự tốt của cô ta giận dữ.

"Đảm đảm cái quần què! Cháu không đi, chú sẽ phải đi!"

...

Nguyễn Thu Thu đi sau lưng Trình Tuyển, khó khăn xê dịch, hỏi: "Chỗ này là địa bàn của anh?". Không ngờ nhìn Trình Tuyển có vẻ là người không biết hưởng thụ mà cũng rất tư bản chủ nghĩa, mua một miếng đất lớn. Nguyễn Thu Thu hết sức kinh ngạc.

Trình Tuyển ừ một tiếng.

Mấy năm trước anh mua đất chỗ này nhưng số lần đến đây trượt tuyết cũng không nhiều, thấy hơi lãng phí mên dứt khoát sửa chữa lại thành một khu nghỉ dưỡng, mấy năm nay lợi nhuận cũng không ít.

MonkeyD

Email: [email protected]

Liên hệ hỗ trợ: https://www.fb.com/monkeyd.vn

DMCAPROTECTED

Mọi thông tin và hình ảnh trên website đều được bên thứ ba đăng tải, MonkeyD miễn trừ mọi trách nhiệm liên quan đến các nội dung trên website này. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức. Các vấn đề liên quan đến bản quyền hoặc thắc mắc khác, vui lòng liên hệ fanpage: MonkeyD.