Xuyên Thành Cô Vợ Độc Ác Của Nam Phụ - Chương 178: Xuyên Thành Cô Vợ Độc Ác Của Nam Phụ

Cập nhật lúc: 04/09/2025 23:45

Cô quay mặt đi, cứng ngắc nói: "Em đói bụng rồi, em đi đây. Anh muốn đứng ở chỗ này hứng mưa thì cứ đứng đi."

Nói xong, cô nhích sang bên cạnh một bước, lực trên cổ tay đột nhiên mạnh lên, Nguyễn Thu Thu còn chưa kịp bước bước thứ hai đã bị Trình Tuyển kéo về.

Nguyễn Thu Thu đang định xù lông thì gương mặt xinh đẹp của ai kia lại đã phóng to lên, chiếm hết tầm mắt của cô.

Trong lúc Nguyễn Thu Thu vẫn đang mờ mịt, bên tai lại vang lên tiếng thở dài trầm thấp của Trình Tuyển, như tự nói với mình: "Thôi vậy."

Thôi?

Thôi cái gì mà thôi?

Lời Nguyễn Thu Thu còn chưa ra khỏi miệng đã bị anh dùng môi chặn lại.

!!!

Đầu óc cô trống rỗng, cả người đơ ra như khúc gỗ.

Nguyễn Thu Thu ngơ ngẩn.

Cô gần như có thể rõ ràng cảm nhận được hơi thở của Trình Tuyển đang lướt nhẹ qua gò má cô, giống như mức gió cao nhất của điều hòa, vừa thổi qua đã khiến má cô đỏ bừng, hai tai hồng lên trông thấy.

Cảm xúc trên cánh môi mềm mại mà chân thật, cô bừng tỉnh ra giữa họ đang xảy ra chuyện gì. Toàn thân Nguyễn Thu Thu cứng ngắc như khúc gỗ, động cũng không dám động, như thể một cánh quạt khổng lồ rít qua, trong đầu cô chỉ còn lại âm thanh vù vù.

Cô giãy giụa một lúc, Trình Tuyển đè chặt eo cô khiến cô không thể động đậy.

Sao cái thằng này lại khỏe vậy chứ!

Nguyễn Thu Thu cảm thấy trời đất quay cuồng, cô sắp ngạt thở c.h.ế.t rồi!!!

Trình Tuyển không tiến thêm bước nữa, chỉ dừng trên môi cô một lúc, sau đó chậm rãi rời khỏi môi cô, buông lỏng tay ra.

Cánh môi vẫn còn lờ mờ lưu lại nhiệt độ của anh. Mưa càng lúc càng lớn, Cơn mưa xuân này tới thật vội vàng tựa như tâm trạng của Nguyễn Thu Thu lúc này. Cô không dám ngẩng đầu, bởi vì cô biết Trình Tuyển vẫn luôn nhìn cô, Nguyễn Thu Thu vẫn chưa chuẩn bị tâm lý sẵn sàng để bọn họ bước đến mối quan hệ này.

Không khí giữa hai người tràn ngập im lặng.

Những gọt mưa rơi trên vách tường, mặt đất phát ra những tiếng lốp bốp văng vẳng.

Đỉnh đầu truyền đến giọng Trình Tuyển: "Em.."

Nguyễn Thu Thu đột nhiên căng thẳng.

"Cái gì?"

“Có phải em, ăn mảnh bánh su kem đúng không?”

Nguyễn Thu Thu:???

Đúng là lúc đứng ở cửa hàng đợi đóng gói cô có tiện tay mua mấy cái bánh su kem, ăn xong mới đi ra. Còn sao Trình Tuyển lại phát hiện được ----- Có lẽ là trên môi còn lưu lại chút hương vị của bánh su kem.

Trình Tuyển thở dài, sâu kín nói: "Quả nhiên là ăn vụng."

Nguyễn Thu Thu: "..."

Thằng tró… Không phải là… vì kiểm tra xem cô có ăn vụng không mới đè cô ra hôn một cái đấy chứ?

Nhất định là vậy!!!

Nguyễn Thu Thu im lặng ngưng nghẹn, đọt nhiên có cảm giác bị lừa: ‘’Anh..’’

‘’Đi.” Anh cắt ngang lời cô.

Trình Tuyển nắm chặt cổ tay cô, dắt Nguyễn Thu Thu khỏi con ngõ vắng vẻ, vẻ mặt ổn đến không thể ổn hơn. Bị một đoạn nhạc đệm quấy nhiễu, Nguyễn Thu Thu cơ hồ đã quên mất nụ hôn kia.

Hai người bọn họ im lặng ăn cơm, không ai nhắc lại chuyện này.

Trình Tuyển và Nguyễn Thu Thu đều bị dính mưa, toàn than ướt sũng, điều hòa trong nhà hang cũng không thể làm cô cảm thấy ám áp hơn. Cho đến khi bọn họ đi từ phòng ăn ra, đón gió lạnh, Nguyễn Thu Thu không cẩn thận hắt xì một cái, lập tức run rẩy: ‘’Lạnh quá đi mất, mau gọi xe về nhà thôi.”

Trình Tuyển: ‘’Anh mặc áo lông.”

Cho rằng anh định cởi áo khoác ra cho mình mặc vào, Nguyễn Thu Thu nói: “Không cần đau, lát nữa lên xe là ấm ngay thôi.”

Trình Tuyển dừng lại,lúc nhìn về phía Nguyễn Thu Thu, mặt mũi viết đầy mấy chữ “Em đang nghĩ cái gì vậy?”, tràn đầy vẻ tìm tòi nghiên cứu.

“Ý của anh là, áo long giữ ấm rất tốt, lần sau em cũng mua một bộ đi.”

Nguyễn Thu Thu: "..."

Trình Tuyển: "?"

Trình Tuyển lại bị ăn đập.

Cái thằng khỉ gió này, chắc chắn chán sống lắm rồi, giờ Nguyễn Thu Thu nhớ lại, cảm thấy mình thật là bị ma quỷ ám ảnh nên mới để Trình Tuyển chiếm tiện nghi được. Đáng ra lúc anh có ý xấu, cô tẩn cho anh một trận thăng thiên luôn mới phải, thế mới khiến anh nhận ra hành động của mình phạm phải sai lầm lớn cỡ nào.

Cơn mưa càng lúc càng lớn, trong không khí tràn ngập hơi ẩm và mùi tanh đất bùn, xen lẫn cả vị tươi mát của nhành liễu. Hạt mưa rơi tí tách tí tách trên mặt đất, trông thật giống cảnh Y Bình và Thư Hoàn ôm hôn nhau trong mưa, quần áo trên người ướt đẫm. Nguyễn Thu Thu thay giày, nói:

“Thư Hoàn…’’

Trình Tuyển: “Em gọi ai vậy?”

Nguyễn Thu Thu: "... Xin lỗi, thuận miệng."

Cả người đột nhiên lạnh lẽo, khung xương như đang bị ngâm trong nước lạnh, Nguyễn Thu Thu run rẩy kéo áo khoác lên, Trình Tuyển nắm chặt không tha: ‘’Thư Hoàn là ai?’’

Nguyễn Thu Thu: "??? Anh làm gì thế? Chưa xem "Tân dòng sông ly biệt" bao giờ à?"

"Tại sao lại gọi tên anh ta?"

"Em thuận miệng, thuận miệng thôi mà."

"Tại sao phải thuận miệng?"

Nguyễn Thu Thu: "Không phải chứ, sao anh lại đi so đo với một nhân vật truyền hình làm gì?"

MonkeyD

Email: [email protected]

Liên hệ hỗ trợ: https://www.fb.com/monkeyd.vn

DMCAPROTECTED

Mọi thông tin và hình ảnh trên website đều được bên thứ ba đăng tải, MonkeyD miễn trừ mọi trách nhiệm liên quan đến các nội dung trên website này. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức. Các vấn đề liên quan đến bản quyền hoặc thắc mắc khác, vui lòng liên hệ fanpage: MonkeyD.