Xuyên Thành Cô Vợ Độc Ác Của Nam Phụ - Chương 251: Xuyên Thành Cô Vợ Độc Ác Của Nam Phụ
Cập nhật lúc: 04/09/2025 23:51
Trình Tuyển bày ra bộ dáng đáng thương, đầu rũ xuống, mắt chớp chớp, giọng nhỏ xíu: "Xin lỗi, anh sai rồi."
Nguyễn Thu Thu: "Giả bộ đáng thương cũng vô dụng. Con trai, cha rất thất vọng về con."
Có thể giữ cho bản thân tỉnh táo đã chứng minh cô quá đủ dịu dàng rồi.
Nguyễn Thu Thu trừng Trình Tuyển, quyết định trở về tính sổ sau, tiếp tục tìm đồ liên quan tới Trình Tuyển và mẹ anh. Không nhiều đồ lắm, tìm nửa ngày c*̃ng không có thu hoạch gì, Trình Tuyển lật lật một đống đồ lẫn lộn, thế mà cũng tìm được một quyển album.
Nhìn thấy album ảnh, Nguyễn Thu Thu tạm thời bỏ qua hiềm khích trước đó, cảm thấy hứng thú bước lên.
"Đây là album cũ à? Có ảnh cũ chứ?"
"Ừm."
"Hay quá, em muốn xem!"
Bất ngờ là, bên trong album có không ít ảnh chụp Trình Tuyển. Từ lúc anh mới biết đi xiêu xiêu vẹo vẹo, đến lúc đi học, đến cấp hai, cấp ba, từng bước một từ thằng nhóc tròn vo biến thành thiếu niên vóc người cao gầy thanh tú.
Trong bức ảnh tốt nghiệp trung học, Trình Tuyển đẹp tới nỗi tim Nguyễn Thu Thu cũng
phải đập thình thịch.
Đẹp c.h.ế.t tôi rồi!
Nguyễn Thu Thu ngẫm lại trường học trước kia của mình, đừng nói hotboy trường, ngay cả hotboy lớp cũng chẳng có. Nếu giống loài như Trình Tuyển xuất hiện ở trường học, đừng nói là nữ sinh toàn trường, chỉ sợ tên anh có thể truyền khắp cả phố mất, còn sẽ có rất nhiều nữ sinh trường khác cúp học tới xem anh.
"Lúc anh đi học chắc là có nhiều bạn nữ theo đuổi lắm nhỉ?" Nguyễn Thu Thu dùng cùi chỏ chọt anh, "Từng yêu đương chưa?"
Trình Tuyển trả lời rất ngắn gọn: "Không có."
"Thật sao? Đối mặt với nhiều gái xinh như thế, anh nhẫn tâm từ chối được thật à?"
Thế nhưng nghĩ tới biểu hiện của Trình Tuyển từ lúc cô gặp anh đến giờ, Nguyễn Thu Thu đột nhiên cảm giác được, anh có thể độc thân đến bây giờ cũng không phải không có lý do. Nếu không phải có giấy kết hôn buộc cô lại với anh, chỉ sợ bọn họ sẽ mãi là hai đường thẳng song song không can thiệp chuyện của nhau, vĩnh viễn không có khả năng quen biết.
Nguyễn Thu Thu lật sang trang kế, lại bị Trình Tuyển đè lại.
Cô không khỏi bất ngờ quay mặt sang, Trình Tuyển hỏi: "Vậy còn em?"
"Em nhớ hình như em có nói rồi mà, em không có."
"Em nói là, trường em có một học trưởng vô cùng lợi hại."
Nguyễn Thu Thu: "A...Đùa thôi. Khi đó không có hứng thú nói chuyện yêu đương." Đương nhiên sau này cũng không có hứng thú.
Trình Tuyển nghiêm túc hỏi: "Không có ai theo đuổi em sao?"
Nguyễn Thu Thu: ".... Em khuyên anh nên ngậm miệng làm người. "
Khi đó cô cũng có chút danh tài nữ lại thêm xinh đẹp, trong trường học cũng rất đông người theo đuổi đấy. Nguyễn Thu Thu trợn mắt nhìn, Trình Tuyển lơ đãng chuyển mắt nhìn vào album: "Tiếp tục xem ảnh ——"
"Bộp" Album ảnh bị Trình Tuyển khép lại.
Mắt Nguyễn Thu Thu sáng lên. Vừa rồi anh hành động quá nhanh, nhưng cô có thể nhìn thấy rõ ràng, là một tấm ảnh cũ. Trong tấm ảnh Trình Tuyển còn rất nhỏ, mặc váy!!!!!
"Tiết mục biểu diễn ở nhà trẻ, không có gì để xem đâu."
"Không được, em xem một cái thôi."
Trình Tuyển: "Đến giờ về rồi."
"Anh mặc váy xinh thật đó." Ánh mắt quỷ dị của Nguyễn Thu Thu quét từ đầu xuống chân Trình Tuyển khiến anh có cảm giác lạnh cả sống lưng.
"Nhìn cũng nhìn rồi còn ngại cái gì? Anh cho em xem anh mặc đồ nữ, em tạm thời không giận anh nữa."
Trình Tuyển yên lặng một lát, vô cùng không tình nguyện đưa album ảnh cho Nguyễn Thu Thu.
Cô cẩn thận quan sát khuôn mặt đỏ bừng của bé Trình Tuyển trong ảnh một lúc lâu, càng xem càng đáng yêu, thật muốn ôm vào trong n.g.ự.c dùng sức nhào nặn.
"Về sau chúng ta sinh con gái đi, con gái ngoan ngoãn nghe lời." Cô thật sợ lòi ra một thằng nhóc, đến lúc đó lại bị Trình Tuyển dạy thành một thằng thẳng nam thiếu thông minh hố đen vũ trụ siêu cấp vô địch mất thôi.
Nói đến sinh con, Trình Tuyển đặt tay lên đầu gối, đổi góc ngồi xổm.
"Không muốn có con."
Nguyễn Thu Thu sửng sốt: "Anh không thích trẻ con sao? Hay là bởi vì nguyên nhân khác?"
Hiện tại, Nguyễn Thu Thu đúng là không có suy xét gì về việc con cái. Nhưng mấy năm nữa, nói không chừng cô sẽ muốn có một đứa con, đều thuận theo tự nhiên thôi. Trình Tuyển đột nhiên xuất hiện mâu thuẫn khiến Nguyễn Thu Thu hơi kinh ngạc, không rõ tại sao phản ứng của anh lại mạnh như thế.
"Trong tất cả các câu chuyện cổ tích, truyền thuyết, cha mẹ bị ép chia lìa đều là do sau khi người mẹ sinh con vì nguyên nhân nào đó bị cưỡng chế mang đi."
Nguyễn Thu Thu nghĩ nghĩ, cũng đúng thật.
"..."
Thằng khỉ gió Trình Tuyển này tin mấy chuyện kia quá rồi đấy!
"Anh yên tâm," Nguyễn Thu Thu buồn cười, lại nhịn không được vỗ về anh: "Không có thiên binh thiên tướng tới bắt em về đâu, cũng không có yêu quái, không có thiên thần."
Trình Tuyển trên mặt thiếu điều muốn viết mấy chữ không tin.
"Được, không sinh con thì không sinh con." Nếu có thể khiến Trình Tuyển an tâm, không đến mức bởi vì sau khi sinh con cả nửa đời sau đều phải sống trong lo lắng bất an, cô tình nguyện cả đời vẫn như thế này.