Xuyên Thành Cô Vợ Độc Ác Của Nam Phụ - Chương 54: Xuyên Thành Cô Vợ Độc Ác Của Nam Phụ
Cập nhật lúc: 04/09/2025 23:35
An Nhu vốn là đến thị uy, cô ta đứng, Nguyễn Thu Thu ngồi, Nguyễn Thu Thu khí thế đã thấp đi một nửa. Trong tưởng tượng của An Nhu, sắc mặt của Nguyễn Thu Thu đang rất khó coi, suy đoán quan hệ của cô ta và Trình Tuyển.
Ai ngờ Nguyễn Thu Thu vừa nghe thấy cô là nhà thiết kế, lập tức nhiệt tình níu lại tay của cô lại, dùng sức lay lay.
Tựa như hộ nghèo trên núi gặp được lãnh đạo đến giúp đỡ, hai mắt phát sáng, cười xán lạn: "Chào cô, tôi tên Nguyễn Thu Thu, xin cô nhất định phải nhớ kỹ tên của tôi!"
Những người khác: "..."
An Nhu: "..."
Cô hoảng hồn, lập tức gỡ tay Nguyễn Thu Thu, nhất thời có chút ngơ ngác nói: "Biết rồi."
Nguyễn Thu Thu không nghĩ tới mình lại có cơ hội gặp được nhà thiết kế của bọn họ, vừa nghĩ đến việc sẽ có cơ hội cùng An Nhu cộng sự, Nguyễn Thu Thu càng nhiệt tình với An Nhu. Cô vỗ cạch cạch vào ghế nằm, ra hiệu An Nhu ngồi bên cạnh, cùng cô tâm sự.
An Nhu hoảng sợ lui lại mấy bước: "Không không không!"
Nếu như không phải quen biết Nguyễn Thu Thu, sợ rằng cô ta sẽ hiểu lầm Nguyễn Thu Thu là les mất.
Đoàn người Đồ Nam: "..." Vốn cho là An Nhu có thể làm ra chuyện sai lầm, hiện giờ xem xét, bọn họ hình như nghĩ quá nhiều rồi.
An Nhu đen mặt nói: "Tôi muốn đi bơi." Nghĩ nghĩ, cô nở một nụ cười dịu dàng, "Cô muốn cùng đi không?"
Nguyễn Thu Thu lắc đầu, cô sợ bị đen.
Thấy cô cự tuyệt, An Nhu không éo buộc, cô ta lắc m.ô.n.g đi ra biển bơi lội, Tiêu Phiền c*̃ng đi theo giúp vui, hai người còn lại ngồi ghế nằm ở một bên khác xa xa, Nguyễn Thu Thu nói thầm đại boss Gia Trừng lão quả nhiên chỉ nhìn có vẻ thân thiện kì thực là nhân vật lớn cao không với tới.
Cô không cưỡng cầu, nhỡ đâu nhiệt tình quá mức sẽ khiến cho bọn họ khó chịu thì không tốt.
Thế là.
Nguyễn Thu Thu tiếp tục ngồi ở trên ghế nằm, yên lặng nhìn An Nhu từ trong biển ngoi lên, lặn xuống, dáng người uyển chuyển giống một Mỹ Nhân Ngư. Chỗ cô ta bơi vừa đúng lúc là trước mặt Nguyễn Thu Thu và Trình Tuyển, cảnh tượng này đẹp không sao tả xiết, xem chừng ngay cả loại người đầu óc gỗ mục như Trình Tuyển cũng phải động tâm.
Nghĩ như vậy, Nguyễn Thu Thu quay đầu qua.
"..."
Trình Tuyển ngủ rồi.
Lại nhìn nơi xa, An Nhu hao tâm tổn trí phí sức bơi qua bơi lại, thật lãng phí!
Thể lực An Nhu không tệ, bơi được khá lâu, toàn bộ quá trình chỉ có mình cô ngồi cổ động, ngắm tư thế bơi duyên dáng của An Nhu, suýt nữa phải vỗ tay bộp bộp khen An Nhu. Nguyễn Thu Thu không phải người ngu, con gái nhà người ta bơi qua bơi lại, thỉnh thoảng nhìn về bên này liếc mắt một cái, sao có thể là đang nhìn nàng.
Có vẻ là coi trọng Trình Tuyển.
Nguyễn Thu Thu đương nhiên không lo lắng, chỉ cần không ồn ào đến trên đầu của cô thì bọn cô vẫn có thể làm vui vui vẻ làm chị em.
Cô và Trình Tuyển đã lĩnh giấy kết hôn, kỳ thật vẫn là trạng thái độc thân, muốn theo đuổi thì cứ theo đuổi, cô hoàn toàn không ngại. Nguyễn Thu Thu đang nghĩ nếu như An Nhu và Trình Tuyển kết hôn, cô với tư cách đồng nghiệp nên đưa ra bao nhiêu tiền mừng thì phù hợp.
Nếu như An Nhu biết tâm tình Nguyễn Thu Thu thuộc loại Phật Hệ như thế, đoán chừng phải thổ huyết mà chết.
Rốt cục, An Nhu mệt mỏi.
Cô ta lên bờ, không hề ngại ngùng lộ dáng người duyên dáng của mình. Áo tắm bị dính ướt, dán chặt trên da, mái tóc đen dài ẩm ướt dính vào sau ót, nhìn cực kì mê người.
Nguyễn Thu Thu ngây ngốc một chút: "A..."
An Nhu nghĩ, cô ta lúc này phong tình đến thế, sợ rằng ngay cả phụ nữ cũng không thể không thừa nhận mị lực của mình.
Nguyễn Thu Thu nói tiếp: "Hôm nay cô không có bôi kem chống nắng à?"
"..."
"..."
An Nhu nâng cánh tay của mình lên, quả nhiên đã đen một vòng, tương phản hoàn toàn với vùng mặc bikini trắng nõn mềm mại, đoán chừng là do phơi nắng quá mức. Cô ta không dám tưởng tượng mặt mình bị phơi đen sẽ trở nên quang vinh như thế nào.
Tĩnh mịch trầm mặc.
An Nhu thực tình cảm thấy muốn khóc.
Nguyễn Thu Thu thực tình cảm thấy không nhịn được, cười rồi.
Thật xin lỗi, đây tuyệt đối không phải lỗi của cô!
Sau khi cười ra tiếng, Nguyễn Thu Thu cảm giác sâu sắc mình thật không phúc hậu. Cùng là phụ nữ, cô rất rất đồng tình với An Nhu.
Lúc đi ra ngoài, dù là trời đầy mây, cô cũng sẽ bôi kem chống nắng, huống chi là đứng dưới ánh mặt ánh trời nắng gắt lâu như vậy, thật sự nghĩ cũng không dám nghĩ. Lần này, e rằng phải dưỡng da đến sang năm mới có thể trắng trở lại như cũ.
Nhìn thấy cô bé vành mắt đỏ hoe, thút tha thút thít, Nguyễn Thu Thu có chút đau lòng đi lên an ủi.
Nghe lời an ủi của cô, An Nhu càng khóc dữ dội hơn.
Chạng vạng tối, An Nhu từ gian phòng đi ra, ăn mặc kín mít để cứu vớt làn da, áo dài quần dài, mũ che nắng, kính râm, che ô, đeo khẩu trang, nói chung toàn thân kín mít không hở chỗ nào.