Xuyên Thành Cô Vợ Độc Ác Của Nam Phụ - Chương 57: Xuyên Thành Cô Vợ Độc Ác Của Nam Phụ
Cập nhật lúc: 04/09/2025 23:35
Trình Tuyển chậm chạp xoay người.
Trong bóng đêm, đôi mắt của anh đen nhánh, là sự xa cách lãnh đạm mà Nguyễn Thu Thu chưa từng được nhìn thấy. Anh bình tĩnh không lay động, cho dù là An Nhu không nhịn đượ rơi lệ c*̃ng không làm anh rung động chút nào: "Trong công việc, không có người nào là độc nhất vô nhị."
Cho nên, mưu toan dùng kinh nghiệm và địa vị của mình để giành đặc quyền trên phương diện khác là vô cùng sai lầm
An Nhu toàn thân run rẩy.
Cô ta nghĩ đến câu nói kia của Đồ Nam.
"An Nhu, cô không hiểu Trình Tuyển."
Hoàn toàn chính xác, cô không thể hiểu vì sao anh đối với bất cứ chuyện gì đều có thể nhẹ nhàng bâng quơ như thế.
An Nhu lau nước mắt, không cam lòng hỏi: "Tôi chỉ có một vấn đề cuối cùng... Trong thế giới của anh, sẽ không có người nào là độc nhất vô nhị sao."
Trong bóng đêm người đàn ông đứng thẳng tắp, đôi mắt hẹp dài của anh hững hờ liếc về phía biển rộng. Thanh âm của anh mơ hồ, gần như lập tức ẩn sau trong từng đợt sóng vỗ.
"Không biết."
...
Ngày thứ hai, gian phòng An Nhu trống rỗng, chỉ để lại một bức thư từ chức.
Nhận được tin, đám người sửng sốt một chút, Tiêu Phiền vội vàng gọi điện thoại cho cô ta, lại bị Trình Tuyển chẳng biết đi vào cửa từ lúc nào ngăn lại: "Không cần."
"Đại boss a, công việc mới xong một nửa, anh đã để người ta đi rồi?"
"Ừ"
Trình Tuyển vừa nói, không có chỗ để phản bác. Đồ Nam thở dài, gãi gãi đầu, nói: "Vậy anh nói nên làm gì bây giờ?"
Trình Tuyển phản ứng khá bình tĩnh.
"Không phải đã chiêu mộ họa sĩ sao, dạy dỗ tốt một chút." Vào tay cũng rất nhanh.
Thu thập CG ——
Cái khác mấy người đưa mắt nhìn nhau.
Hạng nhất, không phải Nguyễn Thu Thu sao!
"Hắt xì!"
Nguyễn Thu Thu hắt hơi một cái, xoa xoa cái mũi.
Tối hôm qua ngủ không được an ổn, tóc rốii thành ổ gà. Cô vừa chải tóc vừa cầm điện thoại di động lên, lại nhìn thấy điện thoại di động hiện ra một tin nhắn từ số lạ. Đối phương rõ ràng rất tức giận, dùng rất nhiều dấu chấm than.
"Tôi không thể nào cùng cô làm chị em tốt!!!!!"
Nguyễn Thu Thu: "???"
Lập tức, cô nhận ra người này là ai.
Nguyễn Thu Thu ngơ ngác. An Nhu này thật quái lạ.
Thân là ông chủ Gia Trừng, cách làm của Trình Tuyển tương đối công chính.
Anh giữ lại cho An Nhu một chút mặt mũi, suy cho cùng bị Gia Trừng sa thải, người trong nghề nhất định sẽ tiến hành đánh giá lại lần nữa với An Nhu. Với bên ngoài, đều nói là An Nhu bởi vì nguyên nhân gia đình không thể tiếp tục ở trong nước, trước khi đi đã đưa thêm một năm tiền lương và tiền thưởng cho cô, coi như là đền đáp cho những gì cô ta đã cống hiến cho công ty.
Đến lúc Nguyễn Thu Thu biết tin tức này, An Nhu đã sớm lên lên máy bay, rời khỏi nơi này.
Nguyễn Thu Thu thật sự kinh ngạc.
Khi cô biết tin mình được vào Gia Trừng, nhất thời tâm trạng lại có chút phức tạp.
Ba ngày nghỉ kết thúc rất nhanh, bởi vì trước mắt Gia Trừng đang làm một hạng mục, chắc chắc khi Nguyễn Thu Thu vừa trở về sẽ phải lập tức nhận đào tạo khẩn cấp, bận rộn không ngừng nghỉ.
Ngồi trên máy bay, Nguyễn Thu Thu liếc Trình Tuyển đang ăn thanh long, nhỏ giọng kêu tên của anh.
"Trình Tuyển."
"..." Trình Tuyển nhìn cô.
"Ở công ty anh có địa vị rất cao à." An Nhu và Trình Tuyển hai chọn một, mà lại để An Nhu rời đi, Nguyễn Thu Thu thật lòng cảm thấy Gia Trừng thật sự là quá quyết đoán, c*̃ng quá mạnh tay.
Trình Tuyển ăn một miếng thanh long, không trả lời.
Nguyễn Thu Thu thấy không thú vị, hậm hực ngồi ngay ngắn.
Cô chợt nhớ tới, ông chủ lớn của gia trừng- Đồ Nam không biết có trở về không, ở khoang hạng nhất không có bóng dáng của bọn họ, chắc là còn đang tiếp tục nghỉ phép.
Ba người được Nguyễn Thu Thu nhớ thương hiện đang ngồi trong khoang phổ thông than thở.
Bọn họ cũng muốn đi khoang hạng nhất lắm nhưng mà không dám.
Đại boss đang bồi dưỡng tình cảm cùng chị dâu, bây giờ mà bọn họ vào đấy thì chẳng phải là ba cái bóng đèn sáng loáng hay sao. Đồ Nam nhìn cơm gà trước mặt, thở dài lần thứ n. Không phải cơm gà thì là cơm cá, không thể đổi sang cái khác à.
Cứ như vậy, một trận êm đẹp nghỉ phép nói hết liền hết.
...
Về đến nhà, Nguyễn Thu Thu phi thẳng vào giường lớn, té nhào vào chiếc giường mềm mại, dùng sức cọ xát chiếc chăn mềm cô thích nhất.
So với khách sạn sang trọng thì ổ chó nhà mình vẫn là thoải mái nhất.
Tâm trạng của Nguyễn Thu Thu hiện giờ vô cùng tốt.
Đồ Nam cho cô thời gian hai ngày để chuẩn bị, Nguyễn Thu Thu vừa nghĩ tới thời gian nhàn nhã, thoải mái dễ chịu sắp bỏ cô mà đi, còn có chút không nỡ. Nhưng rất nhanh có thể đến công ty lớn giống như Gia Trừng, cô lại cảm thấy hưng phấn từ đáy lòng.
Chuyện đầy tiên cần làm trước khi đi làm là gì?
Đương nhiên là mua đồ công sở rồi.