Xuyên Thành Em Gái Học Bá Trong Văn Niên Đại - Chương 201

Cập nhật lúc: 05/11/2025 06:55

Ông cụ Tề lúc này mới nghiêm túc lên tiếng: "Ta muốn tuyên bố một chuyện lớn."

"Ta đã thành lập một quỹ ủy thác gia tộc, đem toàn bộ bất động sản và các khoản đầu tư, cổ phiếu dưới tên ta quyên góp hết vào quỹ..."

Đây là học theo nhà họ Mạc, là một cách thức để duy trì tài sản gia tộc, đảm bảo ngay cả khi con cháu toàn là đồ bỏ đi, thì chúng vẫn có thể sống cả đời không lo cơm áo.

Tin này như một quả b.o.m hạng nặng phát nổ giữa đám người, tất cả mọi người đều sững sờ.

Ba người con rể lập tức ngồi không yên: "Ba, ba nói gì cơ?"

"Ba, chuyện lớn như vậy sao ba không bàn bạc với chúng con một tiếng?"

"Chuyện này quá đột ngột, tự nhiên sao lại lập quỹ ủy thác?"

Ông cụ Tề vẻ mặt thản nhiên: "Cơ nghiệp to lớn này là do ta gầy dựng nên, ta muốn xử lý thế nào không cần phải thương lượng với bất kỳ ai."

Cô cả Tề có chút không vui: "Ba, không thể nói như vậy được. Chúng con đều là người nhà của ba, có chuyện sao lại không bàn bạc?"

"Ta vui là được." Ông cụ Tề không nể mặt chút nào.

"Ba..."

Con rể cả vội trấn an vợ: "Thôi, em đừng nói nữa. Ba làm việc gì cũng có lý của ba, để ba nói hết đã."

"Ba đứa con gái của ta và con của chúng, mẹ con Tề Minh Châu, Tề Tĩnh, Tề Thiệu đều là người thụ hưởng. Mỗi tháng mỗi người có thể lãnh một vạn tiền sinh hoạt phí, một vạn tiền trợ cấp giáo dục. Bọn trẻ kết hôn được 200 vạn. Khi đủ 35 tuổi sẽ được nhận thêm một khoản 500 vạn để an gia. Các con muốn khởi nghiệp hay đầu tư thì tự mình quyết định."

Mọi người nhìn nhau. Số tiền này... nghe thì không ít, nhưng thực tế căn bản không đủ tiêu.

Về phần ba người con rể, họ hoàn toàn không có tên trong danh sách này. Nói cách khác, họ là người ngoài, không phải người nhà họ Tề, tại sao phải cho họ trở thành người thụ hưởng?

Tề Minh Châu rụt rè hỏi: "Vậy nếu chúng con có chi phí phát sinh thêm thì sao? Ví dụ như tiền sắm sửa quần áo..."

"Không có." Ông cụ Tề thản nhiên nhìn mọi người: "Thẻ phụ của các con từ hôm nay sẽ bị khóa hết."

Ba cô con gái khi xuất giá, ông đã cho của hồi môn là nhà, xe, tiền mặt. Chỉ cần không tiêu xài hoang phí, cả đời cũng không cần lo lắng. Dù đã lấy chồng nhiều năm, họ vẫn quẹt thẻ của cha đẻ, sống trong nhung lụa.

"Ba, sao ba có thể làm vậy?"

"Ông ngoại!"

"Ông nội!"

"Ta đang thông báo cho các con, không phải thương lượng." Vẻ mặt ông cụ Tề vô cùng nghiêm nghị.

Cô cả Tề đã ý thức được có gì đó không ổn: "Ba, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?"

Ông cụ Tề nhìn ba người con rể, sắc mặt bọn họ đều rất khó coi.

Cô ba Tề cau mày: "A Thiệu, sao em không nói gì? Em nhất định cũng phản đối quyết định của ba, đúng không?"

Khóe miệng Tề Thiệu hơi nhếch lên. Bà chị ba này tưởng mình thông minh, còn định lôi cậu ra làm lá chắn. "Em ủng hộ mọi quyết định của ba."

Cô ba Tề đảo mắt: "Em điên rồi à? Em là người chịu thiệt nhất đấy."

Ông cụ Tề đột nhiên lên tiếng: "Ta đã chuyển 51% cổ phần dưới tên ta sang cho Tề Thiệu."

Lần này thì tất cả mọi người đều cuống lên. Đây mới là thứ đáng giá nhất, là cổ phần!

"Ba, A Thiệu vẫn còn đang đi học, nó làm sao có thời gian quản lý công ty..."

"Ta quản lý thay nó, chờ nó học xong trở về kế thừa gia nghiệp. Công ty sớm muộn gì cũng là của nó, đưa sớm hay đưa muộn cũng vậy thôi."

Ông làm vậy là hoàn toàn dập tắt mọi tham vọng của những người khác. Đừng hòng mơ tưởng, các người không có cửa đâu.

Trước đây ông đã nghĩ sai, đưa cả ba con rể vào công ty, để họ cạnh tranh lẫn nhau, cố gắng làm việc, trong khi chờ con trai út lớn lên. Nhưng lòng người dễ thay đổi, tham vọng của con người một khi đã trỗi dậy, thì chuyện gì họ cũng dám làm.

Cú sốc này quá lớn, hoàn toàn chọc giận cô cả Tề vốn đầy tham vọng: "Ba, ba quá bất công! A Đông nhà con đã nỗ lực như vậy để ba công nhận năng lực của ảnh, mỗi ngày bận đến mức cơm cũng không kịp ăn, sao ba lại không suy xét đến ảnh?"

"Ảnh là con rể ba, là ba của cháu ngoại ba. Năng lực của ảnh rất xuất chúng, từ khi vào công ty luôn tận tụy chăm chỉ, trên dưới công ty ai cũng đều nể phục ảnh, ảnh..."

Con rể cả Trình Hướng Đông rất khó xử. Hắn vào công ty nhiều năm, sớm đã trở thành nhân vật có thực quyền, kết bè kéo phái, lập nên "phe cánh họ Trình" lừng lẫy, quyết tâm giành bằng được quyền thừa kế.

Một giọng nói lạnh lùng vang lên: "Hắn không mang họ Tề."

Chỉ một câu của ông cụ Tề đã phủ định toàn bộ nỗ lực bao năm nay của hắn, điều này làm sao hắn có thể cam tâm?

Cô cả Tề nghẹn họng: "Ba, thời đại nào rồi mà ba còn chấp nhất chuyện họ hàng. Con rể cũng là nửa con trai. Ảnh coi ba như cha ruột mà hiếu kính, mười mấy năm như một, sao ba nỡ làm tổn thương ảnh?"

Ông cụ Tề biết con gái thường "hướng ngoại" (theo chồng), nhưng thấy nó bảo vệ chồng mình như vậy vẫn khiến ông nhói lòng.

"Ta chính là lão già cổ hủ cố chấp như vậy đấy. Các con không thoải mái thì có thể chọn rời đi, hoặc là từ mặt ta."

Cô cả Tề ỷ được cưng chiều nên nổi giận đùng đùng: "Ba, ba có biết người ngoài nói ba thế nào không? Họ nói ba là kẻ m.á.u lạnh vô tình, không có nhân tính, đến người thân cũng không nhận..."

Ánh mắt ông cụ Tề lạnh đi mấy phần: "Con cũng nghĩ như vậy?"

"Đúng vậy." Cô cả Tề bướng bỉnh trừng mắt.

Ông cụ Tề dứt khoát tuyên bố: "Được. Ta sẽ kêu luật sư gạch tên mẹ con con ra khỏi quỹ gia tộc. Ta cũng sẽ đăng báo tuyên bố, cắt đứt quan hệ cha con với con. Như vậy con vừa lòng chưa?"

Cả phòng đều kinh hãi.

"Còn ai nghĩ như vậy nữa không? Con hai." Ông cụ Tề bắt đầu điểm danh.

Cô hai Tề bản tính yếu đuối, vội vàng lắc đầu: "Không, không có ạ. Ba không phải người như vậy."

Ông cụ Tề thầm thở dài một hơi: "Con ba."

Cô ba Tề thức thời hơn nhiều. Chống đối ba thì có lợi ích gì chứ? Cả nhà họ còn phải dựa vào ba để sống mà.

"Ba, ba lập quỹ ủy thác này cũng là vì tốt cho chúng con. Con hiểu mà."

Ông cụ Tề nhìn sang ba người con rể: "Ba đứa bây, các con có ý kiến gì về quỹ ủy thác này? Cả nói trước đi."

Trình Hướng Đông trong lòng đang c.h.ử.i ầm lên, nhưng trên mặt vẫn tỏ ra vô cùng thành khẩn.

"Thưa ba, Tuệ Tâm (tên cô cả) không có ý đó đâu. Chỉ là vợ con nóng giận nên ăn nói không lựa lời thôi. Thực ra, vợ con là người hiếu thuận nhất, vẫn thường dạy dỗ mấy đứa nhỏ phải hiếu thảo với ông. Còn về quỹ ủy thác này, con thấy rất tốt ạ, giới nhà giàu bên Hồng Kông đều làm như vậy cả."

MonkeyD

Email: [email protected]

Liên hệ hỗ trợ: https://www.fb.com/monkeyd.vn

DMCAPROTECTED

Mọi thông tin và hình ảnh trên website đều được bên thứ ba đăng tải, MonkeyD miễn trừ mọi trách nhiệm liên quan đến các nội dung trên website này. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức. Các vấn đề liên quan đến bản quyền hoặc thắc mắc khác, vui lòng liên hệ fanpage: MonkeyD.