Xuyên Thành Em Gái Học Bá Trong Văn Niên Đại - Chương 202:202

Cập nhật lúc: 05/11/2025 06:55

Anh rể hai không có bản lĩnh gì, chỉ biết ở nhà ra oai, nhưng ở trước mặt bố vợ thì ngoan như mèo: "Ba, con không có ý kiến, ba vui là được rồi."

Đến lượt anh rể ba Ngô Chí Cương, hắn là người rất kín tiếng, năng lực làm việc rất mạnh, đối trên cung kính khiêm tốn, đối dưới ôn hòa, yêu thương vợ con, tiếng tăm cũng là tốt nhất.

"Ba, ba đừng giận chị cả nữa. Chị cả là kiểu khẩu xà tâm phật, cha con làm gì có thù oán qua đêm chứ. Con là người coi trọng tình thân nhất, không nỡ thấy cảnh này, xin ba hãy tha thứ cho chị cả đi."

Cô cả Tề có chút vui vẻ: "Vẫn là em rể ba chu đáo thiện lương nhất, không giống một số người, miệng thì gọi chị cả, nhưng chưa bao giờ chịu giúp đỡ."

Tề Thiệu nhìn sang, ánh mắt lạnh lùng vô cùng. "Chị đang nói tôi sao?"

Cô cả Tề mím môi, bị ánh mắt của cậu kích động, bỗng nhiên bùng nổ: "Ba, con có chỗ nào kém Tề Thiệu? Chỉ vì nó là con trai, nên không cần trả giá gì cũng có thể trở thành người thừa kế? Còn con là con gái, nên trời sinh đã không có tư cách sao?"

Ông cụ Tề rất thất vọng: "Ta chưa bao giờ phủ nhận năng lực của phụ nữ. Giống như Cố Vân Khê, chỉ bằng năng lực của mình, cô bé ấy đã khiến ta phải khâm phục. Nhưng các con thì sao? Luôn miệng nói không công bằng, nhưng đã làm được gì? Cả ngày chỉ biết đòi cái này cái kia cho chồng mình, chạy theo dọn dẹp tàn cuộc cho chồng thì rất tích cực, còn ngày thường chỉ biết ăn chơi hưởng thụ, mua sắm."

"Sau khi anh cả các con qua đời, ta đã từng bồi dưỡng các con. Chỉ cần các con tự mình vươn lên, chứng minh cho ta thấy các con có năng lực kế thừa gia nghiệp, thì cũng không phải là không được. Nhưng các con đã làm ta quá thất vọng."

Là bọn họ đã không nắm lấy cơ hội, bây giờ lại trách ông trọng nam khinh nữ.

Nếu không phải đã hoàn toàn thất vọng, ông đâu cần phải tìm cách để có thêm một đứa con nữa? Thậm chí còn phải đ.á.n.h đổi bằng cả mạng sống của vợ mình.

"Chúng con là phụ nữ, lấy chồng sinh con mới là việc của chúng con. Có ba và có chồng để dựa dẫm, tại sao chúng con phải liều mạng làm việc?"

"Phu quý thê vinh (Chồng sang vợ giàu), chúng con giúp chồng mình leo lên vị trí cao thì có gì sai?"

"Là không sai." Ngay khi mọi người vừa thở phào một hơi, ông cụ Tề liền chuyển giọng: "Nhưng ta không tán thành. Tại sao ta phải đem gia nghiệp mà mình cực khổ cả đời gầy dựng nên giao cho một kẻ mang họ khác?"

Nói rất có lý, về mặt logic không có vấn đề gì.

"Các con tự cho rằng giúp chồng mình lên nắm quyền là có thể cả đời an nhàn sao? Ngu xuẩn! Khi bọn họ bắt đầu nắm quyền, cũng là lúc các con bắt đầu sa sút, xui xẻo. Đàn ông một khi nắm trong tay quyền lực tối cao, việc đầu tiên họ làm chính là đổi vợ, đem các 'mụ vợ già' các con đổi sạch!"

Lời này nghe thật nhói lòng.

Cô cả Tề tức đến trừng mắt: "Không thể nào, con tin tưởng chồng con, chúng con yêu nhau thật lòng..."

Ông cụ Tề cười lạnh một tiếng: "Vậy ba cô bồ nhí hắn nuôi ở Lam Hà Loan thì tính là gì?"

Trình Hướng Đông nghe vậy sắc mặt đại biến. Hắn cho rằng mình làm việc rất kín đáo, nhưng tại sao ông cụ vẫn luôn làm ngơ?

Cô cả Tề trước mắt tối sầm: "Ba cô? Ba, ba gạt con, Hướng Đông không phải người như vậy."

"Con thật sự không nhận ra chút nào sao? Không thể nào. Con muốn tự lừa mình dối người thì tùy." Ông cụ Tề sớm đã biết con rể cả là kẻ đầy tham vọng, cưới con gái lớn của ông không phải vì tình yêu, mà là vì gia nghiệp của ông.

Chỉ có đứa con gái lụy tình của ông mới ngây ngốc bị lừa.

Ông cụ Tề chỉ tay về phía anh rể hai: "Còn có cậu nữa. Cậu nghĩ cái chuyện cậu làm loạn bên ngoài, có con riêng có thể giấu được mắt ta sao? Cậu mà lên nắm quyền, ba đứa cháu ngoại của ta liệu có ngày lành để sống không?"

Tiếng thét chói tai đột nhiên vang lên, xen lẫn tiếng khóc hoảng sợ của mấy đứa trẻ.

Ông cụ Tề lớn tiếng mắng: "Cậu đối xử với con đẻ thì bình thường, mà đối với con riêng thì lại yêu thương hết mực, nào là mua nhà, nào là mua xe. Tiền đó là tài sản chung của vợ chồng đấy!"

Lúc này, cô hai Tề vốn ngoan hiền cũng không thể ngồi yên được nữa: "Chồng ơi, anh mau nói cho em biết, đây không phải là sự thật đi."

Anh rể hai vốn là kẻ hèn nhát, "bụp" một tiếng quỳ rạp xuống trước mặt ông cụ Tề: "Con xin lỗi ba, con chỉ là nhất thời hồ đồ, con sai rồi, sau này con sẽ đối xử tốt với Huệ Lan."

Ông cụ Tề một cước đá văng hắn ra: "Đều là đàn ông, ta quá rõ các ngươi nghĩ gì. Tiêu tiền nhà vợ, dựa vào thế lực nhà vợ, thế mà vẫn cảm thấy bao năm nay mình bị tủi thân, chỉ mong có ngày ngẩng mặt lên được, trả lại gấp trăm ngàn lần. Các người sẽ liều mạng hành hạ người vợ tào khang của mình, ra tay tàn nhẫn g.i.ế.c c.h.ế.t họ, thậm chí đến con ruột cũng không tha."

Nội tâm mấy đứa trẻ phải chịu một cú sốc cực lớn, giống như một cánh cửa thế giới mới vừa mở ra, cho chúng thấy trước sự xấu xí và dơ bẩn của người lớn.

Anh rể hai sợ hãi tột độ: "Không, không, không thưa ba, không phải như vậy."

Ông cụ Tề thậm chí còn không thèm liếc hắn một cái: "Các con tỉnh táo lại đi. Đàn ông đều là sinh vật bạc tình, có mới nới cũ. Đàn ông là cái thá gì, không quan trọng! Quan trọng là con cái của các con. Các con tự mình ngu ngốc chịu c.h.ế.t thì thôi, nhưng lợi ích và tương lai của con cái, các con cũng muốn tự tay dâng cho đàn bà bên ngoài và con riêng của hắn sao?"

"Ta còn sống, còn có thể trấn áp được. Ta mà không còn, các con c.h.ế.t thế nào cũng không biết."

Ông đã nói hết ruột gan, tất cả đều là tấm lòng yêu thương con gái. Nhưng chúng có lĩnh hội được hay không, đành phải xem tạo hóa của chúng.

Cô ba Tề vẻ mặt may mắn: "Vẫn là chồng em đáng tin nhất. Chồng à, em không bao giờ nói anh vô dụng nữa."

Người chồng cười với cô một cách cưng chiều.

Nhưng đúng lúc này, người hầu dẫn theo mấy người đàn ông đi vào: "Thưa ông chủ, cảnh sát tới."

Vừa thấy cảnh sát, mọi người đều ngây ra: "Ba, họ đến đây làm gì?"

"Bắt người."

Không khí lập tức ngưng trệ. "Bắt ai?"

Viên cảnh sát nghiêm mặt nói: "Ai là Trình Hướng Đông?"

Mọi người đều hít một hơi lạnh, sắc mặt cô cả Tề đại biến: "Anh đã làm gì?"

"Là tôi." Vẻ mặt Trình Hướng Đông hiện lên sự kinh hoàng: "Đồng chí cảnh sát, tôi không làm chuyện gì xấu cả, các anh có nhầm lẫn gì không?"

Viên cảnh sát tiếp tục hỏi: "Ai là Ngô Chí Cương?"

Mọi người đồng loạt nhìn về phía anh rể ba. Hai người bọn họ đã làm gì?

Ngô Chí Cương vẻ mặt ngơ ngác, còn có chút khó hiểu: "Là tôi, có chuyện gì sao?"

Viên cảnh sát nói dõng dạc: "Hai ông bị tình nghi có liên quan đến vụ mưu sát Tề Thiệu. Mời hai vị về đồn cùng chúng tôi để tiếp nhận điều tra."

MonkeyD

Email: [email protected]

Liên hệ hỗ trợ: https://www.fb.com/monkeyd.vn

DMCAPROTECTED

Mọi thông tin và hình ảnh trên website đều được bên thứ ba đăng tải, MonkeyD miễn trừ mọi trách nhiệm liên quan đến các nội dung trên website này. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức. Các vấn đề liên quan đến bản quyền hoặc thắc mắc khác, vui lòng liên hệ fanpage: MonkeyD.