Ta Có 9 Triệu Tỷ Tiền Liếm Cẩu - Bản Dịch Full ( Không Phải Convert Nhé ) - Chương 141: Tần Học Tỷ, Ngươi Có Phải Là Tưởng Bở Không?

Cập nhật lúc: 07/09/2025 17:36

Trước mắt kẻ nhân lúc người khác gặp khó mà chen vào chiếm lợi này, trong lòng nàng vốn chẳng có chút thiện cảm nào. Thế nhưng, nếu để nàng lựa chọn giữa Trần Viễn và lão mập Hổ gia, nàng vẫn sẽ chọn Trần Viễn.

Lưỡng hại tương quyền thủ kỳ khinh. Dù có bị ép buộc theo quy tắc ngầm, thì cũng nên chọn kẻ khiến bản thân thuận mắt hơn. Nghĩ theo một góc độ khác, người đàn ông trước mắt này quả thật có nhiều điểm ưu tú — có tiền, diện mạo tuấn tú, lại ra tay hào phóng. Đây vốn là hình tượng bạch mã hoàng tử trong lòng biết bao thiếu nữ.

Nhưng tại sao nhân phẩm của hắn lại đê tiện đến vậy? Hắn không thể đổi sang một cách thức đường đường chính chính hơn để theo đuổi phụ nữ sao? Hà tất phải mở miệng nói ra những lời khó nghe đến vậy? "Tình nhân" — một từ ngữ thực sự chói tai!

Nếu ngay từ đầu hắn không nói ra những lời tổn thương ấy, có lẽ đến lúc này nàng đã sớm bị hắn làm cảm động rồi!

Trần Viễn không hề để ý đến ánh mắt căm tức của Cao Toàn Ngâm. Hắn chọn cách nói thẳng mọi chuyện ra từ đầu. Nếu không, đến lúc tình huống lật ngược, hắn biết phải lấy lý do gì để giải thích? Người không thể lúc nào cũng tìm được cái cớ để thoát hiểm. Khi lâm vào thế bị động, còn không bằng ban đầu cứ nói rõ ràng, triệt tiêu mọi nhân tố bất ổn ngay từ trong trứng nước.

Có thể dùng tiền để giải quyết vấn đề thì tuyệt đối không nên dùng tình cảm. Nếu không, đến lúc ấy hắn cũng chẳng thể làm gì hơn! Tiêu phí tiền l.i.ế.m cẩu mới chính là vương đạo.

“Được rồi, hôm nay chuyện này tạm nói đến đây thôi. Ta còn có việc, phải đi trước. Nếu em cần tiền, cứ nói với ta bất cứ lúc nào. Good bye!”

Trần Viễn ở trong nhà chưa đến nửa giờ. Trước tiên tặng một chiếc siêu xe, lại đưa một trăm triệu. Tuy ánh mắt của hắn có vẻ tùy tiện, nhưng từ đầu đến cuối hắn không hề có bất cứ hành động quá đáng nào. Dù chỉ có hai người nam nữ cùng trong một căn phòng, nhưng ràng buộc giao dịch vẫn còn đó. Trần Viễn cũng không hề động chạm tay chân.

Khi hắn rời đi, Cao Toàn Ngâm mới khẽ thở phào, tâm tình cảnh giác ban nãy cũng dần dịu lại. Nàng chợt phát hiện, gã đàn ông này tuy là cặn bã, nhưng dường như cũng không hẳn là kẻ xấu xa không đáy. Hắn vẫn giữ cho mình một vài nguyên tắc, một giới hạn mấu chốt nào đó.

• Cao Toàn Ngâm: Độ thiện cảm +10

• Cao Toàn Ngâm: Độ thiện cảm +10

• Trước mặt: độ thiện cảm -5

Sau khi rời khỏi tiểu khu Thủy Ngạn Quốc tế, Trần Viễn mới phát hiện độ thiện cảm của Cao Toàn Ngâm đối với hắn có tăng lên, nhưng không nhiều. Đến tận bây giờ, con số ấy vẫn là âm.

Quả nhiên, minh tinh đúng là không giống người thường. Bỏ ra hơn 120 triệu mà độ thiện cảm vẫn thấp lè tè. Lần này, trên người Cao Toàn Ngâm hẳn phải tiêu một khoản lớn rồi. Thẳng thắn mà nói, hắn định sau này mỗi ngày đều chuyển khoản một trăm triệu, để xem nàng có thể chống đỡ đến bao lâu.

________________________________________

Nửa giờ sau.

Cao Lãng hấp tấp chạy về nhà. Hắn là một chàng trai chừng hai mươi tuổi, tóc tai chải chuốt kiểu cách, trang phục cũng rất hợp thời.

“Tỷ, dưới lầu cái chiếc LaFerrari kia là của ai vậy? Đậu ngay chỗ đỗ xe nhà ta luôn, mở xe xịn thì có quyền loạn đỗ à? Con bà nó! À đúng rồi, Yên tổng sắp tới rồi, em phải chuẩn bị một chút để tiếp đón đây!”

Cao Lãng vội vàng nhảy ra khỏi ghế, gạt sang một bên bộ lá trà quý báu, dáng vẻ bối rối vô cùng. Bởi vì biết Yên tổng sắp đến xem nhà, hắn coi đây là cơ hội vàng để làm quen đại lão thần hào, nên chẳng ngại gì mà từ Hán Đông vội vã chạy về, mất chừng 40-50 phút.

Nhưng hắn nào biết, từ lúc Trần Viễn lái xe đến nơi này, tổng cộng chỉ mất chưa đầy 15 phút, trong đó 10 phút còn là để đi lấy xe.

“Yên tổng đến rồi à? Cái LaFerrari em nói đó chính là hắn tặng cho ta, còn tiện tay xoay cho ta một trăm triệu nữa.”

Cao Toàn Ngâm vừa dứt lời, Cao Lãng liền choáng váng tại chỗ. Mọi chuyện diễn ra quá nhanh, đến mức hắn cảm thấy không thật. Lúc này, hắn mới chú ý thấy chìa khóa Ferrari nằm ngay trên khay trà, trong mắt thoáng hiện lên tia kinh ngạc khó tin.

“Tỷ, xe này thật sự là Yên tổng tặng sao? Hơn 20 triệu lận?”

“Đúng.”

“Hắn còn đưa tỷ cả trăm triệu?”

“Đúng.”

“Mẹ nó! Yên tổng làm việc cũng quá hiệu quả đi, nhanh vậy mà đã ‘bắt’ được tỷ rồi sao?”

“Cao Lãng, ngươi muốn c.h.ế.t hả? Có biết Yên tổng kia đưa ra điều kiện quá đáng gì không? Hắn muốn tỷ l.à.m t.ì.n.h nhân của hắn!”

“Làm tình nhân thì có gì không tốt? Vừa có siêu xe để chạy, lại có tiền tiêu không hết. Nếu em là con gái, em cũng đồng ý ngay! Tỷ à, đừng ở trong phúc mà không biết hưởng phúc. Hơn nữa, em nghe nói Yên tổng hiện giờ thậm chí còn chưa có bạn gái chính thức, chỉ là hơi có chút mập mờ với Tiêu Nhược Hàn thôi. Không chừng tỷ còn có cơ hội đường hoàng mà chuyển chính thức đấy!”

Cao Lãng vừa nói nửa câu đầu đã suýt chọc cho Cao Toàn Ngâm tức chết, nhưng đến nửa câu sau thì lại khiến nàng sững sờ. Trong lòng nàng bỗng lóe lên một suy nghĩ kỳ lạ.

Tiêu Nhược Hàn… không phải là Tiêu Như Vũ sao? Cô gái đó nàng đã gặp qua hai lần, cũng là một mỹ nhân xinh đẹp, khí chất ngời ngời. Nghe nói Tiêu gia vốn đang bên bờ phá sản, vậy mà lại sống lại một cách thần kỳ. Chẳng lẽ cũng là nhờ Yên tổng đứng sau chống lưng?

Tiêu Nhược Vũ cũng là tình nhân của Yên tổng sao? Người đàn ông này, năng lực thật sự càng lúc càng khiến người ta khiếp sợ!

“Tỷ, chiếc xe này cho em mượn một vòng đi, em muốn đi khoe với anh em một chút.”

“Không được! Xe này ta còn chưa nhận lời, hơn nữa nếu em loạn chạy lỡ xảy ra chuyện, đến lúc đó tỷ chỉ còn nước bán thân mà trả!”

“Thôi, không cho thì thôi!”

Cao Lãng ngoài mặt tỏ vẻ không vui, nhưng trong lòng đã bắt đầu bày tính. Hắn sớm đã muốn có dịp khoe mẽ trước mặt bạn bè. Ngày mai có buổi tụ hội, nếu hắn lái chiếc siêu xe hơn 20 triệu này ra trận, chắc chắn sẽ làm cả hội phải há hốc mồm. Nghĩ đến thôi cũng thấy hả hê.

________________________________________

Nói sang một bên khác.

Triệu Ngọc Kỳ cùng Tần Băng Tuyết đang bàn luận về Trần Viễn, bởi vì màn biểu diễn buổi sáng của hắn trên sân bóng rổ.

Trong mắt Triệu Ngọc Kỳ, nàng thấy được phong thái tiêu sái, thần dũng tuyệt luân của Trần Viễn. Hắn tài hoa hơn người, vượt xa khỏi trí tưởng tượng của nàng, bất kể là âm nhạc, thể thao hay tiền tài, đều khiến người khác phải nể phục.

Còn trong mắt Tần Băng Tuyết, điều nàng nhìn thấy chỉ là một tên cặn bã nam vây quanh bởi vô số ong bướm.

“Ngọc Kỳ, sáng nay trên sân bóng rổ ngươi cũng thấy rồi, bên cạnh Trần Viễn đâu chỉ một hai cô gái!”

“Ta biết chứ. Lâm Thư Đồng là bạn gái cũ của hắn, nhưng hai người họ đã chia tay, không còn quan hệ gì nữa. Là do Lâm Thư Đồng cứ dây dưa không chịu buông thôi. Còn Từ Nhạc Nhạc, tiếng xấu đầy trường, ong bướm bám quanh nhiều vô số, Trần Viễn chắc chắn sẽ không để mắt đến nàng. Còn Hà Chỉ Anh, vốn là bạn gái của Lý Dương, nhưng thấy Trần Viễn ưu tú hơn nên mới thay lòng đổi dạ. Ta tin Trần Viễn đủ bản lĩnh để tự mình phân rõ.”

Nói đến đây, Triệu Ngọc Kỳ biểu hiện ra sự tự tin. Quả thật ba nữ sinh ấy không thể so được với nàng.

“Ngọc Kỳ, ta thật sự lo cho ngươi. Tốt nhất nên tránh xa tên cặn bã đó đi.”

“Tần học tỷ, ngươi còn tiếp tục nói vậy, ta thật sự sẽ tức giận đó. Trần Viễn chưa từng trêu chọc ngươi, sao ngươi cứ phải nhắm vào hắn?” – Sắc mặt Triệu Ngọc Kỳ thoáng khó coi.

“Ngọc Kỳ, ngươi có biết trong buổi tiệc sinh nhật hôm ấy, hắn lái siêu xe đến đưa ta về, còn cố ý tìm một đám người đến trêu ghẹo ta. Sau đó, hắn tự mình ra mặt ‘giải cứu’, rõ ràng muốn làm trò anh hùng cứu mỹ nhân. Cái chiêu trò cũ rích này, Đường Tu Văn từng dùng trên ta rồi, vừa nhàm chán vừa buồn nôn. Ta cực kỳ phản cảm! Ngươi nghĩ xem, hắn còn bày trò ‘một mình đánh sáu người’? Đám người hắn thuê rõ ràng chẳng chuyên nghiệp, diễn xuất vụng về, ngươi có hiểu ý đồ của hắn không? Ta nói điều này không phải để khoe, mà chỉ muốn ngươi sớm nhìn thấu bộ mặt thật của hắn!”

Tần Băng Tuyết đã đắn đo nhiều ngày, cuối cùng vẫn quyết định thẳng thắn với Triệu Ngọc Kỳ.

Trong tưởng tượng của nàng, khi nghe xong, Triệu Ngọc Kỳ sẽ vô cùng khiếp sợ, thất vọng, từ đó hoàn toàn tỉnh ngộ và nhìn rõ bản chất cặn bã của Trần Viễn.

Thế nhưng, ngoài dự đoán, nét mặt của Triệu Ngọc Kỳ vẫn bình thản như không.

“Tần học tỷ, ngươi có nhầm không? Trần Viễn vốn dĩ giỏi đánh nhau, ngươi chưa từng xem đoạn video hắn một mình đánh bại hai mươi người à? Hơn nữa, hôm đó là sinh nhật ta, ta cũng đâu báo trước với hắn rằng ngươi sẽ đến, hắn làm sao có thể sớm sắp xếp kịch bản được? Tần học tỷ, có phải ngươi… hơi tưởng bở rồi không?”

“Nếu không, để ta tìm video đó cho ngươi xem thử nhé?”

Triệu Ngọc Kỳ vừa nói, vừa lấy điện thoại tìm kiếm. Rất nhanh, nàng mở đoạn video kia.

“Tần học tỷ, ngươi xem đi, chính là đoạn này đây!”

MonkeyD

Email: [email protected]

Liên hệ hỗ trợ: https://www.fb.com/monkeyd.vn

DMCAPROTECTED

Mọi thông tin và hình ảnh trên website đều được bên thứ ba đăng tải, MonkeyD miễn trừ mọi trách nhiệm liên quan đến các nội dung trên website này. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức. Các vấn đề liên quan đến bản quyền hoặc thắc mắc khác, vui lòng liên hệ fanpage: MonkeyD.