Trọng Sinh Báo Thù: Phúc Hắc Đích Nữ - Chương 166: Đại Hội Xem Mắt (12)
Cập nhật lúc: 05/09/2025 09:01
Editor: Ngoc Nguyen Ruby (Đá quý đỏ - 红宝石)
Bản dịch được đăng duy nhất tại Mangatoon và Monkey D, không sao chép dưới mọi hình thức khi chưa được cho phép.
Bộ Chiêm Phong vốn dĩ là người xuất chúng, giữa đám đông cũng có thể dễ dàng thu hút ánh nhìn.
Nhưng người ta thường nói, con người không thể chịu nổi sự so sánh. Một khi đã có đối chiếu, Bộ Chiêm Phong lập tức trở nên tầm thường.
Điều này, không chỉ có Hạ Trì Uyển — người có đôi mắt tinh tường — nhìn ra, mà ngay cả bản thân Bộ Chiêm Phong cũng cảm nhận được.
Bộ Chiêm Phong vốn có phần tâm cơ, khi so với vẻ đường hoàng, quang minh chính đại của Lê Tự Chi, hắn liền lộ ra chút khí chất hèn mọn, giống như mặt trăng đầy vết sẹo khi đứng cạnh mặt trời rực rỡ.
Vốn luôn tự cho mình là ưu việt, khi đối diện với Lê Tự Chi, Bộ Chiêm Phong đột nhiên sinh ra cảm giác thua kém.
Lúc này, có lẽ Bộ Chiêm Phong vẫn chưa thật sự hiểu rõ Hạ Trì Uyển, nhưng Hạ Trì Uyển — người từng làm thê tử của hắn tám năm kiếp trước — lại thấu rõ từng biểu cảm, từng chuyển động cảm xúc nhỏ nhất của hắn.
Hạ Trì Uyển khẽ cười, quả nhiên Bộ Chiêm Phong cũng còn biết tự lượng sức mình, biết bản thân không sánh được với Lê Tự Chi.
“Các ngươi vây quanh nơi này làm gì, chẳng lẽ trong đình này có bảo vật sao?”
Một giọng nói sang sảng vang lên, chỉ thấy Chu Huyền Khải trong bộ hoàng bào dẫn theo vài vị hoàng tử, vừa cười vừa bước vào đình giữa hồ.
“Tham kiến Thái tử điện hạ.”
Nhìn thấy Chu Huyền Khải và các hoàng tử, mọi người lập tức hành lễ.
Chu Huyền Khải phất tay áo, miễn cho họ những lễ nghi phiền phức.
“Hạ tiểu thư gần đây vẫn khỏe chứ?”
Chu Huyền Khải nhanh chóng đưa ánh mắt dừng lại trên người Hạ Trì Uyển.
Vị trí Thái tử phi đã để trống khá lâu, không chỉ các tiểu thư sốt ruột, ngay cả Chu Huyền Khải cũng nóng lòng, Hoàng hậu và Hoàng thượng trong cung đã nhiều lần thúc giục.
Ánh mắt của Chu Huyền Khải vô cùng rõ ràng, hắn đã sớm để mắt tới Hạ Trì Uyển.
Nếu có thể cưới được Hạ Trì Uyển, có sự trợ giúp của Tướng phủ và Đại tướng quân phủ, ngôi vị Hoàng đế chẳng phải sẽ là vật trong túi sao?
Nghĩ vậy, Chu Huyền Khải liếc nhìn Chu Huyền Trữ một cái.
Lê Tự Chi là người của Chu Huyền Trữ, mà Lê Tự Chi và Hạ Trì Uyển dường như có quan hệ khá thân thiết.
Huống hồ trước đây, Chu Huyền Trữ từng ra mặt nói đỡ cho Hạ Trì Uyển.
Tự nhiên, Chu Huyền Khải rất kiêng dè Chu Huyền Trữ, lo sợ hắn sẽ nhanh tay chiếm được trái tim của Hạ Trì Uyển trước mình.
“Đa tạ Thái tử quan tâm, thần nữ vẫn khỏe.”
Hạ Trì Uyển âm thầm kéo giãn khoảng cách với Chu Huyền Khải, tâm tư nhỏ bé này của hắn, nàng sao lại không hiểu cho được.
Hạ Tử Hiên và Bộ Chiêm Phong cùng nhau phò trợ Thái tử lên ngôi.
Thế nhưng Thu di nương lại không muốn nàng ngồi vào vị trí trên vạn người, dưới một người ấy, nên mới cố tình sắp xếp cho nàng “nhân duyên tốt đẹp” với Bộ Chiêm Phong.
Dù kiếp này không còn Thu di nương xen vào, Hạ Trì Uyển cũng chẳng muốn dính vào vũng nước đục này.
“Nhị muội, sao muội lại ở đây một mình, ta tìm muội từ nãy tới giờ.”
Chu Huyền Khải vừa dẫn theo các hoàng tử bước vào, Hạ Phù Dung — người trước đó còn rời đi — liền vội vã chạy tới.
Mục tiêu của Hạ Phù Dung vô cùng rõ ràng, nàng muốn làm nương nương.
Tốt nhất là có thể gả cho Thái tử, trở thành Thái tử phi, tương lai là Hoàng hậu tôn quý trong cung.
Có điều, Hạ Phù Dung cũng hiểu rõ, với thân phận thứ nữ của mình, e là khó mà ngồi được vào vị trí chính thê.
“Thần nữ Hạ Phù Dung, tham kiến Thái tử điện hạ, tham kiến các vị hoàng tử.”
Hạ Phù Dung khẽ hành lễ, trong ánh mắt hiện lên vẻ dịu dàng khéo léo, cẩn thận thể hiện sự xuất sắc của bản thân trước mặt các vị quý nhân.
Thân hình thiếu nữ đã bắt đầu phát triển, phác họa nên những đường cong quyến rũ của nữ tử.
Khuôn mặt xinh đẹp như ngọc, tựa đóa hoa vừa nở, tỏa sáng rực rỡ.
Giọng nói trong trẻo như chim oanh hót, càng nghe càng dễ khiến người ta say lòng. Thêm vào đó, với quan hệ thân thiết cùng Hạ Trì Uyển, mọi người nhanh chóng hiểu rõ. Nữ tử này không chỉ có dung mạo, mà còn xuất thân từ một gia đình danh giá.