Trọng Sinh Báo Thù: Phúc Hắc Đích Nữ - Chương 165: Đại Hội Xem Mắt (11)
Cập nhật lúc: 05/09/2025 09:01
Editor: Ngoc Nguyen Ruby (Đá quý đỏ - 红宝石)
Bản dịch được đăng duy nhất tại Mangatoon và Monkey D, không sao chép dưới mọi hình thức khi chưa được cho phép.
“Tiểu sinh tự biết những lời nói trước kia đã khiến tiểu thư phật lòng. Đó là vì tiểu sinh tự ái quá cao. Từ trước đến nay, tiểu sinh đều dùng sai cách, hôm nay đặc biệt đến để xin lỗi tiểu thư.”
Bộ Chiêm Phong khẽ cúi người, ánh mắt chợt lóe sáng.
Với những thiên kim tiểu thư như Hạ Trì Uyển, người khác đều là trăm điều chiều chuộng, vạn phần cung kính.
Ngay từ đầu, Bộ Chiêm Phong vốn chẳng có chút kiêu ngạo, hắn chỉ âm thầm bày mưu, từng bước một khiến Hạ Trì Uyển chú ý đến mình.
Bây giờ, hắn tự thấy mục đích cũng đã đạt được.
Ít nhất, mỗi khi Hạ Trì Uyển nhìn thấy hắn, đều sẽ nhận ra hắn là Bộ Chiêm Phong, sẽ gọi một tiếng “Bộ công tử.”
Dùng thái độ gay gắt để thu hút sự chú ý của nàng trước, sau đó lại dùng vẻ si tình chân thành để bảo vệ nàng.
Bộ Chiêm Phong không tin mình không thể chiếm được trái tim của Hạ Trì Uyển.
Không phải chỉ có nam nhân mới thích những thứ khó nắm bắt — đối với nữ nhân mà nói, thủ pháp “lạt mềm buộc chặt” này càng có hiệu quả kỳ diệu.
Hạ Trì Uyển thoáng sững sờ, ban đầu không hiểu Bộ Chiêm Phong đang giở trò gì, nhưng suy nghĩ kỹ lại, nhớ đến thủ đoạn mà kiếp trước Bộ Chiêm Phong từng bày ra với kẻ địch, nàng liền hiểu rõ.
Hạ Trì Uyển nhìn Bộ Chiêm Phong với ánh mắt phức tạp — kiếp trước, Bộ Chiêm Phong chưa từng dùng nhiều tâm tư như vậy để đối với nàng.
Kiếp trước, hắn luôn tỏ ra là một quân tử ôn hòa, hết lòng quan tâm, nhưng thủ đoạn lại cực kỳ vụng về.
Nghĩ đến chuyện làm phu thê cả một đời, vậy mà hắn chưa từng dụng tâm đối đãi với nàng như hôm nay.
Điều mà Hạ Trì Uyển không kịp nghĩ đến là, từ khoảnh khắc nàng sống lại, rất nhiều chuyện đã không còn đi theo quỹ đạo cũ nữa.
Kiếp trước, Hạ Bá Nhiên vốn thiên vị Hạ Phù Dung, Thu di nương vừa lên làm chính thất, nàng – đứa trẻ mồ côi mẹ – tất nhiên bị bỏ bê.
Vì vậy, chỉ cần Bộ Chiêm Phong tỏ ra quan tâm hơn một chút, liền có thể dễ dàng khiến Hạ Trì Uyển xiêu lòng.
Nhưng kiếp này, Hạ Trì Uyển đã quyết tâm dựa vào chính mình, lại mang danh thiên kim của Tướng phủ, ánh mắt tự nhiên cao hơn, không dễ gì để ý đến những kẻ tầm thường.
Cho nên Bộ Chiêm Phong buộc phải hao tâm tổn trí, nghĩ ra chiêu lạt mềm buộc chặt.
Nếu hắn vẫn chỉ dùng cách quan tâm nhẹ nhàng như kiếp trước, e rằng Hạ Trì Uyển đã sớm quay lưng bỏ đi, không buồn liếc hắn lấy một cái.
Thế nhưng chính dáng vẻ tự cao tự đại này của hắn lại khiến Hạ Trì Uyển phải nhìn hắn thêm vài lần, thậm chí khắc ghi trong lòng.
Chỉ là, Bộ Chiêm Phong không biết — cho dù hắn chẳng làm gì, thì hắn cũng đã sớm ở trong tim Hạ Trì Uyển rồi.
Trừ khi một ngày nào đó, hắn hoàn toàn biến mất khỏi thế gian này.
Tất nhiên, đó đã là kiếp trước.
“Lê công tử…”
Đôi mắt trong veo của Hạ Trì Uyển bỗng sáng lên, mang theo nét vui mừng, nhìn về phía Lê Tự Chi.
Hạ Trì Uyển muốn đối phó với Bộ Chiêm Phong, nhưng lại không muốn trực diện đối đầu với hắn.
Trong lòng nàng, nàng thà núp trong góc tối, âm thầm bày mưu tính kế để từ từ diệt trừ Bộ Chiêm Phong, nghiền nát hắn từng chút một.
Đối với những trò tính toán khéo léo của Bộ Chiêm Phong nhằm thu hút sự chú ý của nàng, nàng cảm thấy vô cùng chán ghét.
Dù sao, nàng cũng không dám chắc mình có thể luôn khống chế được bản thân, không để bản thân lâm vào cơn khát m.á.u muốn bóp c.h.ế.t hắn.
Từ sau khi sống lại, Hạ Trì Uyển thậm chí không dám nghĩ đến Thận Nhi kiếp trước, bởi nàng sợ nỗi đau mất con sẽ khiến mình phát điên, bất chấp tất cả mà g.i.ế.c c.h.ế.t Hạ Phù Dung và Bộ Chiêm Phong!
Lê Tự Chi không quên lần trước gặp, Hạ Trì Uyển từng tỏ ra xa cách với mình.
Không ngờ hôm nay gặp lại, lại được nàng nhiệt tình đối đãi như thế.
Lê Tự Chi cảm thấy lòng mình khẽ rục rịch, cố đè nén bước chân đang muốn vội vã, từ từ tiến về phía Hạ Trì Uyển.