Trọng Sinh Báo Thù: Phúc Hắc Đích Nữ - Chương 178: Hồng Môn Yến (8)
Cập nhật lúc: 05/09/2025 09:02
Editor: Ngoc Nguyen Ruby (Đá quý đỏ - 红宝石)
Bản dịch được đăng duy nhất tại Mangatoon và Monkey D, không sao chép dưới mọi hình thức khi chưa được cho phép.
Ngày Bình Nam Vương qua đời, trùng hợp lại chính là ngày Thập Ngũ Hoàng tử chào đời.
Thập Ngũ Hoàng tử sinh ra vào ngày ấy, đối với Hoàng đế mà nói, là một tin vui lớn.
Ngay khi Thập Ngũ Hoàng tử vừa lọt lòng, một mối họa lớn trong lòng Hoàng đế cũng lập tức được giải quyết, vì thế, Hoàng đế càng thêm yêu thích vị Hoàng tử này.
Trái lại, Hoàng đế giao Thập Ngũ Hoàng tử cho Tĩnh Công chúa chăm sóc, vốn là muốn dùng niềm vui của đứa trẻ sơ sinh để xoa dịu nỗi đau mất mát trong lòng Tĩnh Công chúa.
Không ngờ, Thập Ngũ Hoàng tử lại vừa vặn hợp ý Tĩnh Công chúa như vậy.
Thế tử Bình Nam Vương qua đời vào ngày đó, Tĩnh Công chúa luôn cảm thấy, Thập Ngũ Hoàng tử chính là do Thế tử Bình Nam Vương gửi đến để bầu bạn cùng bà.
Từ đó, Tĩnh Công chúa thường xuyên đến thăm Thập Ngũ Hoàng tử, thậm chí hay mang hắn theo bên mình.
Về việc này, Hoàng đế cũng không can thiệp, vì thế, nói cho cùng, Thập Ngũ Hoàng tử được xem là do Tĩnh Công chúa một tay nuôi dưỡng, bà coi hắn như con ruột.
Tĩnh Công chúa sớm đã biết ba tiểu thư Hạ gia không hòa thuận, đã từng có chút xung đột nhỏ, bà sao có thể để Thập Ngũ Hoàng tử vướng vào vòng nguy hiểm được.
Cho dù đã chuẩn bị từ trước, Tĩnh Công chúa vẫn nhanh chóng kéo Thập Ngũ Hoàng tử rời khỏi trung tâm của thị phi.
Ngay cả Chu Huyền Hi cũng nhận ra, hôm nay mấy vị Thái tử, Hoàng tử đến đây, đa số ánh mắt đều dừng lại trên người Hạ Trì Uyển, Tĩnh Công chúa sao có thể không nhìn thấu.
Hạ Phù Dung không ngờ rằng, không những không hãm hại được Hạ Trì Uyển, ngược lại còn khiến Tĩnh Công chúa sinh lòng chán ghét với nàng ta.
Tĩnh Công chúa là ai chứ, Hạ Phù Dung ngàn vạn lần không nên giở trò dưới mí mắt của Tĩnh Công chúa.
Dù Tĩnh Công chúa không có bằng chứng thì đã sao? Chỉ cần bà cho rằng là Hạ Phù Dung làm, thì ngay tại phủ của bà, Hạ Phù Dung tuyệt đối không thể có kết cục tốt đẹp.
“Nghe nói tướng gia nuôi nữ nhi rất giỏi, vừa rồi HẠ Nhị tiểu thư thể hiện, ai cũng nhìn thấy, quả thật thú vị, không hổ là đích nữ.”
Một câu của Tĩnh Công chúa, chẳng khác nào tát cho thứ nữ là Hạ Phù Dung một cái vào mặt.
Đương nhiên, những tiểu thư thứ xuất khác nghe vậy, trong lòng cũng chẳng dễ chịu gì.
Nhưng ai dám cãi lại Tĩnh Công chúa chứ? Trừ phi là không muốn sống yên ổn ở kinh thành nữa.
“Hạ Nhị tiểu thư đã xuất sắc như vậy, nghĩ rằng Hạ gia Đại cô nương chắc hẳn cũng không tầm thường, không biết có tài nghệ gì không?”
Cách xưng hô “tiểu thư” và “cô nương” đã thể hiện rõ thái độ tôn trọng của Tĩnh Công Chúa đối với Hạ Trì Uyển.
Hạ Phù Dung hít sâu một hơi, cố gắng ổn định tâm trạng, chuẩn bị đứng dậy thể hiện bản lĩnh, nhưng không ngờ, lời của Tĩnh Công chúa lại ập xuống như tảng đá.
“Ngươi đừng căng thẳng, coi như chỉ là ‘ném gạch dò đường’ thôi.”
Chữ “gạch” của Tĩnh Công Chúa suýt chút nữa khiến Hạ Phù Dung phun m.á.u tại chỗ.
Hạ Trì Uyển khẽ cười, quả nhiên Tĩnh Công chúa rất sắc bén, nói chuyện không hề nể mặt.
Xem ra, chuyện vừa rồi không chỉ mình nàng nghi ngờ Hạ Phù Dung giở trò, ngay cả Tĩnh Công chúa cũng biết rõ tỷ muội Hạ gia không hòa thuận.
Dù nói là thiên kim tiểu thư của Tướng phủ, thân phận cũng không thấp, nhưng trong số những người có mặt hôm nay, chỉ có Tĩnh Công chúa mới dám thẳng thừng châm chọc như vậy.
Tĩnh Công chúa nói đùa, ai dám không nể mặt? Mọi người đều cười vang, đồng loạt hùa theo Tĩnh Công chúa.
“Đúng vậy, Hạ Đại tiểu thư, đừng lo lắng, là người đầu tiên, dù cho chuẩn bị chưa chu đáo, có sai sót gì, chúng ta cũng sẽ không trách đâu.”
Thấy Hạ Phù Dung bị mọi người cô lập, Hạ Mạc Linh suy nghĩ một lát, liền lặng lẽ nghiêng người, càng dựa sát vào Hạ Trì Uyển hơn, cảm thấy lúc này bám lấy Nhị tỷ mới là an toàn nhất.
Tĩnh Công chúa vừa mở lời, cho dù Hạ Phù Dung là trưởng nữ của phụ thân, thì ai cũng có thể dẫm nàng một chân ngay tại chỗ.