Trọng Sinh Báo Thù: Phúc Hắc Đích Nữ - Chương 179: Thi Triển Tâm Kế
Cập nhật lúc: 05/09/2025 09:02
Editor: Ngoc Nguyen Ruby (Đá quý đỏ - 红宝石)
Bản dịch được đăng duy nhất tại Mangatoon và Monkey D, không sao chép dưới mọi hình thức khi chưa được cho phép.
Hạ Trì Uyển đương nhiên cảm nhận được sự bài xích và hạ thấp của Tĩnh Công chúa đối với Hạ Phù Dung.
Nhìn thấy bộ dạng Hạ Phù Dung xấu hổ không chỗ dung thân, trong lòng Hạ Trì Uyển vô cùng sảng khoái, đến cả cơn đau rát nơi lưng cũng nhờ sự chật vật của Hạ Phù Dung mà như dịu đi không ít.
Ánh mắt Hạ Phù Dung dần hoe đỏ, nàng hận Tĩnh công chúa, cũng hận Hạ Trì Uyển.
Nàng mất mặt, kẻ vui sướng nhất chẳng phải chính là Hạ Trì Uyển sao!
Hạ Phù Dung ủy khuất nhìn về phía Tĩnh công chúa, hy vọng có thể nhận được chút thương xót, nghĩ rằng nàng vẫn còn nhỏ, cần gì phải làm khó nàng đến thế.
Tĩnh Công chúa không phải nữ tử tầm thường, bà ghét nhất chính là kiểu làm bộ làm tịch như Hạ Phù Dung.
Tĩnh Công chúa sủng Chu Huyền Hi như con ruột, lần trước khi phát bệnh đậu mùa, Hạ Tử Hiên cướp công của Hạ Trì Uyển, việc này tuy không truy xét nhưng người sáng suốt đều có thể đoán ra chân tướng.
Vì chuyện đậu mùa đó, Tĩnh Công chúa vốn đã nợ Hạ Trì Uyển một ân tình.
Hôm nay Hạ Phù Dung giở trò hãm hại, lại vô tình tạo cơ hội cho Hạ Trì Uyển cứu Chu Huyền Hi lần nữa.
Có thể nói, tất cả đều là tự chuốc lấy.
Việc Tĩnh Công chúa đặc biệt mời Hạ Trì Uyển đến buổi thưởng hoa hôm nay, kỳ thực không ngoài ý muốn là muốn nhân cơ hội này nâng đỡ nàng.
Tấm thiệp mời tinh xảo hơn hẳn người khác, chính là một dấu hiệu không thể rõ ràng hơn.
Thế mà Hạ Phù Dung lại không có mắt, cố tình gây sự vào thời điểm này, vừa trái ý Tĩnh Công chúa, vừa suýt làm hại Chu Huyền Hi.
Tĩnh công chúa chưa trực tiếp giẫm lên mặt Hạ Phù Dung đã xem như bà còn giữ bình tĩnh.
“Xem ra, bổn công chúa không mời nổi Hạ cô nương rồi. Từ nay về sau, bổn công chúa e là không dám gửi thiệp mời thưởng hoa cho ngươi nữa.”
Lời nói lạnh lùng của Tĩnh Công chúa vang lên bên tai Hạ Phù Dung, khiến cả người nàng run lên.
Nếu thật sự từ nay về sau không nhận được thiệp mời thưởng hoa, điều đó đồng nghĩa với việc nàng sẽ bị Tĩnh Công chúa vĩnh viễn gạt ra ngoài.
Đối với Hạ Phù Dung, đây là đòn trí mạng.
“Công Chúa hiểu lầm rồi, thần nữ tuyệt đối không có ý đó.”
Hạ Phù Dung hoảng loạn, vội vàng hành lễ rồi bước nhanh ra giữa sân.
Ngay khi Hạ Phù Dung bước ra, một thị vệ nhận được lệnh của Tĩnh Công chúa liền ném một viên đá nhỏ trúng vào đầu gối nàng.
Hạ Phù Dung chỉ cảm thấy đầu gối tê rần, cả người đổ ập về phía trước, lập tức ngã sấp xuống sân.
Thấy dáng vẻ chật vật của Hạ Phù Dung, không ít người bật cười, mà Bộ Chiêm Phong cũng nhíu mày.
Hắn vốn cho rằng hiện tại nên dựa vào Hạ Trì Uyển, nhưng người có tiềm năng nhất hẳn là Hạ Phù Dung.
Không ngờ, nếu Hạ Phù Dung thật sự bị Tĩnh Công chúa liệt vào danh sách đen, thì ở đất kinh thành này, nàng nhất định sẽ bị các tiểu thư khuê các xa lánh.
Đáng lẽ phải trở thành trò cười, Hạ Phù Dung bỗng xoay người, mượn lực từ tay, tựa như người say rượu nhẹ nhàng bật dậy, thoắt cái lại uyển chuyển múa một điệu.
Tiếng đàn sáo vang lên, hòa cùng với điệu múa của Hạ Phù Dung, duyên dáng mềm mại, tư thái yêu kiều, quyến rũ động lòng người, đúng là một mỹ nhân phong hoa tuyệt đại.
Điệu múa của Hạ Phù Dung vốn vô cùng xuất sắc, nếu không nàng cũng sẽ không chọn thể hiện trong ngày hôm nay.
Thu di nương đã dốc hết tâm sức bồi dưỡng cho Hạ Phù Dung, không chỉ đặc biệt mời người từ ngoại vực đến dạy cửu liên hoàn, mà ngay cả cầm kỳ thư họa cũng đều tinh thông không thiếu phần nào.