Trọng Sinh Báo Thù: Phúc Hắc Đích Nữ - Chương 201: Dạy Ra Một Nữ Nhi Tốt (3)
Cập nhật lúc: 05/09/2025 09:03
Editor: Ngoc Nguyen Ruby (Đá quý đỏ - 红宝石)
Bản dịch được đăng duy nhất tại Mangatoon và Monkey D, không sao chép dưới mọi hình thức khi chưa được cho phép.
Hạ Bá Nhiên sau khi hạ triều trở về, nghe tin Hạ Trì Uyển được phong danh hiệu "Bách Hoa Nữ", cả người thoáng chốc như ngây dại.
Dù sao thì nhìn qua, cũng chẳng giống như đang vui vẻ gì.
Nhưng bất kể Hạ Bá Nhiên có vui hay không, tin tức này tất nhiên phải để Hạ Trì Uyển biết.
Vì vậy Hạ Bá Nhiên sai quản gia đi báo tin mừng cho nàng.
Hạ Trì Uyển vừa nghe xong, ánh mắt liền lộ ra vài phần vui vẻ.
Dù sao hôm qua nàng cũng đã hao tâm tổn trí, nếu không đoạt được danh hiệu Bách Hoa Nữ thì mới gọi là đả kích nàng.
“Thạch Tâm, mang lễ vật theo, tin vui thế này đương nhiên phải để các chủ tử trong phủ Tướng gia cùng hưởng một chút hỉ khí.”
Hạ Trì Uyển đã sớm sai Bão Cầm chuẩn bị kẹo mừng, phòng khi cần dùng đến.
Quả nhiên, hôm nay thật sự đã dùng đến rồi.
“Vâng, tiểu thư.”
Ngoài Thạch Tâm, Bão Cầm đương nhiên cũng theo sát bên cạnh Hạ Trì Uyển, cùng nàng đi phát kẹo mừng.
Chỗ đầu tiên Hạ Trì Uyển ghé đến là viện của Hạ Phù Dung. Vừa bước vào, nàng đã thấy Thu di nương đang bôi thứ gì đó lên trán Hạ Phù Dung.
Bởi vì chuyện của Hạ Tử Hiên, vết sẹo trên trán Hạ Phù Dung thật sự rất khó xóa bỏ.
Hôm qua Hạ Phù Dung có thể nổi bật trong hội thơ thưởng hoa, nhảy được một khúc nhảy đẹp đẽ, hoàn toàn nhờ Thu di nương đã để nàng ta để mái che thật dày, đủ để che đi vết sẹo ấy.
Nếu hôm qua gió thổi thêm vài đợt nữa, làm bay mái che của Hạ Phù Dung, Hạ Trì Uyển thật sự rất mong chờ — nếu như thế thật, cảnh tượng sẽ thế nào đây?
“Thu di nương, thứ tỷ.”
Vừa nhìn thấy Thu di nương và Hạ Phù Dung, tâm tình của Hạ Trì Uyển liền cực kỳ tốt, gương mặt tràn đầy vui vẻ, hướng về phía hai người mỉm cười.
“Vừa rồi Uyển Nhi mới nhận được tin, biết mình được phong danh hiệu Bách Hoa Nữ năm nay. Nói ra, hôm đó khúc vũ của thứ tỷ thật sự rất đẹp, không ngờ lại vì một sự cố mà để Uyển Nhi chiếm được lợi thế.”
Gương mặt vốn lạnh lùng của Hạ Trì Uyển hôm nay lại mang theo vài phần ấm áp, dường như không còn oán ghét Thu di nương và Hạ Phù Dung nữa.
“Nhưng không sao cả, năm nay tuy rằng muội được danh hiệu này, nhưng với năng lực của thứ tỷ, sang năm danh hiệu Bách Hoa Nữ tất nhiên sẽ là của tỷ.”
Lúc Hạ Trì Uyển nói những lời này, nàng thân mật với phe của Thu di nương vô cùng, cứ như đã quay trở về dáng vẻ trước khi bị sơn tặc bắt đi.
Nếu nói rằng trước kia Hạ Trì Uyển tuy không ra tay gay gắt với người của Thu di nương, thì Hạ Trì Uyển hôm nay lại như mang theo một làn hơi ấm khác lạ, chỉ có điều, sâu trong đáy mắt nàng lại ánh lên một tia lạnh lẽo.
Mà tia lạnh lẽo đó, Hạ Trì Uyển che giấu vô cùng khéo léo — ít nhất là trước mặt Thu di nương và Hạ Phù Dung.
Dù cho hai người kia có nghi ngờ Hạ Trì Uyển có mưu đồ gì đó, hoàn toàn không tin vào lòng tốt của nàng, nhưng lúc này lại không thể tìm được chút sơ hở nào trên người nàng.
Hạ Phù Dung hơi nheo mắt lại, rồi bất ngờ đổi sắc mặt, sau đó nước mắt liền thi nhau lăn dài.
“Nhị muội, ta biết muội được phong danh hiệu Bách Hoa Nữ nên rất vui mừng, nhưng muội cũng không thể giễu cợt ta như vậy!”
Hạ Phù Dung đẩy mạnh Hạ Trì Uyển ra, rồi lao thẳng về phía thư phòng của Hạ Bá Nhiên — bởi nàng biết, phụ thân đã về phủ rồi.
“Phụ thân! Người nhất định phải làm chủ cho nữ nhi!”
Dưới sự phân tích thường ngày của Thu di nương, Hạ Phù Dung đã hoàn toàn tin rằng mình là nữ nhi được phụ thân yêu thương nhất.
Nay Hạ Trì Uyển tự đưa mình ra trước mặt, để nàng nắm được cái sai, nàng sao có thể bỏ qua một cơ hội tốt thế này?
“Đã xảy ra chuyện gì?”