Trọng Sinh Báo Thù: Phúc Hắc Đích Nữ - Chương 202: Dạy Ra Một Nữ Nhi Tốt (4)
Cập nhật lúc: 05/09/2025 09:03
Editor: Ngoc Nguyen Ruby (Đá quý đỏ - 红宝石)
Bản dịch được đăng duy nhất tại Mangatoon và Monkey D, không sao chép dưới mọi hình thức khi chưa được cho phép.
Thấy vẻ mặt ấm ức của Hạ Phù Dung, Hạ Bá Nhiên không khỏi đau lòng.
“Phụ thân, dù là Nhị muội giành được danh hiệu Bách Hoa nữ thì cũng không nên chạy vào phòng nữ nhi, cố tình đến thị uy, còn đánh nữ nhi nữa!”
Trước kia Hạ Phù Dung vốn chẳng hiểu gì nhiều, vẫn luôn nghĩ rằng bản thân được bồi dưỡng như thế đều là nhờ Thu di nương.
Chính Thu di nương luôn che chở nàng trưởng thành.
Cho đến tận ngày hôm qua, Thu di nương mới nói một ít tin tức với Hạ Phù Dung.
Nếu không có sự cho phép của Hạ Bá Nhiên, Thu di nương chỉ là một phụ nhân trong phủ, lấy đâu ra bản lĩnh tìm được nhiều người như vậy, thậm chí còn giúp Hạ Phù Dung tìm những món đồ kỳ lạ quý hiếm.
Dù bà ta thật sự có bản lĩnh đó, thì những bậc đại hiền chân chính kia, sao lại dễ dàng chấp thuận như thế?
Tất cả mọi chuyện, đều là vì phía sau Thu di nương có Hạ Bá Nhiên làm chỗ dựa.
Cho nên, Hạ Phù Dung không phải là một mình Thu di nương nuôi lớn, nếu không có Hạ Bá Nhiên, tuyệt đối sẽ không có Hạ Phù Dung của hôm nay.
Nếu không phải vì Bách Hoa Ngưng Lộ quá mức quý hiếm, đến cả các vị quý nhân trong cung cũng khó lòng được dùng, vì Hạ Phù Dung, Hạ Bá Nhiên thật sự sẵn sàng vào cung xin một lọ về.
“Uyển Nhi thật sự khiến con tức giận đến vậy sao?”
Nếu không phải Hạ Bá Nhiên không tiện ra mặt, chẳng tiện nói rõ để Hạ Trì Uyển nhường danh hiệu Bách Hoa nữ cho Hạ Phù Dung, thì dù danh hiệu đó rơi vào tay Hạ Mặc Linh, trong lòng Hạ Bá Nhiên cũng sẽ dễ chịu hơn nhiều.
“Phụ thân, nghìn thật vạn thật!”
Hạ Phù Dung gật đầu lia lịa, cảm thấy phụ thân quả thực là thương yêu mình.
“Nhị muội cầm kẹo mừng phát sang tận viện của nữ nhi, chẳng phải là cố ý chọc giận nữ nhi sao?”
Hạ Phù Dung đang phiền vì không có cơ hội kéo Hạ Trì Uyển xuống nước, hôm nay việc Hạ Trì Uyển phát kẹo mừng lại khiến nàng ta nảy ra sáng kiến.
Nghe xong lời Hạ Phù Dung, sắc mặt Hạ Bá Nhiên lập tức sa sầm, thậm chí không định hỏi Hạ Trì Uyển rồi mới kết luận.
Ngay lúc đó, một cơn gió ùa vào thư phòng của Hạ Bá Nhiên.
Đến khi ông hoàn hồn lại thì phát hiện tay áo của mình đã bị người khác nắm lấy.
Trên gương mặt dịu dàng của Hạ Trì Uyển, hai hàng nước mắt lăn dài.
“Phụ thân, Uyển Nhi đã làm sai, vì giành được danh hiệu Bách Hoa nữ, nên muốn phủ thêm chút không khí vui mừng. Dù sao thì, vì chuyện của Đại đệ, tướng phủ cũng đã lâu lắm rồi chưa có chuyện vui nào.”
Gương mặt xinh đẹp như hoa của Hạ Trì Uyển đầy vẻ hối lỗi.
“Uyển Nhi vốn xuất phát từ ý tốt, nào ngờ lại làm tổn thương đến thứ tỷ. Phụ thân, nữ nhi sai rồi, xin phụ thân nghiêm phạt, coi như thay thứ tỷ trút giận.”
Nói xong, Hạ Trì Uyển liền dứt khoát quỳ xuống trước mặt Hạ Bá Nhiên.
Hạ Trì Uyển rất bình thường, dù cho Hạ Bá Nhiên không cưng chiều nàng, cũng chẳng phải một người phụ thân tận tâm.
Nhưng ít nhất có một điều: nếu không có Hạ Bá Nhiên, cũng sẽ không có Hạ Trì Uyển của ngày hôm nay.
Cho nên, dù là quỳ gối, Hạ Trì Uyển cũng không thấy quá khó chịu trong lòng.
Hạ Bá Nhiên bị lời nói của Hạ Trì Uyển làm nghẹn lại.
Hạ Trì Uyển tự trách đến vậy, lại ăn nói khéo léo không để lộ một khe hở, Hạ Bá Nhiên thật sự không biết nên tiếp lời thế nào.
Sắc mặt Hạ Phù Dung dĩ nhiên chẳng còn tốt như lúc đầu.
Hạ Trì Uyển giải thích chuyện của mình thì thôi đi, lại còn cố tình lôi chuyện của Đại đệ ra nhắc lại.
Hạ Trì Uyển định dùng chuyện của Đại đệ để làm nổi bật sự xuất sắc của bản thân hay sao?!
“Con…”
Thấy dáng vẻ thê lương của Hạ Trì Uyển, Hạ Bá Nhiên thật sự không biết nên trách nàng thế nào cho phải.