Trọng Sinh Báo Thù: Phúc Hắc Đích Nữ - Chương 223: Di Bà Đến (3)
Cập nhật lúc: 05/09/2025 09:03
Editor: Ngoc Nguyen Ruby (Đá quý đỏ - 红宝石)
Bản dịch được đăng duy nhất tại Mangatoon và Monkey D, không sao chép dưới mọi hình thức khi chưa được cho phép.
Kiếp trước, vị di bà này luôn cho rằng, sở dĩ nàng phải gả cho Bộ Chiêm Phong, là bởi nàng không biết xấu hổ, vụng trộm tư thông với hắn, làm mất mặt tướng phủ, làm mất mặt thiên kim tướng phủ.
Vì thế, trước khi nàng gả cho Bộ Chiêm Phong, di bà để tránh nàng về nhà chồng lại tiếp tục làm mất mặt tướng phủ, đã bày ra hàng loạt sự huấn luyện nghiêm khắc.
Hạ Trì Uyển nhớ rất rõ, nàng thành thân với Bộ Chiêm Phong vào mùa đông.
Trước đó, di bà thậm chí còn tàn nhẫn bắt nàng quỳ giữa trời tuyết, tay nâng chén trà suốt một canh giờ.
Vì quỳ quá lâu trên nền tuyết, đầu gối bị hàn khí xâm nhập, từ đó lưu lại bệnh không ngừng.
Chỉ là, khi ấy nàng một lòng một dạ muốn gả cho Bộ Chiêm Phong, nghĩ rằng cả đời này sẽ sống cùng hắn, những khổ cực đó cũng chỉ là chịu đựng trước khi xuất giá.
Cho nên, trước đủ loại khó xử và hà khắc từ di bà, Hạ Trì Uyển đều nghiến răng chịu đựng.
Đến tận bây giờ, nàng mới nhớ ra, khi ấy tại sao mình không điều tra kỹ.
Di bà khẳng định nàng làm tướng phủ mất mặt, tất nhiên là có kẻ ở bên cạnh gièm pha. Người đó không ai khác, chắc chắn là Thu di nương.
Nghĩ tới đây, hốc mắt Hạ Trì Uyển thoáng đỏ.
Rõ ràng lúc ấy chính là Thu di nương chướng mắt Bộ Chiêm Phong, giở thủ đoạn ép nàng mắc bẫy.
Ấy vậy mà đến trước mặt di bà, Thu di nương lại có thể trắng trợn đổ vấy tội lên nàng.
Thu di nương còn chẳng thèm để mắt đến một kẻ tuy là Trạng nguyên nhưng lại không có chức quan thực quyền như Bộ Chiêm Phong, thì di bà đường đường là Hầu phu nhân, tự nhiên càng không xem trọng.
Khi ấy, thấy nàng gả cho một kẻ vô dụng như vậy, di bà cho rằng nàng tự buông thả, tướng phủ đã phí công nuôi dưỡng nàng.
Cho dù về sau Bộ Chiêm Phong trên quan trường có chút thành tựu, trở thành Đoan Thân vương, di bà vẫn không ưa nàng, ngược lại còn thấy nàng không xứng với Bộ Chiêm Phong.
Bởi vậy, di bà lại bày ra cho nàng đủ loại “quy củ” của một Vương phi.
Sống lại một đời, Hạ Trì Uyển giờ đây đã hiểu rõ, thành kiến của di bà đối với mình, tất cả đều là vì chịu ảnh hưởng từ Thu di nương.
Nàng khẽ cười, kiếp trước Thu di nương không ngừng thổi gió bên tai di bà, cuối cùng còn mưu toan đoạt lấy Bộ Chiêm Phong làm con rể.
Kiếp này, cho dù Thu di nương có không cố gắng, nàng cũng nhất định sẽ đem tặng cho bà ta một vị “rể hiền”.
Không còn vị trí chủ mẫu tướng phủ để dựa vào, kiếp này cho dù di bà có đến, nàng cũng muốn xem thử, di bà còn có thể tin lời bà ta được bao nhiêu!
“Đem bộ váy lụa màu xanh phấn kia lại đây.”
Nghe tin di bà đến, Hạ Trì Uyển lập tức thay đổi y phục trên người.
Nàng mặc vào bộ váy lụa màu xanh phấn, trên váy thêu hoa hải đường quấn cành, bên ngoài khoác áo đối khâm. Mái tóc đen mượt búi thành kiểu Triều Vân Cận Hương kế đơn giản, cài một cây trâm mạ vàng hồng bảo.
Đôi tai ngọc đeo một cặp khuyên ngọc trai, càng làm tôn thêm vẻ hồng hào trên gương mặt.
Gót sen uyển chuyển, hương thơm thoảng nhẹ, dáng hình yểu điệu từ từ tiến lại.
Khi trông thấy Hạ Trì Uyển trong bộ y phục ấy, di bà âm thầm gật đầu.
Di bà dù sao cũng là người đã lớn tuổi, không thích vãn bối ăn mặc quá nhạt, giống như mặc đồ tang.
Lại càng không thích tiểu bối mặc quá sặc sỡ, khiến người ta thấy tùy tiện.
Chỉ có lối ăn mặc dung hòa, nhã nhặn vừa phải như thế này, mới hợp ý di bà nhất.
Kiếp trước, Hạ Trì Uyển không hề biết sở thích ấy của di bà, bị Thu di nương và Hạ Phù Dung xúi giục, diện một bộ váy lộng lẫy diễm lệ, trên người lại đeo đầy châu báu lấp lánh.
Thu di nương khi ấy còn bảo, di bà là trưởng bối, tất nhiên sẽ thích vãn bối trang điểm thật xinh đẹp.
Quan trọng hơn, ăn mặc càng lộng lẫy, di bà nhìn vào cũng sẽ thấy bản thân như trẻ trung hơn nhiều.