Anh Chàng Ma Cà Rồng Của Tôi - Chương 24: Giáng Sinh Sớm - 2
Cập nhật lúc: 12/09/2025 09:13
Lucasta hiểu rằng bọn họ đang nói về mình nên cô bé cũng thấy xấu hổ và cứ rúc đầu vào cổ Samson để trốn ánh mắt của hai người lạ mặt. Thi thoảng, cô lại ho lên mấy cái và Samson lại phải ve vuốt lưng cho cô.
Vì hôm nay là thứ bảy nên Harvey lẫn Aurora đều quyết định sẽ ở lại lâu đài để đón Giáng Sinh sớm cùng Samson, Lucasta và Maris.
Aurora và Maris cùng nhau vào bếp làm bánh nướng, nấu súp rau củ, còn hai gã đàn ông cùng cô bé xinh như búp bê thì trang trí cây thông noel.
Maris kể cho Aurora nghe về những ngày đầu lúng túng của Samson khi anh trở thành anh trai của Lucasta. Nào là cho cô bé ăn ớt khiến cô bé sưng phồng miệng, nào là cho cô bé ăn nhiều nấm đến mức đau bụng, cắt móng tay cho cô bé thì cắt luôn cả thịt khiến m.á.u tứa ra và cô bé được một phen khóc thét, còn mái tóc vàng ngắn lên tới cổ của Lucasta cũng là một tay anh tặng cho.
- Samson cắt tóc cho con bé rồi sửa tới sửa lui khiến con bé chỉ còn chừng đó tóc. Tôi không sang kịp thì có lẽ anh ta đã cạo trọc đầu con bé.
Lối kể chuyện hài hước của Maris khiến Aurora chẳng nhịn được và ôm bụng cười ngặt nghẽo. Cô không ngờ một kẻ nhìn có vẻ chững chạc như Samson lại vụng về tới mức này.
Thế nhưng, không thể phủ nhận rằng anh đã cố gắng làm tất cả những gì có thể cho Lucasta. Xem cách anh bế bồng cô bé thì cô đã biết anh coi Lucasta như viên ngọc quý trên tay anh vậy.
Lúc hai cô gái hoàn thành các món ăn thì cây thông cũng đã được trang trí xong. Vì không có điện để thắp sáng biểu tượng của mùa Giáng Sinh nên hai anh chàng chỉ có thể dùng nến và bài trí xung quanh.
Tuy không thể làm cây thông trở nên lấp lánh nhưng bù lại, họ đã khiến khoảng không gian trong lâu đài trở nên ấm áp.
Vì thấy Lucasta cứ nhìn chằm chằm vào hộp quà nhỏ nên Samson với tay lấy và đưa cho cô cầm để thỏa mãn tính hiếu kỳ của cô.
- Em biết đó gọi là gì không? – Harvey nhìn cô và hỏi.
- Không ạ. – Lucasta cười và đáp.
- Nó là món quà, người ta sẽ dùng nó để tặng cho nhau.
- Vì sao người ta lại tặng nó cho nhau?
- Vì họ quý mến nhau.
- Vì sao họ lại quý mến nhau?
- À. Thì vì họ là bạn bè, là người thân nên họ sẽ tự nhiên quý mến nhau thôi.
- Vì sao là bạn bè người thân thì sẽ tự nhiên quý mến nhau?
Những câu hỏi vì sao liên tiếp của Lucasta khiến vẻ thông thái trên gương mặt Harvey biến mất, chỉ còn lại ngu đần. Nếu cứ tiếp tục thế này thì hẳn là tới sáng mai anh vẫn chưa trả lời xong các câu hỏi vì sao của cô.
May mắn cho anh, Samson đã bước tới và bế Lucasta đi rửa tay với lý do chuẩn bị dùng bữa. Nhìn gương mặt của anh bạn, Samson chẳng nhịn được cười.
Từ nãy đến giờ, Lucasta chỉ ngồi bên cạnh họ và im lặng quan sát nên chính Samson cũng chẳng dám mở miệng nói gì với cô vì sợ bị cô hỏi cho xay xẩm nhưng cuối cùng Harvey lại mở ra cái kho chứa đựng những câu hỏi vì sao này.
Bàn ăn nhanh chóng được dọn lên. Có năm người thì hết ba người là ma cà rồng và họ không cần ăn, chỉ có mỗi Aurora và Lucasta dùng bữa.
Trong khi Samson giúp Lucasta múc súp rau củ vào bát và cắt bánh nướng thì Harvey lại chăm chú đọc báo và Maris thì bận dũa móng tay.
- Không được. Mọi người hãy cùng ngồi vào bàn đi, như thế này thật rời rạc và không có không khí của Giáng Sinh chút nào. – Aurora buông chiếc thìa và đứng lên, dõng dạc nói.
- Chúng tôi đâu có ăn, ngồi vào để làm gì? – Harvey hỏi.
- Tạo không khí. Cho dù anh không ăn thì cũng nên ngồi vào bàn và nhìn người khác ăn chứ. Anh đến đây để đọc báo cũ đấy à?
Cuối cùng thì cả Maris và Harvey đành phải chiều theo ý của Aurora vì không muốn nghe cô cằn nhằn thêm nữa.
Đã lâu không đụng vào thức ăn dành cho con người nên họ chẳng có cảm xúc gì, không thấy đẹp và cũng chẳng thấy ngon, đối với họ, m.á.u là thứ có hương vị tuyệt vời nhất.
- Ngon không? – Aurora hỏi khi Harvey vừa cho thìa súp vào miệng.
- Không cảm nhận được. – Anh đáp.
- Vậy thì anh ăn nhiều vào nhé. – Cô trừng mắt nhìn anh.
Maris không dùng súp mà cô chỉ lấy một chiếc bánh nướng để ăn. Thi thoảng, khi làm bánh cho lũ cú, cô vẫn tay tiện tay xé một miếng và cho vào miệng nên dần dà cô chỉ quen với hương vị này, còn các món khác thì không nhớ chúng có vị như thế nào.
Nhìn Samson chăm chút cho Lucasta, bóng dáng thân thuộc của Vincent lại bất chợt xuất hiện trong tâm trí cô. Anh cũng đã từng như vậy, chăm sóc cho cô từng lý từng tý và cô cũng đã vô cùng quý mến anh cho đến ngày anh nói rằng anh muốn lấy cô làm vợ.
- Em no. – Lucasta lắc đầu khi Samson cố ép cô bé ăn thêm miếng cà rốt.
Câu nói đó của cô bé loài người khiến hai ma cà rồng mừng như được giải thoát vậy. Thế nhưng, cho dẫu Lucasta có rời bàn thì Aurora vẫn còn tiếp tục dùng bữa nên cả hai người họ cũng phải nán lại với cô để duy trì không khí Giáng Sinh mà cô nói vì chủ nhân tòa lâu đài là Samson đã bế Lucasta lên phòng uống thuốc rồi.