Anh Chàng Ma Cà Rồng Của Tôi - Chương 25: Lời Cảnh Báo Của Harvey - 1

Cập nhật lúc: 12/09/2025 09:13

Chiều đến, trong khi hai anh chàng ma cà rồng ngồi đọc sách thì Maris và Aurora rủ nhau ra sân đắp người tuyết. Chẳng mấy chốc mà con người tuyết to hơn cả Aurora đã hoàn thành.

Lucasta ngồi bên cạnh Samson nhưng ánh mắt và tâm trạng của cô bé đã bay ra sân tự lúc nào. Cô rất muốn được cùng hai người chị nghịch tuyết nhưng anh trai lại không cho phép vì sợ cô nhiễm lạnh sẽ khiến bệnh càng nặng hơn.

- Anh, em muốn đi ra ngoài sân chơi. – Cô tụt xuống sàn và ôm lấy chân anh, năn nỉ.

- Không được đâu. Em chỉ mới đỡ ho được một chút. Nếu em bị nhiễm lạnh nữa thì phổi của em sẽ bị viêm đấy.

- Em chỉ ra một chút thôi rồi chạy vào mà. Em muốn làm người tuyết. – Cô phụng phịu xin xỏ.

Đôi mắt tròn vo lúng liếng lộ rõ vẻ mong chờ của Lucasta khiến trái tim Samson tan chảy. Mấy hôm nay, anh toàn nhốt cô trong lâu đài và chẳng cho cô đặt chân ra sân nên có lẽ cô cảm thấy tù túng và bức bối lắm.

Thế là, anh chiều ý, lấy thêm áo mặc vào cho cô, quấn thêm một chiếc khăn quàng lên cổ cô và đội mũ len lên đầu cô rồi sau đó mới cầm tay cô và dắt đến chỗ người tuyết đang đứng.

- Chúng ta sẽ đắp một người tuyết nhỏ ở đây nhé. Anh sẽ đặt tên cho nó là Lucasta, em đồng ý không?

Lucasta toét miệng cười thay cho lời đồng ý vì đầu cô chẳng thể nào gật xuống bởi hai chiếc khăn len to tướng đã cố định cổ cô thẳng đứng, không nhúc nhích cũng chẳng quay qua quay lại được.

Đôi bàn tay nhỏ nhắn được bọc cẩn thận bằng găng tay len màu trắng của cô nhanh chóng hốt từng nắm tuyết và đắp lên phần bụng của người tuyết.

Khổ nỗi, cô cứ đắp vô tội vạ khiến cái bụng của người tuyết cứ nhô ra như kiểu bị dị tật làm Samson phải liên tục chỉnh sửa.

- Được rồi, giờ thì gắn cho nó một đôi mắt nào. Em cho anh mượn hai viên kẹo trong túi của em nhé. – Samson nói và xòe tay ra chờ đợi trong khi mắt anh vẫn đang dán lên người tuyết.

Cô gái nhỏ lập tức đứng lên và cho tay vào túi lục lọi. Thế nhưng, vì anh mang cho cô quá nhiều áo nên cử động của cô vô cùng khó khăn.

Loay hoay thế nào mà cô bị nghiêng về một bên rồi ngã nhào vô người tuyết khiến nó vỡ ra và trở lại là một ụ tuyết không rõ hình hài.

Samson hốt hoảng bế Lucasta lên, phủi đi lớp tuyết bám trên đầu cũng như trên áo cô. Phía xa xa, hai cô gái khoanh tay nhìn anh mà lắc đầu ngao ngán. Maris quay sang Aurora và nhún vai, xòe tay.

- Tôi đang nghĩ nếu Samson mang hết số quần áo kia lên người anh ấy thì anh ấy có còn di chuyển nhanh được nữa hay không. Tội nghiệp Lucasta, tôi nhìn cô bé mà chỉ thấy toàn áo khoác và khăn quàng cổ.

- Vì anh ấy lo Lucasta sẽ bệnh nặng thêm nên mới làm thế. Anh ta gói cô bé như thể gói một hộp quà vậy. – Aurora mỉm cười và đáp.

- Phải. Con bé là món quà giáng sinh sớm của Samson đấy. – Maris thì thầm như đang nói với chính mình.

Ánh mắt Aurora dần rời khỏi Lucasta và hướng về phía cửa chính của tòa lâu đài, nơi có chàng trai tóc bạch kim đang chăm chú đọc sách.

Nếu như có một điều ước trong mùa Giáng Sinh này thì cô ước gì thượng đế sẽ ban cho cô một món quà mà món quà đó chính là người cô yêu.

Aurora không lo ngại việc mình sẽ già và c.h.ế.t đi còn Harvey thì trường tồn bất tử. Cô chỉ mong muốn được ở bên anh trong những năm tháng còn lại của đời mình nhưng có vẻ như trái tim của anh vốn không có chỗ để dành cho một người con gái.

Cuối cùng thì người tuyết nhỏ cũng đã được Samson đắp xong và anh hướng dẫn Lucasta gắn mắt vào cho nó. Cô thích thú đặt hai viên kẹo đúng nơi anh làm dấu rồi sà vào vòng tay anh, bật cười khúc khích.

- Vào nhà thôi nào Lucasta, tuyết đang rơi tiếp đấy. – Aurora cất tiếng khi cô vừa lướt qua người tuyết.

Cô gái nhỏ dạ một tiếng thật to rồi giục anh trai mau bế mình vào trong.

Hôm nay, Lucasta cảm thấy rất vui vì đột nhiên có nhiều người xuất hiện và họ đều rất thương cô, cho cô nhiều bánh kẹo, ngồi dùng bữa cùng cô và cùng vui chơi với cô.

Hậu quả của việc ham vui của Lucasta và sự chiều chuộng em gái của Samson là những cơn ho không dứt khiến cô bé không thể ngủ trọn giấc, cứ cách vài giây là cô bé lại ho và thở cũng khó khăn.

Suốt một đêm dài, anh đều ở bên cạnh cô để xoa lưng cho cô với hy vọng phổi của cô sẽ ấm lên và cô sẽ bớt ho. Anh thấy hối hận vì đã để cô ra sân nghịch tuyết.

Aurora đã nói nếu bệnh tình của Lucasta trở nặng, có thể cô bé phải nhập viện điều trị nên anh rất lo lắng. Harvey nhất định sẽ ngăn cản anh xuất hiện trong bệnh viện và anh sẽ không thể nào chăm sóc cho em gái mình. Anh không yên tâm giao cô cho bất kỳ một người nào khác.

- Samson, em thở không được, em mệt quá, có cái cục gì cứ chặn ngang chỗ này của em. – Lucasta chỉ vào cổ và mếu máo nói.

- Không sao đâu, thuốc sẽ nhanh thấm và em sẽ mau khỏe lại thôi. Em cố thở sâu vào nhé.

Anh lên tiếng trấn an Lucasta rồi bế cô lên, vác cô trên vai mình và bước đi dọc hành lang như cái cách mà mẹ anh đã từng làm khi anh còn nhỏ.

Mẹ anh nói rằng làm như thế sẽ giúp cho trẻ con dễ thở hơn và chúng sẽ dần dần chìm vào giấc ngủ để quên đi những cơn ho kéo dài.

Tiếng gót giày của anh chàng ma cà rồng đẹp trai cứ lặp đi lặp lại khiến cả Aurora lẫn Harvey đều nghe thấy. Không hề hẹn trước mà cả hai người họ đều mở cửa phòng và thò đầu ra nhìn.

MonkeyD

Email: [email protected]

Liên hệ hỗ trợ: https://www.fb.com/monkeyd.vn

DMCAPROTECTED

Mọi thông tin và hình ảnh trên website đều được bên thứ ba đăng tải, MonkeyD miễn trừ mọi trách nhiệm liên quan đến các nội dung trên website này. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức. Các vấn đề liên quan đến bản quyền hoặc thắc mắc khác, vui lòng liên hệ fanpage: MonkeyD.