Anh Chàng Ma Cà Rồng Của Tôi - Chương 26: Lời Cảnh Báo Của Harvey - 2

Cập nhật lúc: 12/09/2025 09:13

Trong bóng đêm tĩnh mịch và lạnh lẽo, bóng dáng của người đàn ông đang vác đứa bé gái trên vai đã khiến khoảng không gian trong tòa lâu đài ấm lên.

Không phải là ánh lửa từ những ngọn nến lớn chập chờn hay lò sưởi đã sưởi ấm nơi này mà đó chính là tình cảm giữa một ma cà rồng và một cô gái loài người.

Nước mắt Aurora bất giác trào ra vì quá cảm động, Samson khiến cô nhớ tới ba mẹ mình.

Ai nói giữa hai người không cùng huyết thống thì không tồn tại tình thân chứ. Samson và Lucasta chỉ là những người dưng nhưng anh đã yêu thương cô bé như chính em gái ruột của anh đó thôi.

Lúc Aurora toan trở vào phòng thì cô mới phát hiện ra Harvey cũng đang lặng lẽ nhìn theo bước chân của Samson.

Ánh sáng của những ngọn nến không giúp cô nhìn rõ biểu cảm trên gương mặt anh nhưng cô có thể cảm nhận được tâm trạng anh không mấy tốt.

Tình cảm của Samson dành cho Lucasta càng lớn thì nỗi lo trong lòng Harvey càng tăng thêm gấp bội.

Đêm dài khắc khoải trôi qua và không một ai trong tòa lâu đài có thể ngủ ngoại trừ Lucasta. Và lúc chiếc đồng hồ quả lắc đánh lên hồi chuông báo hiệu đã sáu giờ sáng, Aurora và Harvey cũng chuẩn bị rời khỏi lâu đài.

Sau khi đi khắp một vòng để tìm Samson, cả hai đến nhà bếp và thấy anh đang đút bột ngũ cốc cho Lucasta ăn.

- Chào buổi sáng, Lucasta, Samson. – Aurora cất tiếng, đi đến bên cạnh họ.

- Chào buổi sáng, chị Aurora. – Lucasta nuốt vội thìa bột ngũ cốc và nói.

- Sao con bé lại dậy sớm thế?

- Lucasta bị ho và không ngủ được nên con bé đói bụng sớm.

Vì bát bột ngũ cốc đã vơi đi một nửa và cũng đã nguội nên Samson để cho Lucasta tự múc ăn rồi anh sải bước đến chỗ Harvey đang đứng.

Aurora cẩn thận đặt chiếc ống nghe vào lưng Lucasta và chăm chú nghe hơi thở của cô gái nhỏ. Chốc chốc, cô lại bảo Lucasta hãy thở mạnh.

- Tôi tưởng cậu và cô ấy sẽ ở lại thêm một ngày nữa. – Samson lên tiếng bắt chuyện.

- Tôi vẫn còn một số văn kiện chưa xem và Aurora thì còn phải viết báo cáo để kịp trình bày trong Hội nghị khoa học Huyết học – Truyền m.á.u sắp diễn ra.

Thấy Aurora còn đang bận thăm khám cho Lucasta nên Harvey rảo bước lên phòng khách chờ cô. Samson cũng đi theo anh.

Cả hai anh chàng cùng tiến đến bên cạnh ô cửa sổ và trông ra bên ngoài, nơi những cành cây vốn xanh thẫm giờ đây đã phủ đều một màu tuyết trắng.

- Samson à. Lucasta sau này sẽ trưởng thành và cậu thì sẽ không già đi. Cậu có chắc đến lúc đó tình cảm của cậu dành cho cô ấy chỉ đơn thuần là tình thân giữa anh trai và em gái hay không? – Harvey nhìn thẳng vào đôi mắt màu hồng ngọc của Samson và hỏi.

- Tôi đang xem con bé như em gái của mình mà.

- Có thể bây giờ là như vậy. Ý tôi là sau này, cậu hiểu ý tôi mà, đúng chứ?

- Cậu hỏi tôi thì tôi biết hỏi ai đây? Cách đây một ngàn năm trước, tôi không hề biết rằng tôi lại trở thành một ma cà rồng.

Không có câu trả lời thỏa đáng nào cho câu hỏi của Harvey vì chính bản thân Samson cũng không thể biết được điều gì sẽ đến trong tương lai.

Đúng là bây giờ anh đang xem Lucasta như em gái mình nhưng anh không chắc tình cảm đó có thay đổi hay không khi mà càng ngày anh càng thương cô nhiều hơn và muốn giữ cô cho riêng mình.

Anh đang lo sợ đến một lúc nào đó cô sẽ nhớ ra tất cả và cô sẽ trở lại với nơi thuộc về cô, bỏ lại anh trong tòa lâu đài cô quạnh.

Tuyết vẫn rơi mỗi lúc một nhiều, bầu không khí mùa đông ảm đạm như chính cuộc đời của những hấp huyết quỷ.

Bên phía tòa lâu đài đối diện, Maris cũng đang ngồi bên ô cửa sổ trên tầng cao nhất và ngước mắt nhìn lên trời cao.

Đang miên man trong dòng suy nghĩ thì tiếng ho của Lucasta đã đưa Samson về với thực tại. Anh quay lưng bước về phía cô và Aurora.

Sau khi nghe cô bác sĩ thông báo tình hình bệnh của Lucasta không quá đáng ngại và có thể điều trị tại nhà thì anh như trút được tảng đá đang đè nặng trong lòng.

- Tạm biệt Samson. Giáng Sinh năm nay thật ý nghĩa đối với tôi. Tôi cứ nghĩ sẽ không bao giờ gặp lại anh nữa. – Aurora đưa tay gạt đi giọt nước mắt vừa chớm tràn qua khóe mi và nói.

- Hãy giữ gìn sức khỏe nhé. – Samson vỗ nhẹ vào vai cô.

Bóng dáng của hai vị khách đã khuất sau màn mưa tuyết mà Lucasta cứ nhìn theo họ mãi. Cô thấy tiếc nuối và buồn vì không khí trong lâu đài bỗng trở về với vẻ im lặng, trống trải như mọi ngày.

Trong vô thức, cô ôm chặt lấy chân anh trai và tựa đầu vào đó. Cô cũng như bao đứa trẻ khác, thích đông vui và nhộn nhịp, thích được người lớn quan tâm chăm sóc.

Khi Harvey và Aurora ra đến bìa rừng thì chiếc xe đã thành một khối tuyết lớn.

Trong lúc cô bác sĩ đang lo lắng không biết dùng vật gì để cào tuyết thì lớp tuyết đã rơi hết xuống đất sau vài cái phủi tay nhẹ tênh của anh chàng ma cà rồng.

Từ lúc cô gặp và quen biết với anh thì anh vẫn sống và hành động như một người bình thường nên cô cũng quên mất rằng ma cà rồng vốn sở hữu nhiều năng lực đặc biệt về sức mạnh, tốc độ cũng như khả năng nhìn xuyên bóng tối.

- Lên xe thôi. – Anh lấy chiếc khăn lau đi đôi tay ướt nước của mình và nói.

- Được.

MonkeyD

Email: [email protected]

Liên hệ hỗ trợ: https://www.fb.com/monkeyd.vn

DMCAPROTECTED

Mọi thông tin và hình ảnh trên website đều được bên thứ ba đăng tải, MonkeyD miễn trừ mọi trách nhiệm liên quan đến các nội dung trên website này. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức. Các vấn đề liên quan đến bản quyền hoặc thắc mắc khác, vui lòng liên hệ fanpage: MonkeyD.