Anh Chàng Ma Cà Rồng Của Tôi - Chương 35: Khám Phá Thành Phố - 1
Cập nhật lúc: 12/09/2025 09:14
Nghe có tiếng bước chân phía sau lưng, Lucasta liền quay đầu nhìn lại. Cô nhận ra cô gái đi bên cạnh Maris là bác sĩ Aurora, người mà mười năm về trước đã đến lâu đài và khám bệnh cho cô.
Cuối cùng thì cô cũng tìm được người có những thay đổi theo thời gian giống như mình. Tuy Aurora vẫn rất trẻ trung và xinh đẹp hơn so với tuổi thật nhưng những vết nhăn quanh khóe mắt khi cô ấy cười đã minh chứng cho sự lão hóa vốn là quy luật của tạo hóa.
- Chị Aurora, ôi, chị Aurora. Lâu lắm rồi em mới lại được gặp chị. – Lucasta vội buông tay Harvey và nhào đến ôm chầm lấy Aurora.
- Phải, mười năm rồi còn gì. Em đã trưởng thành rồi. – Aurora vỗ nhẹ vào lưng Lucasta và mỉm cười.
Mãi tận khi buông cô bác sĩ ra thì khóe mắt của Lucasta vẫn còn ngấn nước vì xúc động. Cô không biết bản thân đã thiếp đi từ lúc nào, đến lúc tỉnh lại thì đã thấy mình nằm trên giường. Ban nãy, trong cơn mơ màng, cô còn nghĩ cô đang ngủ ở lâu đài.
- Được rồi, Lucasta, chúng ta sẽ đến nhà của Harvey và ở lại đó ít hôm. Anh sẽ đưa em đi chơi và mua sắm ngay trong tối hôm nay.
Đôi mắt của Harvey suýt chút lồi ra vì quá ngạc nhiên. Samson chẳng hề nói trước với anh mà tự quyết định tất cả.
Đúng là anh không nhỏ mọn tới mức khước từ yêu cầu này của bạn mình nhưng sao anh cứ có cảm giác như bản thân đang bị ép buộc thế nhỉ? Một mình Samson thì không nói gì, còn thêm Maris và Lucasta. Anh cảm thấy bản thân sắp phát điên lên rồi.
- Vậy chị Aurora có đi cùng chúng ta không? – Lucasta quay sang Samson và hỏi.
- Chị còn một số báo cáo vẫn chưa hoàn thành. Chị sẽ cố gắng làm xong trong đêm nay và đến gặp em vào sáng ngày mai nhé.
Câu trả lời của cô bác sĩ rất hợp ý Samson, có vẻ như cô là người hiểu anh nhất, giống như ba mẹ cô trước đây. Lucasta chắc chắn sẽ muốn dạo chơi bên ngoài vào ban ngày và không một ai trong số họ có thể đưa cô bé đi ngoại trừ Aurora.
Chỉ khổ thân cho Harvey, anh phải đưa chiếc thẻ từ dự phòng để Aurora có thể di chuyển bằng thang máy tại khu chung cư cao cấp rồi đưa ba người khách về căn hộ của mình tá túc qua đêm.
Suốt quãng đường đi, Lucasta thích thú trông ra cửa kính ô tô và thu hết những khung cảnh lung linh vào tầm mắt.
Những câu hỏi lại tiếp tục vang lên và Samson phải kiên nhẫn trả lời tất cả. Lúc nào anh bận nuốt nước bọt thì Harvey hoặc là Maris sẽ trả lời giúp.
Một người hỏi mà ba người phải thay phiên nhau trả lời, xem ra, tai mũi họng của Lucasta cũng thật tốt.
- Ôi, Samson, em thích chiếc váy kia. – Cô reo lên khi chiếc ô tô vừa lướt qua một cửa hàng quần áo.
- Được rồi, lát nữa anh sẽ đưa em trở lại đó. Anh Harvey còn phải nghỉ ngơi để đi làm vào sáng ngày mai nên không thể dừng lại lúc này.
- Samson, kia là cái gì thế? Đẹp quá.
Theo hướng tay của Lucasta chỉ, Samson nhìn thấy vòng đu quay trong công viên giải trí. Những ánh điện đủ màu rực rỡ đang chuyển động theo hình vòng cung tạo nên cảnh tượng vô cùng huyền ảo và cực kỳ cuốn hút trí tò mò cũng như đam mê khám phá của cô gái lần đầu tiên đặt chân đến thành phố nhộn nhịp.
- Đó là vòng đu quay. Anh sẽ đưa em đi vào tối mai nhé. – Anh vuốt tóc cô và nói.
- Có vẻ như nó còn cao hơn cái cây mà em đã leo lên. – Lucasta trầm trồ.
- Đúng vậy, nó cao khoảng hai trăm mét so với mực nước biển, là một trong những vòng quay lớn nhất thế giới, và nó cũng là giải pháp chiêm ngưỡng toàn cảnh thành phố ít tốn kém nhất.
Lucasta bắt đầu nhẩm tính để ước lượng độ cao của vòng quay. Tháng trước, Samson lấy thước đo cô và anh nói cô cao một mét sáu mươi, vậy thì tính ra độ cao kia sẽ gấp tầm một trăm hai mươi lăm Lucasta đứng chồng lên nhau.
Nếu có thể thì cô muốn anh đưa mình đến đó ngay bây giờ nhưng rồi cô cố gắng kiềm nén vì hiểu rõ tối nay còn nhiều việc phải làm.
Samson đã nói việc đầu tiên khi đến thành phố là đưa cô đi mua sắm quần áo, giày dép, cắt tóc và thưởng thức các món ăn cũng như thức uống.
Căn hộ mà Harvey sinh sống nằm ở tầng cao chót vót, từ đây nhìn ra cũng có thể ngắm trọn khung cảnh của thành phố.
Lucasta tiến lại gần cửa kính và nhìn bao quát xung quanh, cô thấy hơi ngợp vì độ cao này nhưng vẫn cố tỏ ra bình thường vị sợ anh trai không cho mình ngồi vòng quay.
Những vật dụng hiện đại trong căn hộ cao cấp khiến cô vô cùng tò mò nhưng cũng chỉ dám len lén chạm nhẹ vào mà thôi.
- Đây là phòng dành cho cậu, đây là phòng dành cho Lucasta và đây là phòng dành cho Maris.
Harvey nói xong thì quẳng luôn chiếc chìa khóa xe và thẻ ngân hàng cho Samson. Suy cho cùng, phân nửa các tài sản đang đứng tên anh, bao gồm cả tập đoàn Star đều là của Samson.
- Mật khẩu có thay đổi không? – Samson giơ chiếc thẻ đen lên, hỏi.
- Không. Vẫn như lúc trước.
Nghe bụng của Lucasta sôi lên, biết rằng cô đã đói nên Samson liền nắm lấy tay cô và bước nhanh về phía cửa. Maris đang dặm lại chút son môi và phấn trang điểm, trông thấy anh rời đi thì cũng vội vã chạy theo sau.
Cô vốn không cần ăn uống nhưng cô chẳng muốn ở nhà cùng với chỉ mỗi mình Harvey, chắc chắn anh ta sẽ gào lên và giảng cho cô một bài giảng về thói ham vui sẽ khiến tất cả gặp nguy hiểm.