Anh Là Thành Trì Của Em - Chương 85: Nam Thần Trong Sổ Vẽ Của Tôi
Cập nhật lúc: 03/09/2025 13:03
Đèn cầu thang lại tắt đi.
Đôi môi của hắn vừa mềm mại vừa nóng bỏng, có mùi kẹo bạc hà hơi nhạt, lại còn có thêm một chút mùi rượu không thể nào bị lấn át được.
Tim của Giang Tùy đập dồn dập, dường như toàn thân đều có chút tê dại. Cô bị đẩy về sát cạnh tường hai bước, có chút bất ngờ, vừa thở hổn hển vài hơi thì hắn rất nhanh lại dán môi vào lại, một cánh tay chống đỡ vào bức tường sau lưng cô, cánh tay kia lại giữ chặt sau gáy cô, nghiêng mặt qua, lần này không thể thanh minh nữa mà đưa đầu lưỡi vào sâu bên trong.
Lúc đầu lưỡi Giang Tùy bị hắn vân vê giữ chặt thì dường như mơ màng, không biết phải làm sao mà hơi rùng mình, vô ý thức mà đưa tay đẩy hắn ra.
Tiếc rằng một chút sức lực của cô căn bản không có tác dụng.
Hơi thở của cả hai đều rối loạn, có chút dồn dập, hỗn tạp mà quấn lại với nhau.
……
Máu không thể lưu thông mà dâng lên, Giang Tùy rất căng thẳng, kiểu cảm giác này trước đây chưa bao giờ có, từ đầu tới cuối cô đều được hắn dẫn dắt, hầu như đều là kiểu hưởng thụ bị động.
Rất trục trặc cũng rất ngoan ngoãn.
Còn Chu Trì cũng không có chút thành thục nào, từ lúc bắt đầu đã có chút trở ngại, tình thế quá gấp gáp, khiến cho cả hai đều có chút ngạt thở, dần dần mới mò được con đường đúng, rà quét trong miệng cô, như kiểu hôn mấy cũng không đủ vậy.
Nụ hôn này đến cuối cùng thì trở nên uyển chuyển mềm mại, Chu Trì nhẹ nhàng l.i.ế.m láp cô, dường như đã thỏa mãn, hắn khom lưng, đầu gác trên vai của cô, thở hổn hển.
Với thân hình cao của hắn, kiểu tư thế này càng không thể nào thoải mái nổi. Nhưng hắn vẫn không có chút cử động nào.
Đầu óc Giang Tùy choáng ngợp, tim vẫn đập thình thịch, mất một lúc lâu mà vẫn không thể nào bình tĩnh lại được. Trên môi cô vẫn có chút ướt át, gò má nóng bỏng dán sát vào cái áo lạnh lẽo của hắn, một cánh tay níu chặt một góc áo của hắn, ngoan ngoãn mặc hắn tùy ý ôm lấy.
Phía xa tiếng gió đang thổi. Nhưng nơi đây lại rất yên tĩnh, chỉ có hai hơi thở khổng thể nào ổn định được.
Qua một lúc lâu, hơi thở Chu Trì dần dần ổn định lại.
“Giang Tùy……” Giọng hắn khàn khàn.
“Sao?” Giang Tùy trả lời.
Hắn lại không nói gì thêm nữa, mặt vẫn đang áp sát vào cái cổ đang nóng bừng của cô.
Một lúc sau, gió bên ngoài càng lớn, hắn ngẩng đầu dậy, cuối cùng cũng buông thả Giang Tùy ra, đứng thẳng dậy, gõ tay vào cánh cửa bên cạnh.
Đèn sáng.
Trước mặt là khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ rực, đôi môi hơi đỏ, đầu tóc bị hắn khiến cho hỗn độn, đôi mắt trong sáng ấy nhìn hắn, nhìn được vài giây, trong đầu đã nhẹ nhàng hơn một chút, thấp thoáng né tránh ánh mắt của hắn.
Chu Trì đưa chân lùi hai bước, dựa vào cửa bên cạnh, l.i.ế.m môi.
Giang Tùy không biết khi nào đã đưa mắt lên, lại tiếp tục nhìn hắn.
“Cậu đang nghĩ gì vậy?” Chu Trì hỏi cô.
Giang Tùy lắc đầu.
“Chán ghét kiểu như này sao.” Hắn lại hỏi.
Giang Tùy sửng sốt.
Chán ghét sao?
Chắc là không phải.
Chỉ là quá bất ngờ, không có chút chuẩn bị tâm lí nào hết.
Giang Tùy sờ vào hai gò má đang nóng bừng, nghĩ ngợi, nói: “Cậu lại uống bia sao?”
Chu Trì sửng lại, nhếch mày, “Đã ăn kẹo rồi mà vẫn còn mùi sao?”
Giang Tùy gật đầu.
“Chỉ uống hai chai thôi.” Hắn sờ cổ, đổi tư thế dựa, “Khó ngửi lắm sao?”
Giang Tùy cúi đầu, có chút ngại ngùng: “Không phải.”
“Không phải cậu đang chê tôi đấy chứ?”
“Tôi không có ý đó.” Mặt Giang Tùy lại đỏ ửng lên, nói nhỏ giọng, “Ý tôi là uống bia không tốt, không có chê cậu.”
Hắn cười lên tiếng, trong lòng dường như rất vui, nhìn cô một lúc, đưa tay về phía cô.
Giang Tùy ngẩn ngơ, tiến đến rồi đưa tay cho hắn.
Chu Trì nắm chặt.
“Đi dạo một vòng?”
“Hả?”
Giang Tùy nhìn lại bản thân, cô còn đang mặc bộ đồ ngủ ở nhà, trên chân là đôi dép lông con thỏ, mặc dù ra ngoài đi dạo cũng chẳng có vấn đề gì, nhưng mà bị người khác nhìn thấy thì vẫn có chút buồn cười.
Nhưng Chu Trì có lẽ đã quyết định rồi, hắn cởi áo khoác của mình đưa cho cô: “Chỉ ở trong khu nhà này thôi.”
May sao mưa đã tạnh rồi.
Giang Tùy đồng ý.
Hai người họ đi lòng vòng xung quanh khu nhà vài vòng, giống như những cặp tình nhân học đường thường làm vào giờ này, việc thường làm với nhau nhất chính là cùng nhau đi dạo đường phố.
Đây dường như chính là việc rất thân mật với nhau, cho dù không nói chuyện nhiều, chỉ là lặng lẽ đi cùng nhau, cũng cảm thấy đêm nay thật khác với những đêm còn lại.
Sắp đến mười một giờ, Chu Trì tiễn Giang Tùy lên lầu, trước khi rời khỏi thì đứng trước cửa hôn cô thêm lần nữa.
Tối hôm đó, Giang Tùy có chút mất ngủ, cứ luôn nhớ đến Chu Trì, cũng nhớ đến lúc hôn với hắn.
Cô nhớ đến trước đây Hứa Tiểu Âm đã từng nói, yêu đương nhất định phải làm cái gì đó, bởi vì mấy đứa con trai đều rất háu sắc.