Cả Nước Cầu Ta Sinh Nhãi Con Cho Hoàng Đế Bệnh Kiều - Chương 61: Nướng Thịt

Cập nhật lúc: 24/12/2025 20:38

Chương 61: Nướng thịt

Tác giả: Mạch Hương Mang Chủng - 麦香芒种 

Editor: Xuân Tàn Hoa Lạc

Càng nghĩ càng cảm thấy đỉnh đầu có hơi xanh. [1]

[1] Ý chỉ đang đội mũ xanh, từ lóng ngoại tình ở Trung Quốc.

"Tang Yên!"

Hắn kìm không nổi, quát to một tiếng.

Dọa tất cả mọi người đang có mặt quỳ sụp xuống: "Tham kiến hoàng thượng!"

Bao gồm cả Tuyên Nhiêu.

Nàng ấy cũng quỳ xuống hành lễ.

Chỉ trừ Tang Yên.

Nàng ngẩn ra một lúc rồi mới đi tới, khom người hành lễ: "Hoàng thượng, sao người lại đến đây?"

Thấy vẻ mặt ngơ ngác vô tội của nàng, những suy nghĩ xấu xa kia của hắn tan bớt.

Nàng đơn thuần như vậy, sao có thể có mấy sở thích kia được.

Nhất định là hắn nghĩ nhiều.

Hắn ho nhẹ hai tiếng, trở lại dáng vẻ bình thường: "Không có gì, chỉ là không có việc gì làm, đến xem tiến độ trồng trọt của nàng."

Bùi Mộ Dương đứng bên cạnh, thầm nghĩ: Không có việc? Hôm qua chép kinh, hôm nay lại chép kinh, khó khăn lắm mới chép xong. Tấu chương chưa xem được mấy cái, sắp chất đầy thành núi rồi, còn nói không có việc?

Tang Yên không biết rõ, nhắc đến trồng trọt là nàng cười tươi, báo cáo tiến độ: "Hoàng thượng, người đến đúng lúc lắm, chúng ta sắp làm xong rồi. Tiện đang nói đến món thịt nướng bằng đá cuội, Hoàng thượng ơi, tối nay chúng ta cùng ăn thịt nướng nhé."

Thấy nàng vui, Hạ Doanh cũng thuận theo nàng: "Về sau mấy chuyện nhỏ như vậy, tự nàng quyết định là được."

"Đa tạ hoàng thượng."

Tang Yên cười cảm ơn, rồi nhìn sang những người đang quỳ, ra hiệu cho hắn bảo họ đứng dậy.

Hạ Doanh hiểu ý, nâng tay nói: "Tất cả đứng lên, tiếp tục làm việc đi."

Tang Yên cũng quay lại bận rộn.

Nàng kéo Tuyên Nhiêu đứng dậy, tiếp tục bàn chuyện thịt nướng.

Nói đến đoạn hay, nàng còn khoa tay múa chân: "Chúng ta làm một cái bệ, bên dưới đốt than, bên trên đặt một tấm sắt, rồi rải một lớp đá cuội lên . . ."

Hạ Doanh cũng tập trung nghe, cũng rất để ý, lập tức cho người gọi vài thợ thủ công tới, làm theo hướng dẫn của Tang Yên.

Người đông thế mạnh.

Dưới quyền lực Hoàng đế, tốc độ hoàn thành càng nhanh.

Đám thợ nam nhào đất, khiêng gạch, xây bệ, làm toàn việc nặng.

Tang Yên thì cùng Tuyên Nhiêu chọn đá cuội, rửa sạch đá cuội.

Hạ Doanh đứng bên cạnh nhìn, không làm gì, nhưng cũng không muốn rời đi.

Tang Yên rửa được một lúc, ngoảnh lại thấy hắn còn đứng đó, liền cười dụ hắn: "Hoàng thượng cũng tới rửa đi. Vui lắm đó. Đây gọi là niềm vui hoạt động tập thể."

Hạ Doanh nghe xong liền nhíu mày: "Trẫm là thiên tử, sao có thể làm mấy việc này?"

Thực chất là miệng thì chê nhưng lòng thì rất muốn.

Đến khi Tang Yên nói: "Thiên t.ử thì sao? Là thiên t.ử thì càng phải cùng dân đồng nhạc [1]."

[1] Chung vui với người dân.

Hắn lập tức thỏa hiệp.

"Nàng nói có lý."

Hắn xắn tay áo, ngồi xổm xuống: "Trẫm đây là đang cùng dân đồng nhạc."

Dáng vẻ nghiêm túc của hắn buồn cười đến mức không chịu nổi.

Tang Yên bật cười.

Tuyên Nhiêu cũng cười.

Nhưng Hạ Doanh liếc nàng ấy một cái, nàng ấy lập tức thu lại nụ cười, không dám làm ra hành động gì nữa.

Còn Tang Yên?

Dĩ nhiên nàng được nuông chiều.

Không chỉ cười thỏa thích, còn đưa cả bàn chải cho hắn, dạy hắn làm: "Hoàng thượng phải chà kỹ thế này . . . thế này . . . mới sạch."

Hạ Doanh gật đầu, nhận lấy bàn chải, nghiêm túc chà rửa.

Tuyên Nhiêu nhìn cảnh Tang Yên huấn luyện hoàng đế ngoan ngoãn như vậy, âm thầm giơ ngón cái khen ngợi.

Thích và không thích, đúng là khác nhau một trời một vực.

Cũng may nàng đã qua cái tuổi hay ghen tị.

Sau khi rửa xong đá cuội, bọn họ mới bắt đầu chuẩn bị nguyên liệu nấu ăn.

Tang Yên vẩy nước trên tay, đi tới Ngự thiện phòng.

Phía sau có cả một hàng người đi theo, cảnh tượng rất hoành tráng.

"Tuyên Nhiêu, ta dạy ngươi nhé!"

Đầu tiên, nàng chọn một miếng thịt heo cực ngon, cắt bỏ lớp da cứng, thái thành những lát dày mà mềm, bỏ vào chậu bên cạnh.

Sau đó chuẩn bị gia vị: Gừng thái sợi, tỏi thái lát, ngò cắt khúc . . . tất cả bỏ lên thịt.

Cuối cùng đổ xì dầu, rượu nấu ăn, bột ớt, muối, thì là, hạt mè, đường trắng các loại rồi trộn đều lên, ướp nửa canh giờ.

"Rất đơn giản."

"Ngươi hiểu chưa?"

"Tiếp theo chờ bệ nướng làm xong là được."

Nàng nhận khăn từ Thu Chi, lau khô tay, rồi phất tay một cái, bảo mọi người mang hết đồ sang Lãnh cung.

Lúc này.

Bệ nướng vừa làm đến bước cuối.

Chờ thịt đủ thời gian ướp, bệ nướng cũng hoàn công.

Tang Yên đặt những viên đá cuội đã rửa sạch lên, rải đều một lớp, rồi bắt đầu phết dầu cải lên trên đá cuội.

“Nhóm lửa đi.”

Chẳng bao lâu sau, lửa bùng lên, khói cũng bắt đầu bay ra.

"Có thể nướng thịt rồi."

Nàng dùng đũa gắp miếng thịt đã ướp, đặt lên lớp đá cuội.

"Khoảnh khắc chứng kiến kỳ tích đến ngay đây."

Lời vừa dứt, miếng thịt đã bắt đầu xèo xèo chảy mỡ.

Mỡ ánh vàng óng ánh tràn ra ngoài

Hương thơm nhanh chóng khuếch tán.

Tang Yên phấn khích đến mức xoa tay lia lịa.

Hạ Doanh nhìn đến đây, cũng hơi hơi thèm ăn, nhưng vẫn lo cho an toàn của nàng: "Tang Yên, nàng lùi xa một chút, cẩn thận bị bỏng."

Tang Yên lắc đầu cười: "Không sao đâu. Hoàng thượng, sắp ăn được rồi. Ngài đừng đi, để ta cho ngài ăn miếng đầu tiên."

Không biết từ lúc nào, trời đã tối.

Đèn lồng được treo lên.

Nàng bận rộn tới mức mồ hôi trên trán chảy xuống, mặt cũng dính bụi, bộ y phục xinh đẹp cũng bị vấy bẩn, trông như một phụ nhân bận rộn trong bếp, vậy mà vẫn đẹp đến kinh người.

Hạ Doanh nhìn nàng dịu dàng, vừa nhìn vừa mỉm cười: "Ừ. Trẫm không đi. Nàng cẩn thận một chút."

Cuối cùng.

Miếng thịt đầu tiên đã chín.

Tang Yên lập tức gắp miếng thịt lên, đưa tới sát môi hắn.

Nghĩ là nóng, nàng còn cúi đầu thổi một lúc lâu.

Nhưng khi Hạ Doanh ăn vào trong miệng, hắn vẫn thấy hơi nóng.

Nếu không phải do nàng đích thân đút, chắc chắn hắn sẽ nhả ra ngay.

"Rất khó ăn sao?"

Tang Yên thấy sắc mặt hắn không tốt liền theo bản năng gắp một miếng thịt khác, chuẩn bị tự nếm thử. 

Hạ Doanh thấy vậy vội ngăn lại: "Đừng ăn, nóng lắm. Rất nóng."

Miệng hắn chắc là bị bỏng đến phồng lên rồi.

Miếng thịt nóng hổi rơi vào bụng khiến cả dạ dày cũng khó chịu theo.

Cái khổ này hắn chịu được, nhưng không thể để nàng phải chịu theo.

"Nàng chờ một lát hãy ăn. Cẩn thận bỏng."

Hắn vừa che miệng, vừa quạt liên tục.

Tang Yên lúc này mới nhận ra mình làm sai, lo lắng nhìn hắn: "Hoàng thượng bị bỏng rồi?"

Nàng đặt đũa xuống, đưa tay muốn chạm vào hắn, nhưng nhớ đến bệnh lạ của hắn lập tức thu tay lại.

"Xin lỗi, ta quá hưng phấn, thấy thịt chín liền chỉ nghĩ đến ăn."

Nàng không thể chạm vào hắn, chỉ có thể nói: "Hoàng thượng há miệng ra, để ta xem có bị bỏng không?"

Đúng lúc này, Bùi Mộ Dương bưng trà đến.

Hạ Doanh vội nhận lấy, uống một ngụm trà lạnh, lúc này mới cảm thấy đỡ hơn: "Không sao rồi."

Hắn nhìn món thịt nàng nướng, khích lệ: "Tuy rất nóng, nhưng đúng là rất ngon."

Tang Yên thích nghe lời này, nở nụ cười tươi: "Thật không? Để ta nếm thử xem."

Tuyên Nhiêu lúc này cũng đã ăn, nàng ấy khen ngay: "Thịt này nướng ngon quá . . . đúng là mỹ vị nhân gian. Tang Yên, ngươi nghĩ ra cách làm này thế nào vậy?"

Tang Yên không đáp được.

Nàng sao có thể tự nghĩ ra được chứ?

Đây đều là trí tuệ của người hiện đại cả!

"Haha, ngon thì ăn nhiều vào."

Nàng cười qua loa, đổi chủ đề: "Thật ra có thể dùng lá xà lách để cuốn ăn kèm. A . . . đúng rồi, có thể thêm vài miếng tỏi nữa. Nếu ngươi không ngại mùi."

Tuyên Nhiêu vốn chẳng mảy may quan tâm hình tượng.

Nghe vậy lập tức làm theo: "Vân Tiếu, mau đến Ngự thiện phòng lấy xà lách."

Vân Tiếu đã thèm đến mức nuốt nước bọt rồi.

Cô nàng nhìn đĩa thịt đầy ao ước, rất muốn ăn, nhưng nghe lệnh thì không thể không chạy đi lấy xà lách.

Lúc này, Tang Yên cũng ăn một miếng, quả thật rất ngon, cháy cạnh giòn giòn, thơm nức mũi.

Đồ ngon tất nhiên phải chia sẻ.

Nàng lấy một cái đĩa, gắp đầy thịt, chia cho những người cùng giúp đỡ.

"Các vị khổ cực rồi, cùng nhau nếm thử nhé."

Nàng thân thiện, không chút kiểu cách.

Những người đó vốn đã thèm đến mức chảy nước miếng từ lâu.

Nhưng nào dám nghĩ mình sẽ được ăn món quý thế này?

Thế nên khi được ban thưởng, ai nấy cảm động đến muốn khóc, quỳ xuống dập đầu liên tục.

"Tạ ơn chủ tử."

"Chủ t.ử thiên tuế."

Quả nhiên Tang chủ t.ử là Bồ Tát sống của hậu cung.

Nhất định phải cầu cho nàng thiên tuế thiên tuế thiên thiên tuế.

MonkeyD

Email: [email protected]

Liên hệ hỗ trợ: https://www.fb.com/monkeyd.vn

DMCAPROTECTED

Mọi thông tin và hình ảnh trên website đều được bên thứ ba đăng tải, MonkeyD miễn trừ mọi trách nhiệm liên quan đến các nội dung trên website này. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức. Các vấn đề liên quan đến bản quyền hoặc thắc mắc khác, vui lòng liên hệ fanpage: MonkeyD.