Đóa Hoa Kiêu Ngạo Của Ngài Lục - Chương 69-70
Cập nhật lúc: 13/09/2025 05:25
Thời gian trôi qua nhanh giống như cát xuyên qua kẽ tay, không kịp nắm bắt. Chớp mắt đã tới mùa thi học kỳ của Tuyết Nhi, đồng nghĩa với việc cô ở Lục gia được hơn nửa năm rồi.
Mỗi ngày Tuyết Nhi đều sống rất vui vẻ, buổi sáng được Lục Ngạn đưa đến trường, buổi chiều lại được anh đón về nhà, chăm cho từng chân tơ kẽ tóc.
Cô và chú Ngạn đều là mối tình đầu của nhau, vốn nghĩ sẽ có đôi khi xảy ra tranh cãi, nhưng tuyệt nhiên không có.
Chú Ngạn cưng chiều cô vô điều kiện, yêu thương cô hết lòng, khiến cô dần dần chìm đắm vào trong sự dịu dàng của anh.
Điều duy nhất khiến Lục Ngạn không hài lòng là… Tuyết Nhi luôn chọc cho anh “cứng” lên.
Buổi tối ngủ cùng nhau, Tuyết Nhi táy máy tay chân, vừa ôm Lục Ngạn vừa dùng tay sờ n.g.ự.c anh, sờ tới sờ lui một hồi liền bị anh túm lấy tay.
“Vẫn không bỏ được thói quen này à?”
Giọng người đàn ông khàn khàn, ẩn sâu trong đó là dục vọng nóng cháy.
“Nhưng mà n.g.ự.c của chú săn lắm, lại còn to, sờ rất thích.”
Tuyết Nhi nằm nghiêng trên giường nhìn anh, cười tủm tỉm.
Dưới ánh sáng mờ ảo của đèn ngủ, Lục Ngạn có thể nhìn thấy được đuôi mắt cô cong cong, môi hồng nâng lên rồi hạ xuống.
“Tuyết Nhi, tôi tôn trọng em, bởi vì em còn nhỏ nên chưa bao giờ tôi vượt quá giới hạn, nhưng nếu em cứ tiếp tục trêu chọc khiêu khích như vậy thì đừng trách tôi.”
Người đàn ông siết lấy tay cô, sau đó lật người, không chờ cô kịp phản ứng đã ngay lập tức hạ xuống một nụ hôn kiểu Pháp nóng bỏng.
Cơ thể cường tráng đè trên thân thể nõn nà của thiếu nữ, hương thơm ngọt ngào của cô làm cho anh như muốn phát điên.
Lục Ngạn ngày thường nhịn thật sự rất cực khổ, gần đầy Tuyết Nhi thích sờ soạng anh, chọc cho anh ngứa ngáy khắp người. Không dạy cho cô một bài học, cô sẽ không chịu yên phận.
Bé con đã học được cách hôn, còn biết chủ động ngậm lấy lưỡi của người đàn ông mà dây dưa.
Tiếng hôn l.i.ế.m khiến người ta đỏ mặt tía tai truyền khắp căn phòng kín, hơi thở nam tính xâm chiếm toàn bộ khứu giác của Tuyết Nhi.
Qua một lúc, Tuyết Nhi dần dần mềm nhũn trong lòng anh, hơi thở như lan hương quấn quanh chóp mũi Lục Ngạn.
Anh ôm siết cô vào lòng, đặt cằm lên đỉnh đầu cô, nhiệt độ thân thể tăng cao một cách chóng mặt tựa như phát sốt.
Tuyết Nhi cảm nhận được lồng n.g.ự.c anh phập phồng, bàn tay hư hỏng lại bắt đầu xoa xoa lên trái tim anh:
“Tim chú đập nhanh quá.”
“Còn không phải tại em sao?”
Giọng anh trầm thấp từ tính, nghe rất êm tai.
Người đàn ông cảnh cáo cô:
“Đừng sờ nữa, cho em một cơ hội cuối cùng, nếu không tôi sẽ ăn em ngay tại đây.”
Là một người đàn ông 33 tuổi khỏe mạnh có nhu cầu sinh lý cao, đang ở độ tuổi sung mãnh nhất, nằm kế bên bạn gái lại không thể làm gì, anh rất uất ức.
Tuyết Nhi cũng biết mình phải có điểm dừng, cô không nghịch nữa, hơi cựa quậy thân mình tìm vị trí thoải mái hơn trong lòng anh. Nhưng mà đùi cô lại liên tục cọ vào hạ thân Lục Ngạn, khiến anh hít vào một hơi dài.
Cách lớp vải ngủ mỏng manh của hai người, Tuyết Nhi cảm nhận được thứ giữa hai chân anh đang nhô lên, nóng hổi.
Cô lập tức cứng đờ:
“Em, em không cố ý.”
“Em cố tình?”
“Không phải, em thề là em không cố ý mà…”
Tay Lục Ngạn di chuyển từ eo xuống dưới m.ô.n.g Tuyết Nhi, hơi hơi dùng sức, cơ thể nhỏ nhắn liền dính sát vào anh.
Bọn họ đã ngủ chung được nửa năm nhưng chỉ dừng lại ở hôn môi, cùng lắm thì lâu lâu chú Ngạn sẽ không kìm chế nổi mà sờ m.ô.n.g cô một chút. Ở độ tuổi còn chưa trưởng thành, tâm sinh lý đều chưa ổn định, cô biết mình phải bảo vệ bản thân thật tốt. Chỉ là nhìn anh cố gắng nhẫn nhịn đến mức gồng cứng người, cô bỗng nhiên nảy ra một ý tưởng táo bạo.
Đám bạn học của cô bây giờ hầu như đều đã có bạn trai và thậm chí là lên giường với họ cả rồi, cô không ủng hộ chuyện này nhưng suy nghĩ cũng khá thoáng.
Ngượng ngùng ngẩng đầu lên nhìn Lục Ngạn, cô khẽ hỏi:
“Chú, em muốn xem…”
“Xem cái gì?” Lục Ngạn hơi chau mày.
Tuyết Nhi mặt đỏ bừng nói:
“Cái bên dưới, cái thứ cứng cứng đang cọ vào đùi em ấy.
Hơi thở trên người Lục Ngạn thay đổi ngay tức thì, trong mắt không che lấp được lửa dục. Cô bạn gái nhỏ ngày thường luôn luôn mắc cỡ ngại ngùng này đang yêu cầu anh cho xem “bé Ngạn”?
Yết hầu người đàn ông khẽ trượt, m.á.u nóng chảy khắp cơ thể rồi dồn xuống dưới hạ thân, nơi đó dường như lại lớn thêm một vòng, trướng tới phát đau.
“Em xác định muốn xem?”
Tuyết Nhi không dám nhìn anh, mặt đỏ như sắp nhỏ ra máu:
“Em… Em tò mò. Với lại, mỗi lần chú ở bên cạnh em đều kiềm chế rất khổ sở, em biết cả đó.”
Cơ bắp toàn thân Lục Ngạn căng lên:
“Cho nên?”
Trong đầu Tuyết Nhi nhớ đến lời của Chương Nhiên, bây giờ họ cũng được xem là bạn thân, cô nàng kia thì rành rọt hơn Tuyết Nhi một chút nên cho cô lời khuyên:
“Đàn ông không thể nhịn quá lâu, nếu không sẽ hỏng. Chúng ta vẫn có thể giúp họ giải quyết nhu cầu bằng nhiều cách khác nhau.”
“Cách gì cơ?” Tuyết Nhi dỏng tai.
“Dùng tay, hoặc là miệng.”
Sau đó, Tuyết Nhi đã được chỉ dạy tận tình.
Cô không biết Chương Nhiên thử qua chưa nhưng cô nàng nói một cách vô cùng tự tin, lý thuyết 10 điểm.
Từ cấp hai cô cũng học mấy bài về cơ quan s.i.n.h d.ụ.c của nam nữ rồi, sinh học còn đạt điểm cao nữa, đại khái biết “nó” có cấu tạo như thế nào, có gì mà ngại chứ?
Cô nhắm mắt lại lấy hết dũng khí mà nói:
“Em muốn giúp chú giải quyết nhu cầu sinh lý.”
“...”
Sau câu nói này của cô, trong phòng chìm vào yên ắng, chỉ còn lại tiếng hít thở khe khẽ của hai người.
Tuyết Nhi nâng mắt lên, thấy Lục Ngạn đang nhìn mình chằm chằm thì vội vàng giải thích:
“Em sợ chú nhịn lâu quá ảnh hưởng sức khỏe, nên… nên có tìm hiểu một chút về mấy cái này, chú không muốn cho em xem cũng không sao hết.”
“Tiểu yêu tinh.” Lục Ngạn thấp giọng mắng một câu, hận không thể đè cô xuống, lột sạch cô ngay lập tức.
Anh do dự, không phải vì sợ Tuyết Nhi nhìn thấy thứ kia, dù sao kích thước và hình dáng của nó cũng khiến cho anh rất tự hào.
Anh chỉ sợ rằng sẽ mất kiểm soát.
“Nếu trong một giây phút nào đó tôi bỗng nhiên bộc phát thú tính, em định xử lý như thế nào?”
“Hả?”
“Em định giúp thế nào?”
Người đang ngồi dậy, tay đỡ eo cô nên cũng kéo cô lên theo.
Hai người đối mặt với nhau, Tuyết Nhi xấu hổ cắn môi:
“Thì em, em dùng tay…?”
“Một khi tôi cho em xem thì em không được hối hận.”
“Chúng ta đã ở bên nhau nửa năm rồi, em cảm thấy mình sẽ không hối hận đâu.”
Tình đầu cuồng nhiệt và nồng cháy như thế này dễ dàng khiến người ta đưa ra những quyết định vội vàng, thiếu suy nghĩ. Nhưng Tuyết Nhi không hề như vậy.
Chú Ngạn cho cô rất nhiều thứ, từ tình yêu, sự quan tâm cưng chiều cho đến việc chu cấp tài chính. Tiền học, tiền nhà, tiền ăn, tiền mua sắm đủ thứ… Thậm chí chiếc xe và đôi giày mà anh tặng cũng đều là đồ đính kim cương đắt đỏ.
Có một lần cô hỏi anh tại sao muốn đính nhiều đá quý lên mấy món đồ như vậy, anh bảo rằng:
“Bé con, tôi muốn cho em những thứ tốt nhất mà tôi có.”
Lúc ấy cô đã rất cảm động.
Còn nhiều lần khác nữa, chú Ngạn xem cô như công chúa, đặt cô trên đầu quả tim, mà thứ duy nhất cô có thể trao tặng là gì? Tình yêu? Đúng, nhưng không đủ. Cô cảm thấy không công bằng với chú Ngạn chút nào.
Người đàn ông chầm chậm đứng lên, nhìn từ trên cao xuống và nói:
“Em muốn làm gì thì làm đi.”
Nghe sao thấy sai sai? Giống như cô là một tên ác bá đang ép buộc con gái nhà lành vậy nè?
Bàn tay Tuyết Nhi run run cầm lấy cạp quần của Lục Ngạn, hôm nay anh mặc đồ ngủ màu trắng, chỉ là một bộ đồ thun đơn giản thôi nhưng dáng người cao lớn cùng bờ vai rộng vẫn khiến cho nó trở nên đặc biệt dễ nhìn.
Cũng có thể do Tuyết Nhi ngày càng thích người đàn ông này hơn nên nhìn thế nào cũng thấy đẹp.
Ôm quyết tâm muốn giúp người ta thoải mái mà sau khi nắm lấy quần của Lục Ngạn, cô giữ nguyên tư thế hồi lâu cũng không động đậy nổi.
Lý thuyết 10 điểm, thực hành 0.
Ngay từ bước đầu tiên cô đã thất bại rồi!