Hóa Ra Ta Bị Phu Quân Tính Kế - Chương 92

Cập nhật lúc: 12/09/2025 09:23

Buổi tối, hai người cùng ăn bữa cơm với Minh Trường Phong và Minh Ly.

 Minh Trường Phong thấy tâm trạng của Minh Hoàn khôi phục nhanh như vậy thì đoán là hai vợ chồng chỉ xảy ra chút mâu thuẫn nhỏ thôi.

 Mục Vương điện hạ đã chịu đuổi theo tới đây thì cũng chứng tỏ Mục Vương có lòng với Minh Hoàn.

Ban đêm, Lưu Đàn theo lẽ thường ngủ chung với Minh Hoàn trên chiếc giường nhỏ của nàng.

Lưu Đàn cũng không ở lại Vương phủ bao lâu nữa.

Kiếp trước Lưu Đàn tạo phản một phần là do hoàng đế ngu dốt không có đạo đức, một mặt khác là bởi hắn có dã tâm bừng bừng.

 Chẳng qua, Mục Châu trù tính nhiều năm như vậy mà chưa tạo phản là bởi cũng cần một cơ hội.

Kiếp trước, sau khi Lưu Đàn g.i.ế.c công chúa Xứng Tâm thì đã xé rách mặt với hoàng thất.

 Mấy tháng sau phương bắc xảy ra hạn hán, dân chạy nạn tràn vào Mục Châu.

 Mục Châu giàu có đứng đầu thiên hạ, Lưu Đàn thu nhận một phần dân lưu lạc nên được lòng dân.

 Hai năm sau hắn gióng ngọn cờ “Trời xanh đã tàn, trời vàng nên lập” để khởi binh tạo phản, lật đổ vương triều nhà Lương.

 Nhưng cuối cùng hắn lại không nhìn ra tính toán cùng với dã tâm của Sở Tinh Trạch, bị người của Sở Tinh Trạch ám toán được.

Sở Tinh Trạch kiên nhẫn ẩn núp, không tùy tiện để lộ bản thân.

 Chính là vì như vậy, hắn mới có thể thản nhiên g**t ch*t anh em, đoạt được vị trí thế tử.

Buổi chiều, Minh Hoàn không ngủ nên nàng hiển nhiên đã nhắm mắt lại từ sớm.

Lưu Đàn lặng lẽ ngắm gương mặt nàng say ngủ.

 Khi Minh Hoàn ngủ thì rất yên tĩnh, tóc dài xõa ra, áo lót lỏng ra hơn phân nửa, lộ ra da thịt như băng tuyết.

Rất đáng tiếc, da trắng như vậy còn không phải là bị hắn cắn đỏ cả lên rồi sao.

Lưu Đàn cụng trán lên trán nàng rồi cũng nhắm mắt lại.

Ngày hôm sau, Lưu Đàn đưa Minh Hoàn trở về phủ Mục Vương.

Công chúa Xứng Tâm dĩ nhiên là đã nghe ngóng được tin Minh Hoàn bỏ đi.

 Thực ra trong lòng nàng ta lo lắng kinh khủng, thế nhưng, bản thân nàng ta cũng không có năng lực gì.

 Đến cả người hầu tầm thường nhất trong phủ nàng ta cũng không lôi kéo được.

Giữa lúc công chúa Xứng Tâm đang nóng lòng thì Sở Tinh Trạch lại một thân một mình tới Mục Châu.

Công chúa Xứng Tâm nhìn người đàn ông thân cao dáng ngọc đứng trước cửa sổ, trong thoáng chốc, nàng ta cũng không dám tỏ ra vênh váo nữa.

Sở Tinh Trạch mặc áo trắng, mão ngọc cột tóc, trên khuôn mặt đầy vẻ thờ ơ.

Trong khoảng thời gian này, Sở Tinh Trạch sống cũng không tốt lắm.

Sở Tinh Tế được Lưu Đàn chỉ điểm nên rất kiêng kỵ hắn.

 Sở Tinh Tế có địa vị thế tử, Sở Tinh Trạch chẳng qua là con vợ lẽ, về thân phận thì hai người đã có khoảng cách.

Cho nên, dù Sở Tinh Tế chẳng có tài cán gì, mưu lược tài trí đều thua Sở Tinh Trạch.

 Thế nhưng, Sở Tinh Tế chỉ nói khẽ mấy câu bên tai Hiến Vương là có thể làm bốc hơi những việc đã phân cho Sở Tinh Trạch.

Vây cánh của Sở Tinh Trạch ở bên ngoài cũng bị người của Lưu Đàn loại trừ từng người một.

 Hiến Vương thậm chí nghe theo lời Sở Tinh Tế, gả một quý nữ nhà giàu ở địa phương cho Sở Tinh Trạch.

Sở Tinh Trạch đi xem quý nữ đó.

 Dung mạo cũng gọi là đẹp, thế nhưng, từng qua biển lớn khó mà nhìn những con sông khác, ngoài Vu Sơn thì đều không phải mây.

 Sở Tinh Trạch đã từng gặp người con gái sắc nước hương trời như Minh Hoàn thì sao có thể rung động với một người bình thường được nữa.

Vả lại, quý nữ đó có tính tình nhu nhược bất tài cũng khiến cho Sở Tinh Trạch phiền chán.

Sở Tinh Trạch nóng lòng muốn có được Minh Hoàn.

 Mặc kệ dùng biện pháp gì miễn là hắn có được nàng.

Bởi vì, mỗi khi hồi tưởng lại, nhớ tới biểu cảm lạnh nhạt xa cách mà Minh Hoàn dành cho hắn, Sở Tinh Trạch sẽ khó chịu tới mức ruột gan ngứa ngáy.

Công chúa Xứng Tâm hơi do dự rồi nói: “Trong khoảng thời gian này, những thứ ngươi dạy bổn cung làm, bổn cung đều đã làm cả rồi.

 Những lời ngươi bảo bổn cung nói, bổn cung cũng đã nói ra.

 Nhưng phản ứng của Mục Vương lại không hề giống như chúng ta tưởng tượng.”Công chúa Xứng Tâm vốn cho rằng sau khi Minh Hoàn bỏ đi thì Mục Vương sẽ không chủ động đuổi theo.

 Suy cho cùng, dù thế nào đi nữa, đó chẳng qua là một người đàn bà mà thôi, Mục Vương cũng không thiếu đàn bà.

Thế nhưng, sự việc lại cũng không hề đơn giản như nàng ta tưởng tượng.

Có lẽ Mục Vương đã thật sự rung động với đứa con gái này.

Sở Tinh Trạch hơi phiền chán liếc công chúa Xứng Tâm: “Lúc ngươi tới đây, bệ hạ nói thế nào?”Công chúa Xứng Tâm thoáng ngập ngừng, không nói được ra lời.

Đương nhiên nàng ta không tiện nói rõ thái độ hiện giờ mà hoàng thất dành cho Lưu Đàn.

Hoàng đế muốn gả công chúa Xứng Tâm cho một tướng lĩnh đang đóng ở biên cương, bởi vì tình thế bây giờ, dù hoàng đế ngu dốt thì cũng nhìn ra được giang sơn đang lung lay sắp đổ.

 Có thể bảo vệ giang sơn của ông ta thì chỉ có lại trọng dụng võ tướng mà thôi.

Nhưng công chúa Xứng Tâm căn bản không muốn gả cho tướng lĩnh quanh năm chiếnđấu ở bên ngoài.

 Nàng ta vẫn nhớ mãi không quên được Lưu Đàn.

Bởi vậy, công chúa Xứng Tâm nhận được thư của Sở Tinh Trạch, thì thành khẩn thề thốt cam đoan với hoàng đế rằng nàng ta nhất định có thể được Lưu Đàn sủng ái.

 Giả sử công chúa Xứng Tâm gả cho Lưu Đàn thì mọi việc sẽ dịu đi rất nhiều.

 Hoàng đế cũng nuông chiều nàng ta, đối với thế cục cũng không nắm chắc cho lắm, bèn để nàng ta dẫn theo một số người đi tới phương nam.

Nếu nàng ta không có cách nào ở bên Lưu Đàn… Trong lòng nàng ta biết rõ, sau khi trở lại kinh thành, dù cho hoàng đế không trách tội, những công chúa khác cũng sẽ chế nhạo sau lưng nàng ta.

Công chúa Xứng Tâm nói: “Dĩ nhiên là muốn cho bổn cung và Mục Vương ở bên nhau.

 Có thể ở cùng nhau là tốt nhất.”Từ nét mặt của công chúa Xứng Tâm, Sở Tinh Trạch cũng lờ mờ đoán ra điều gì đó.

 Hắn lạnh lùng nhíu mày, nói: “Tối ngày 14 tháng 8, Lưu Đàn sẽ cùng với thuộc hạ của hắn…”Công chúa Xứng Tâm ghé lại gần, nghe Sở Tinh Trạch nói xong thì giật mình kinh hãi: “Đây…”Sở Tinh Trạch nói giọng lạnh lẽo: “Ngươi có dám không? Nếu không dám thì sớm thu dọn đồ đạc của ngươi quay về kinh thành đi, đừng ở chỗ này làm vai hề nhảy tới nhảy lui nữa.”Công chúa Xứng Tâm đâu chịu được sỉ nhục thế này.

Nàng ta nhớ tới mấy ngày qua bị Minh Hoàn chế giễu, bị Lưu Đàn từ chối, nếu như ỉu xìu cuốn gói về kinh thì chắc chắn sẽ vẫn bị cười chê.

 Sở Tinh Trạch là người duy nhất trước mắt có thể giúp đỡ nàng ta.

Bởi vậy, công chúa Xứng Tâm cũng không dám nói thêm gì nữa.

 Nàng ta gật đầu: “Được, ta nghe lời ngươi.”Ngón tay Sở Tinh Trạch hơi cuộn lại, đầu lông mày nhíu chặt: “Vậy, ta đi trước.”.

MonkeyD

Email: [email protected]

Liên hệ hỗ trợ: https://www.fb.com/monkeyd.vn

DMCAPROTECTED

Mọi thông tin và hình ảnh trên website đều được bên thứ ba đăng tải, MonkeyD miễn trừ mọi trách nhiệm liên quan đến các nội dung trên website này. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức. Các vấn đề liên quan đến bản quyền hoặc thắc mắc khác, vui lòng liên hệ fanpage: MonkeyD.