Hóa Ra Ta Bị Phu Quân Tính Kế - Chương 91

Cập nhật lúc: 12/09/2025 09:23

Sau khi xong việc, Lưu Đàn cực kỳ thỏa mãn.

 Lúc này, dù Minh Hoàn đưa ra điều kiện gì với hắn, hắn cũng sẽ đồng ý hết.

 Cho dù Minh Hoàn muốn mạng của hắn, hắn cũng bằng lòng cho nàng.

Vành mắt Minh Hoàn ửng đỏ.

 Nàng quấn chăn trốn vào trong một góc.

Lưu Đàn ôm cả người cả chăn vào trong lòng.

 Hắn ấn ấn lên bụng Minh Hoàn: “Còn đói bụng không?”Minh Hoàn không hé răng.

Lưu Đàn dọa nàng: “Nếu Hoàn Hoàn không nói thì ta lại phải bắt nạt nàng đấy.”

Minh Hoàn nghiêng đầu đi, nhỏ giọng nói: “Chàng thật xấu xa.”Giọng nàng hơi khàn khàn.

 Vừa nãy, dù cho đã cố hết sức đè nén nhưng Minh Hoàn vẫn khó mà nén nổi để không bật ra tiếng.

Lưu Đàn cười đầy ẩn ý: “Xem ra, ta vẫn chưa cho Hoàn Hoàn ăn no nhỉ.”Minh Hoàn lặng lẽ dùng hai ngón tay út bịt lỗ tai mình lại, không nghe Lưu Đàn nói bên tai nàng nữa.

Lưu Đàn đẩy ngón tay nàng ra: “Nàng nghe ta nói này, chúng ta làm thêm mấy lần nữa là nàng sẽ có cục cưng nhanh thôi.”Lưu Đàn cũng không muốn có con, hắn chỉ thích Minh Hoàn thôi, chỉ muốn một mình Minh Hoàn.

Nhưng bây giờ hắn ấn khẽ lên bụng Minh Hoàn.

 Vừa nghĩ tới việc cốt nhục của mình sẽ được nàng thai nghén cùng với việc hắn có thể dùng đứa bé này để nắm chắc trái tim Minh Hoàn, là Lưu Đàn lại cảm thấy, có một đứa con thực ra cũng được.

Chẳng qua, cơ thể nàng cũng yếu quá.

 Hắn phải nuôi Minh Hoàn thật tốt, phải bắt Minh Hoàn ăn nhiều cơm hơn, cơ thể đẫy đà hơn, có thêm chút da thịt nữa mới được.

 Nếu không thì với Minh Hoàn mà nói, có lẽ sinh con sẽ quá mức vất vả.

 Lưu Đàn không nỡ để Minh Hoàn đau khổ.

Lưu Đàn nói: “Hoàn Hoàn có muốn sinh cho ta một đứa con không?”Mặt Minh Hoàn vẫn đỏ rực như cũ, hiển nhiên là nàng cảm thấy khó mà mở miệng nói về vấn đề này.

Lưu Đàn cười xấu xa nói: “Không nói chuyện thì ta lại phải cưỡng hôn nàng đấy.”Minh Hoàn vùi mặt vào vai Lưu Đàn, không cho hắn cưỡng hôn.

Tuy rằng cả người đổ mồ hôi nhưng Lưu Đàn không phải loại đàn ông hôi hám.

 Hắn mặc quần áo có xông đàn hương trên người quanh năm, tự nhiên trên người cũng mang theo hương bạch đàn rất dễ chịu.

Lồng n.g.ự.c Lưu Đàn rộng rãi.

 Khi hắn dùng cánh tay mạnh mẽ ôm chặt người khác thì thực ra có thể cho người ta cảm giác rất an toàn.

Minh Hoàn để lại một dấu răng đáng yêu trên vai hắn rồi mới nói: “Ta đã gả cho điện hạ, dĩ nhiên là nên sinh con dưỡng cái cho điện hạ.”Lưu Đàn nâng mặt nàng lên: “Thật sao?”Đương nhiên là thật.

 Lưu Đàn chỉ cưới một mình nàng.

 Nếu nàng không sinh cho Lưu Đàn một cục cưng đáng yêu thì ai sẽ gọi Lưu Đàn là phụ vương đây?

Minh Hoàn bị hắn nhìn chăm chú vào mắt, trong thoáng chốc, nàng không nói nên lời.

 Nàng xấu hổ không tiện nói ra những thứ này ngay trước mặt Lưu Đàn.

 Nàng cảm thấy những lời mình nói vừa nãy cũng đã đủ lộ liễu rồi.

Minh Hoàn lấy tay che mắt lại: “Điện hạ cứ phải hỏi mãi vấn đề ngớ ngẩn này sao.

 Chuyện này, hẳn là trong lòng chàng đã sớm chắc chắn rồi mà.”Gia đình bình thường có chồng, có vợ, thì luôn phải có một đứa bé nữa nhỉ.

Thực ra trong lòng Lưu Đàn cũng không nắm chắc, bởi vì hắn không xác định được Minh Hoàn có bằng lòng sinh cho hắn một đứa con hay không.

Lưu Đàn sẵn lòng ép buộc nàng những chuyện khác nhưng không muốn ép buộc nàng sinh con.

 Bởi vì chuyện này thực sự là quá vất vả, lỡ như không cẩn thận, có khả năng hắn sẽ vĩnh viễn mất đi Minh Hoàn.

Lưu Đàn hôn tóc mái của nàng: “Hoàn Hoàn, nàng thật tốt quá.

 Sau này ta nhất định phải thương nàng nhiều hơn.

”Minh Hoàn: “…”Minh Hoàn nhắc khẽ: “Điện hạ bớt động phòng đi mấy lần thì chính là yêu thương ta rồi đó.”Lưu Đàn bị vô số tổn thương: “Hoàn Hoàn đang chê kỹ thuật của ta quá kém hả?”Minh Hoàn cũng không hiểu cái gì là có kỹ thuật hay không, nàng chỉ biết là, lúc bắt đầu thực sự rất đau.

Rất, rất đau.

Lưu Đàn là tên b**n th**.

 Nàng đau vô cùng còn hắn thì lại cực hưng phấn.

Minh Hoàn nói uyển chuyển: “Là cơ thể ta quá yếu.”Lưu Đàn đau lòng.

 Hắn nắm lấy tay Minh Hoàn, đem tay nàng ép lên trái tim tan nát của hắn: “Hoàn Hoàn, ta bị nàng tổn thương rồi.

 Nàng phải dỗ ta cho tốt, nàng không dỗ ta, lòng ta sẽ rất đau, sẽ đau mãi thôi.”Minh Hoàn thở dài, đành phải xoa xoa cho Lưu Đàn: “Điện hạ cũng lớn thế này rồi, sao vẫn cứ như trẻ con vậy, thật là ấu trĩ.”Lưu Đàn mỉm cười trong đáy mắt.

 Thực ra hắn biết, từ đầu đến cuối, kẻ ngây thơ đó chính là Minh Hoàn.

Nàng quá đơn thuần.

 Không lừa gạt nàng thì Lưu Đàn cũng cảm thấy có lỗi với bản thân.

Lưu Đàn nói: “Sau này Hoàn Hoàn muốn có đứa bé thế nào?”“Cái này…” Minh Hoàn thoáng ngập ngừng rồi nói, “Cái này còn chọn được hay sao?”Lưu Đàn phì cười: “Đương nhiên là không thể chọn được, nhưng nàng có thể nghĩ trước xem.

 Quận chúa hay Thế tử đều được, ta và mẫu phi đều thích cả.”Minh Hoàn ngẫm nghĩ rồi nói: “Vậy thì một tiểu quận chúa đi.”Tốt nhất là tính tình dịu dàng chút.

 Thái phi nói rồi, tính Lưu Đàn giống Lão Mục Vương, được gọi là một người xấu, là kẻ ngang ngược mà người bình thường cũng không dám dây vào.

 Minh Hoàn cảm thấy bản thân không thể quản được một bé trai có tính tình thô bạo như thế.

Lưu Đàn gật đầu: “Vậy thì ta cũng muốn một tiểu quận chúa.”Tốt nhất là tính tình giống hắn, không thể giống Minh Hoàn được.

 Minh Hoàn là gặp được hắn chứ nếu là gặp phải người khác, không biết sẽ bị bắt chẹt thế nào nữa.

 Lưu Đàn cảm thấy bản thân phong lưu phóng khoáng, Minh Hoàn thì có sắc đẹp nghiêng nước nghiêng thành.

 Dung mạo của con gái không cần phải lo lắng, tùy tiện lớn lên là được.

 Nhưng mà tính tình thì nhất định phải mạnh mẽ.

 Trong tương lai nếu có ai bắt nạt con gái hắn, hắn và con gái nhất định phải cùng nhau đánh vỡ đầu kẻ đó.

Hai người nằm nghiêng trên giường một lát, Lưu Đàn nói: “Buổi tối ăn bữa cơm với cha vợ và anh cả.

 Ngày mai chúng ta sẽ trở về.

”Minh Hoàn vừa nghĩ tới việc trong phủ còn có một công chúa Xứng Tâm thì thực ra trong lòng không vui cho lắm.

Có nữ chủ nhân nhà nào sẽ cam tâm tình nguyện nhìn thấy một cô gái trẻ mơ ước chồng mình ở lại trong nhà mình đâu chứ.

Minh Hoàn suy nghĩ rồi nói: “Công chúa Xứng Tâm nói là nàng ta cầm theo thánh chỉ tới.

 Hoàng đế muốn chàng cưới nàng ta.”

Lưu Đàn nói: “Việc mà ta không muốn làm thì hoàng đế cũng không ép được.”Kiếp trước hoàng đế là bị hắn một đao kết liễu, nếu như hoàng đế dám ép hắn cưới công chúa Xứng Tâm, Lưu Đàn không ngại kết liễu hoàng đế sớm chút.

Hàng lông mi dài của Minh Hoàn khẽ chớp chớp.

Lưu Đàn gãi gãi chóp mũi nàng: “Hoàn Hoàn, nàng thừa nhận đi, nàng đang ghen.”Minh Hoàn quay lưng đi.

 Nàng chậm chạp muốn xuống giường, Lưu Đàn đỡ eo nàng: “Nàng còn đi được à?”Minh Hoàn giận cực kỳ: “Ta đương nhiên có thể đi được!”Nàng cầm quần áo rồi gọi Sào Ngọc một tiếng, bảo Sào Ngọc múc nước cho nàng tắm gội.

 Ở đây Minh Hoàn không có quần áo dư thừa cho Lưu Đàn thay nên hiển nhiên là nàng bảo Lưu Đàn mặc lại bộ vừa nãy.

Lưu Đàn hết sức ghét bỏ: “Ta là người vô cùng tao nhã, quần áo đã mặc qua một lần, ta sẽ không muốn mặc lần thứ hai.”

Minh Hoàn nói: “Vậy chàng về nhà thay quần áo mới đi, tối nay cũng ở nhà luôn đi.”

Ngay lập tức Lưu Đàn không chê nữa: “Quần áo không rách đương nhiên có thể mặc lại.”

MonkeyD

Email: [email protected]

Liên hệ hỗ trợ: https://www.fb.com/monkeyd.vn

DMCAPROTECTED

Mọi thông tin và hình ảnh trên website đều được bên thứ ba đăng tải, MonkeyD miễn trừ mọi trách nhiệm liên quan đến các nội dung trên website này. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức. Các vấn đề liên quan đến bản quyền hoặc thắc mắc khác, vui lòng liên hệ fanpage: MonkeyD.