[hp] Sao Nỡ Làm Muggle Giữa Thế Giới Phép Thuật - Chương 254: Trường Phái Cải Tạo Thân Thể

Cập nhật lúc: 12/11/2025 07:51

Tình cảnh hồi năm 1 tái hiện lần nữa, Matt trở thành cục hút nam châm ở bất kỳ nơi nào cậu đặt chân tới, ai cũng hiếu kỳ chỉ trỏ tụi nó. Mỗi sáng hàng chục cú đáp xuống trước mặt Matt làm phiền con Milo sủa ỏm tỏi. Giselle cũng nhận được vài bức thư vì Hồ Sơ Mật bị tuồn ra có nhắc đến tên cô, khi người ta không moi được gì từ Matt thì chuyển sang khủng bố cô phù thủy. Matt tuy không trả lời bất kỳ bức thư nào nhưng cậu thực sự có mở ra đọc, đôi khi là những lời động viên ủng hộ, đôi khi thì kể lại tình hình Chiến tranh lần I cho tóc đen nghe. Còn Giselle thì đốt hết những bức thư lạ, chỉ ước sao mình có thể tàng hình khỏi tầm mắt công chúng.

Giờ đây ngày nào đám nhóc cũng hóng thư cú buổi sáng để được Ive đọc cho nghe tin tức mới nhất từ hai tờ Phù Thủy Thường Nhật và The New York Ghost, lại thêm tờ thứ ba Lính Gác Salem Giselle cũng đặt mua hàng ngày. Nhưng đọc báo giữa thời kỳ này chỉ tổ lo lắng thêm, khi mà một nửa bài báo là dành để kể lại sự hoành hành của Morgenstern thời kỳ trước, sự hung tợn của đám Sứ giả Thần c.h.ế.t và bao nhiêu người đã đổ máu.

Sau 16 năm thế giới phù thủy dường như chẳng chuẩn bị thêm được gì trước sự trỗi dậy của một tay khủng bố tầm cỡ như vậy, các cơ quan công quyền họp khẩn từ ngày này qua ngày nọ mà không có được giải pháp nào ra hồn. Thần sáng Pháp rốt cuộc cũng phải thỏa hiệp với Sứ giả Thần c.h.ế.t, đáp ứng yêu cầu tiền chuộc (và vẫn không công bố tiền chuộc là gì) con tin Beauxbatons. Sau 6 ngày bị bắt giữ, vẻ đẹp thanh lịch của lâu đài Beauxbatons gần như bị đám hung thần vùi dập hết, nhưng may là các con tin học sinh và giáo viên vẫn trong tình trạng sức khỏe tốt.

Lấy xong tiền chuộc Morgenstern và đám tông đồ gần như bốc hơi, biến mất khỏi tầm mắt của thần sáng, để lại một thế giới phù thủy hoang mang bất định. Các chuyên gia an ninh chiến lược lại lên báo bình luận rằng những người đã tham gia đợt vây g.i.ế.c ở Thung lũng King Four sẽ là mục tiêu tiếp theo, sau đó nữa nhiều khả năng là Cúp Quidditch Thế giới nên tốt hơn hết là hủy bỏ. Giselle thì không nghĩ Morgenstern lại dễ đoán đến vậy, lão không g.i.ế.c hiệu trưởng Beauxbatons chỉ để thông báo rằng hiệu trưởng Hogwarts là mục tiêu kế tiếp được.

Nhưng vẫn phải đề phòng, dĩ nhiên rồi. Vì vậy Giselle bắt đầu tìm kiếm nơi cất giấu những bùa chú bảo vệ của Hogwarts để ếm thêm vài lớp bùa tăng cường. Một bên cô lại suy tư về chuyến đi Beauxbatons, nghĩ lại cô không tin là hàng rào đó chỉ có thể phá giải từ bên trong, mà đúng hơn đó là cách ít tốn kém nhất thôi. Nếu không có Giselle phá giải Runes thì từ bên ngoài đám Sứ giả Thần c.h.ế.t vẫn có cách đ.á.n.h vào Beauxbatons nhưng sẽ chịu tổn thất nặng nề hơn, kế hoạch không diễn ra suôn sẻ như vậy được.

Thậm chí bây giờ nghĩ lại, cả Lippe và Wittelsbach cũng không kỳ vọng vào việc Giselle có thể giải được, nên chúng chẳng đoái hoài gì mấy đến phương án A này. Cô phù thủy càng tin vào phán đoán này hơn khi 2 tuần sau Beauxbatons, Tèo sà xuống giao cho cô chủ một bức thư chỉ ghi mỗi chữ Lippe ngoài bìa. Cất vội vào túi áo chùng trước khi đám nhóc kịp ngó tới, về phòng ngủ rồi cô mới mở ra xem.

“Hợp tác vui vẻ, búp bê.”

Chỉ có 5 chữ kèm theo một cuốn sách viết toàn bộ bằng chữ Runes, cái bìa sách cô dịch được là: Ma thuật gần với thần. Giselle rất muốn tiêu hủy cuốn sách này đi, trong thâm tâm cô biết Lippe chẳng đưa đến thứ gì ra hồn đâu nhưng đam mê cháy bỏng với sách ngăn cô đốt bỏ mà trái lại, ngay lập tức giở ra xem.

Xem rồi lại chẳng thể nào dứt ra được. Tác giả cuốn sách lý luận rằng cách thực hành phép thuật bằng đũa phép là sai lầm, phù thủy muốn phép thuật của mình ngày càng mạnh mẽ và tiến xa hơn phải sử dụng các loại phép thuật phi-đũa-phép. Rằng hình dung thần của Muggle là những người chỉ cần vung  tay là có thể dời non lấp biển, búng tay là có thể hô mưa gọi gió chứ chẳng cần một cây-gậy môi giới nào cả.

Nếu theo lý luận đó, cơ thể con người chính là môi giới, phép thuật chảy trong từng mạch máu, dựa theo ý định của ý chí mà tự bộc phát qua làn da. Vì vậy, phù thủy càng-gần-với-thần thì thân thể càng phải là một chất dẫn ma thuật mạnh mẽ. Lý luận này kết hợp trường phái cải tạo thân thể, đưa ra những loại phép thuật dùng để ếm lên chính cơ thể mình để tăng cường sức mạnh.

Ông tác giả cũng dành nhiều năm ở Nam Mỹ sinh sống cùng các tộc người nguyên thủy, học hỏi cùng với các phù thủy bộ lạc, nơi chẳng có đũa phép nào của châu Âu văn minh thâm nhập vào được. Ở nơi này phù thủy xăm dung môi lên chính cơ thể mình để tăng cường, nên tác giả tự đặt vấn đề nếu xăm thẳng Runes tăng cường lên người thì sao.

Một ý tưởng ghê rợn làm tiền đề cho một cuốn sách nghệ thuật hắc ám. Vì bùa phép cải tạo thân thể, thay đổi đặc tính cơ thể vĩnh viễn là thứ phép thuật đen ghê gớm nhất, dòng chảy hiện đại đã bày trừ hết thải.

Vậy mà Lippe vẫn còn cất giấu quyển sách kinh khủng này, Giselle tự hỏi cuốn này còn mấy bản trên thế giới mà gã ta có thể thẳng tay tặng cô bản gốc thế này.

Vậy là từ khi trở về trường đến hết tháng 4, song song cùng với những tiết học độn thổ, Giselle cũng cày hết quyển sách cải tạo thân thể này. Nhiều chỗ không hiểu cô ghi chú thành một cuộn giấy da dài sọc, lựa những phần có vẻ khách quan nhất để hỏi giáo sư Ortega và Magnus. Với giáo sư Ortega mọi chuyện khá dễ dàng, bà là nhà nghiên cứu Runes cực đoan, chỉ cần hỏi đúng chủ đề là bà có thể nói liên tù tì hàng giờ liền. Bà cũng như giáo sư Khan khi trao đổi về số học huyền bí, không phân biệt tốt xấu mà chỉ có mục đích nghiên cứu thuần túy.

Song giáo sư Magnus thì không như vậy, các vấn đề triết học về giả kim tồn tại không phải không có lý do. Từ xưa giả kim thuật đều đi giữa lằn ranh thiện ác, phân chia ra thành giả kim thuật sư tốt và xấu. Ông giáo chỉ thích thú với các ý tưởng vận dụng Runes cho cơ quan giả kim để tạo ra những vật dụng giả kim hữu ích hơn cho phù thủy. Vì lẽ đó dù Giselle đã chuẩn bị một cuộn giấy da dài về thuật hồi sinh giả kim của Morgenstern nhưng cũng chưa thể hỏi ông.

Còn với khắc Runes trực tiếp lên thân thể để làm biến đổi cơ thể vĩnh viễn, ông giáo già nghe xong đã nhíu mày rất sâu, thở dài nhìn cô, một ánh nhìn hàm ý thất vọng. 

“Tôi đã hi vọng trò hỏi về ma thuật này trễ chừng nào tốt chừng đó. Thậm chí là trò đủ tỉnh táo để không bị nó cám dỗ.” Ông quên luôn cả luật trả lời bằng một câu hỏi của mình rồi.

Cái đồng hồ cát trên bàn chảy nhanh vô cùng, Giselle hơi lơ đễnh ngó sang bên đó để tránh nhìn vào ánh mắt quắc thước thấu tâm can của giáo sư.

“Như trò tìm hiểu, ma thuật cải tạo thân thể có nhiều lợi ích đến vậy, tại sao phù thủy không làm theo nó hết đi. Nếu khắc Runes hội tụ ma pháp lên bàn tay để niệm phép nhanh hơn, sao chúng ta không khắc hết luôn mà phải tuân theo tiêu chuẩn thực hành phép thuật hiện đại?”

“Là vì kỹ thuật đó đã thất truyền thưa giáo sư.” Giselle đáp, theo cuốn Ma thuật gần với thần của Lippe, các lý thuyết và phương pháp đều viết bằng tiếng Runes cổ, niên đại quá xa xưa nên chưa kịp lưu truyền đã lụi tàn. Còn phía các bộ lạc nguyên thủy, thì phù thủy cũng giống như dân Muggle, đều xem họ là nguyên thủy, thì làm sao bỏ thời gian tìm hiểu học tập họ chứ.

Nghe cô trò đáp xong, vẻ thất vọng của giáo sư Magnus càng đậm. Ông chậm rãi lắc đầu: “Trò đã bị che mờ mắt, che mờ mắt rồi. Với trí tuệ của trò có thể dễ dàng tìm ra đáp án, nhưng trò chỉ đáp thế này thôi.”

Cô gái sửng sốt nhìn ông: “Thưa giáo sư, em không hiểu ạ.”

“Lý do quan trọng nhất là vì nó để lại hậu quả khôn lường trò Gibson ạ.” 

Giáo sư vẫy đũa vẽ nên một mô hình cơ thể người bay lơ lửng trên bàn. “Cơ thể con người là một chỉnh thể, duy trì ở trạng thái cân bằng năng lượng và vốn không phải là chất môi giới tự nhiên. Nhưng khi trò tự khắc môi giới ma pháp lên mình để tạo thành chất dẫn làm biến đổi một phần tình trạng cơ thể-” 

Cái vẫy đũa tiếp theo mô hình người đang phát sáng tự nhiên xuất hiện thêm một ký hiệu Runes trên bàn tay làm ánh sáng phát ra càng mạnh hơn, nhưng chẳng mấy chốc dưới bàn chân năng lượng sáng tắt dần.

“-năng lượng không còn cân bằng, cơ thể không còn là một thể thống nhất nữa. Thế là một mặt ma pháp được tăng cường như ý nguyện, nhưng một mặt phải đ.á.n.h đổi với một cái giá không hề rẻ chút nào.”

Giselle nhìn chằm chằm vào mô hình năng lượng cơ thể vừa biến mất, lại nhớ về tay Muggle bặm trợn xả s.ú.n.g ở trường tiểu học. Gã bị mổ não gắn con chip gì đó vào đầu và tai, làm thay đổi não bộ thành ra các phép thuật tâm trí của phù thủy không còn dùng được nữa. Dù hơi khác về hình thức nhưng cũng cùng một nguyên lý đấy.

Cơ thể người là một chỉnh thể toàn vẹn, cân bằng, dù với phù thủy có thêm năng lượng từ nguyên tố pháp thuật thì quá trình đó cũng đến hoàn toàn tự nhiên. Phù thủy cũng cần học tập tiếp thu pháp thuật từ từ, qua nhiều năm tháng. Chứ nếu đi tắt đón đầu, cứ thỏa thích xăm Runes vào chính cơ thể mình để làm mình mạnh mẽ hơn người, thì rõ ràng là phản tự nhiên.

Cô phù thủy nuốt nước bọt, xấu hổ không nói nên lời: “Thưa giáo sư, em... Đúng là em bị lợi ích nhãn tiền che mờ mắt rồi ạ.”

Giờ cô đã rõ tại sao nhánh cải tạo thân thể lại bị xem là phi chính thống, còn các bùa phép trực tiếp thay đổi bản chất cơ thể vĩnh viễn bị xếp vào nghệ thuật hắc ám. 

--------

Buổi thi độn thổ diễn ra ở làng Hogsmeade với sự bảo vệ gắt gao hơn bao giờ hết. Giáo sư của Hogwarts cử ra giám sát không nói làm gì, chú Leopold cũng có mặt, lại thêm 3 viên thần sáng được Bộ cắt cử đến. Thế kỷ trước ai sinh sau tháng 7 sẽ phải đợi kỳ thi năm sau, nhưng mấy năm gần đây chính sách đã thay đổi, lấy 17 tuổi theo năm sinh chứ không sát theo tháng sinh nữa.

Nên Giselle dù sinh tháng 7, nghĩa là chưa đến 17 vẫn có thể dự thi. Mà thực tế là cả 43 học sinh khóa này đều có mặt.

Có mặt thì có mặt nhưng số đứa hi vọng đậu không nhiều. Ở tuần học cuối cùng vẫn chỉ có quanh hai chục đứa độn thổ được, còn đâu thì cứ “rặn” đến đỏ mặt tía tai với cái vòng tròn gỗ mà thân mình chẳng nhúc nhích gì.

Kiểm tra độn thổ cũng đơn giản thôi, xuất phát từ ngọn đồi trên làng Hogsmeade tụi nó sẽ được yêu cầu xuất hiện ở địa điểm nào đó, hiện ra hoàn hảo vẹn toàn thì đậu, còn nếu bị sót lại bất kỳ bộ phận nào đều sẽ bị đ.á.n.h rớt. Giselle được yêu cầu hiện ra ở cách vị trí 65 dặm về hướng Tây Bắc, một cao nguyên hoang sơ mà cô được cho xem qua ảnh.

Giselle đã độn thổ từ Beauxbatons đến Toulouse rồi từ ga Thánh Pancras về Phố Bát Giác dưới áp lực căng thẳng tột độ nên chẳng gặp khó khăn gì với việc độn thổ thoải mái như thế này. 

Đến cuối cùng thì chỉ có hơn chục đứa lấy được bằng độn thổ ngay lần thi đầu tiên, Giselle Ive Matt Fitz Fernandes có-sẹo Steffensen con và ngạc nhiên là có cả cậu nhóc Zorander nữa.

MonkeyD

Email: [email protected]

Liên hệ hỗ trợ: https://www.fb.com/monkeyd.vn

DMCAPROTECTED

Mọi thông tin và hình ảnh trên website đều được bên thứ ba đăng tải, MonkeyD miễn trừ mọi trách nhiệm liên quan đến các nội dung trên website này. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức. Các vấn đề liên quan đến bản quyền hoặc thắc mắc khác, vui lòng liên hệ fanpage: MonkeyD.