Kim Ngư Kỳ Truyện - Chương 81: Tuần Du Phương Nam - 1
Cập nhật lúc: 14/09/2025 16:30
Lương Hữu Thuần thế mà lại đang nhếch miệng cười, vẻ mặt hệt như lưu manh: "Thái tử phi, nàng thích thế này ư?"
Tôi há hốc miệng, chẳng hiểu chàng ta đang nói cái gì, chưa kịp hỏi đã bị ném vào bể tắm, mới lóp ngóp ngoi khỏi mặt nước thì thoắt thấy Lương Hữu Thuần cũng đang ở trong bể rồi.
Vội vàng di chuyển đến thành chực leo lên thì bị chàng ta kéo lại: "Nàng còn đi đâu? Không mau giúp bổn thái tử tắm rửa."
"Chàng cũng không phải trẻ con, sao lại bắt thiếp làm những việc này, nói chàng biết, bổn công chúa không muốn làm."
Tôi quay ngoắt lại, hét vào mặt Lương Hữu Thuần rồi vùng chạy, khốn nỗi nước b.ắ.n lên khiến dưới sàn trơn trợt làm tôi mới bước đâu tầm bước rưỡi thì trượt chân ngã oạch ra đấy, toàn thân đau đến muốn bại liệt.
"Nàng có sao không?"
Đúng là đang bực bội, đau đớn lại càng thêm tức tối, tôi quay ngoắt lại trừng mắt nhìn chàng ta, và rồi cái gì không nên thấy nhất thì tôi cũng đã nhìn thấy tất cả. Bản thân không còn cách nào đối diện với ánh mắt của chàng ta nữa nên quyết định lăn quay ra, vờ bất tỉnh.
Tôi nghe tiếng Lương Hữu Thuần kêu mình một hồi rồi im bặt. Cuối cùng, thân thể tôi bị nhấc bổng lên và sau đó là bị ném lên giường, tôi nằm yên, không nhúc nhích hồi lâu.
"Nàng còn không mau tỉnh lại thì bổn thái tử không biết mình sẽ làm gì đâu."
Cảm giác bàn tay chàng ta đang trượt từ mai tóc xuống cổ, tôi lập tức mở mắt ngồi dậy, may là Lương Hữu Thuần đã mặc y phục vào rồi, ánh mắt vẫn đang nhìn tôi, đầy bỡn cợt.
"Thấy thế nào?"
"Thái tử đang hỏi điều gì?"
Khóe miệng Lương Hữu Thuần khẽ nhếch lên, từ từ cúi người thì thầm vào tai tôi: "Nàng thấy phu quân mình thế nào?"
Thần tiên ơi, chàng ta đang nói về chuyện lúc nãy sao, tôi cố nhích người vào phía trong, tách dần khoảng cách.
"Thái tử đương nhiên xinh đẹp hơn người, tư sắc xuất chúng, trầm ngư lạc nhạn, bế nguyệt tu hoa, môi đỏ răng trắng, da chàng rất trắng, áo chàng cũng trắng…"
Nói đến đâu thì mặt Lương Hữu Thuần đen đến đấy, thế là tôi không dám nói tiếp nữa. Chàng ta nhìn tôi, nghiêm nghị: "Ngày mai đưa nàng đi học để nàng biết cách dùng từ sao cho phù hợp."
Vẫn đang ngơ ngác chẳng hiểu mình sai gì thì Tiểu Bạch Nhi về tới, còn có cả Viên công công và hai cung nữ đi cùng.
Tiểu Bạch Nhi và hai cung nữ giúp Lương Hữu Thuần thay y phục, tôi đứng một bên trông sang, y phục của chàng ta nhìn rất mới, là màu xanh dương có thêu rồng vàng, phải công nhận là chàng ta mặc gì cũng đẹp. Chỉnh tề xong, Lương Hữu Thuần cứ thế đi thẳng, Viên công công rối rít chạy theo sau.
Mặt trời vừa ló dạng báo hiệu một ngày mới và hậu quả của việc khen nức nở Lương Hữu Thuần chiều hôm qua là hôm nay tôi phải vào ngồi trong Hàn lâm viện.
Tôi lại được gặp Trương Duệ, hắn chỉ dạy cho mỗi mình tôi, lớp bên cạnh là Đinh thái phó đang dạy cho các hoàng tử và công chúa nhỏ.
Trương Duệ giảng nguyên một buổi về cách phân biệt giữa ngoại hình, tính cách, cảm nhận giữa nam nhân và nữ nhân, từ đó sẽ dùng từ sao để diễn tả cho thích hợp. Cơ bản là tôi chẳng để lọt vào tai chữ nào, mà có lọt vào thì tôi cũng không muốn hiểu, thật là làm khó người khác quá, tôi biết đọc sách, viết chữ là may mắn lắm rồi ấy chứ.
Mặc cho hắn thao thao bất tuỵệt, tôi quay ra ngoài cửa sổ nhìn trời nhìn đất, rồi hình như tôi hoa mắt hay sao mà nhìn thấy luôn cả Lương Hữu Thuần.