Mùa Hạ Năm Ấy Chúng Ta Gặp Gỡ - Chương 25: Lời Của Anh Trả Lại Cho Anh - 1

Cập nhật lúc: 06/09/2025 08:27

Thấy đồng bọn đều bị Tiêu Hà khống chế, đứa con gái cuối cùng mất kiên nhẫn, rút trong túi ra một con d.a.o nhỏ, chĩa về phía cô.

- Đừng tưởng mày giỏi võ mà tao sợ!

Đức Thành xanh mặt, lắp bắp.

- Nè… đ.â.m người là phạm pháp đó.

Tiêu Hà vẫn điềm nhiên đứng tại chỗ, ánh mắt trở nên lạnh lẽo hơn. Sau đó, nhanh như chớp, cô tiếp cận đối phương. Cô gái kia chưa kịp phản ứng thì đã bị Tiêu Hà xoay cổ tay, tước đoạt vũ khí trong nháy mắt.

- Cái này nguy hiểm lắm, để tôi giữ giúp.

Cô tung con d.a.o lên không trung, rồi khéo léo tóm lấy chuôi, gập nó lại một cách thành thục, rồi tiện tay thảy cho Đức Thành.

Đức Thành đứng đơ như tượng, gương mặt như không tin nổi vào mắt mình.

- Hả? Sao lại thảy cho tôi?

- Cậu rảnh tay rảnh chân thì cầm hộ tôi đi.

Tiêu Hà đưa tay lên định tát cô gái kia một cái cảnh cáo thì một giọng nam nghiêm nghị vang lên phía sau.

- Dừng lại.

Cô thoáng sững người, rồi cùng Đức Thành đồng loạt quay đầu. Còn nhóm cướp thì như vớ được phao cứu sinh, lập tức chạy đến, núp sau lưng chàng trai mới xuất hiện.

Tiêu Hà nhíu mày.

- Lại là anh.

Cô thật sự không biết hôm nay là ngày gì mà tất cả phần tử bất hảo đều tập trung trước mặt mình thế này. Nếu vậy, chi bằng cô thay trời hành đạo, xử gọn một lần cho tiện.

Cô gái cầm đầu vội níu tay Quốc Hy, ánh mắt ngấn lệ như thể vừa bị ức hiếp một cách đáng thương.

- Anh ơi, cứu tụi em với! Cô ta bỗng dưng chặn đường còn đánh tụi em.

Quốc Hy nhìn Tiêu Hà, ánh mắt trầm xuống.

- Xem ra sở thích của cô là bắt nạt người khác nhỉ?

Tiêu Hà nhướn mày, khó hiểu nhìn anh.

- Gì cơ?

Đức Thành đứng bên cạnh thì thầm.

- Cậu và anh ta quen nhau à?

- Cũng có thể coi là vậy.

- Vậy anh ta là…

- Là một tên biến thái thích nhìn chân phụ nữ. – Tiêu Hà hờ hững phán một câu.

Không khí thoáng chốc trở nên im lặng.

Đức Thành trợn tròn mắt, hết nhìn Tiêu Hà lại nhìn Quốc Hy. Còn nhóm cướp nghe câu đó xong thì vội buông tay anh ra, sợ hãi lùi lại mấy bước.

Quốc Hy nhìn hai người trước mặt, không hiểu sao lại cảm thấy cạn lời. Xem ra hôm qua, anh đã phí lời giải thích với cô rồi. Căn bản là một chữ anh nói cô cũng không thèm để vào tai.

Anh thở hắt ra một hơi, lười đôi co với Tiêu Hà, quay sang mấy cô gái đang núp sau lưng mình, trầm giọng hỏi.

- Rốt cuộc mọi chuyện là như thế nào?

- Là cô ta đột nhiên chặn đường, rồi còn...

Chưa nói xong, cô gái cầm đầu đã bị Tiêu Hà chen ngang, giọng điệu châm biếm.

- Cô nên đi học một khóa diễn xuất đi. Diễn giả trân quá đó.

- Mày...

- Tôi làm sao? Không phải mấy người lấy túi xách của bạn tôi à? Lúc nãy còn hùng hổ lắm mà, sao giờ lại tỏ ra đáng thương thế? – Tiêu Hà khoanh tay, khóe môi cong lên.

Nhóm cướp tái mặt, có chút hoảng hốt, nhưng vẫn ngoan cố cãi lại.

- Bịa đặt! Tất cả là bịa đặt! Tụi em không có. – Nhóm cướp rưng rưng nước mắt nhìn Quốc Hy, giọng đầy ủy khuất.

- Cô có bằng chứng gì không? Hay lại tự suy diễn rồi kết luận lung tung. – Quốc Hy gằn giọng.

Tiêu Hà tròn mắt nhìn anh. Nhưng ngay sau đó, cô liền lấy tay ôm ngực, lùi lại mấy bước làm bộ dạng tổn thương.

- Ý anh là tôi vu oan cho họ sao? Trông tôi giống kẻ côn đồ thích hành hung kẻ khác một cách vô cớ lắm sao?

Cô làm bộ lau nước mắt, giọng nói nghẹn ngào đầy bi kịch. Đức Thành đứng bên cạnh suýt nữa bật cười lớn, còn nhóm cướp cũng lộ ra biểu cảm kì quái.

MonkeyD

Email: [email protected]

Liên hệ hỗ trợ: https://www.fb.com/monkeyd.vn

DMCAPROTECTED

Mọi thông tin và hình ảnh trên website đều được bên thứ ba đăng tải, MonkeyD miễn trừ mọi trách nhiệm liên quan đến các nội dung trên website này. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức. Các vấn đề liên quan đến bản quyền hoặc thắc mắc khác, vui lòng liên hệ fanpage: MonkeyD.