Mùa Hạ Năm Ấy Chúng Ta Gặp Gỡ - Chương 84: Ngẩn Ngơ - 2

Cập nhật lúc: 06/09/2025 08:30

Giờ ra chơi, ngay khi Quốc Hy phất tay ra hiệu cho học sinh nghỉ, Tiêu Hà liền đứng bật dậy, chào hai cô bạn rồi nhanh chân phóng ra khỏi lớp. Cô sợ chậm trễ một giây thôi, lỡ tên Long đại ca kia lại mò xuống như hôm trước thì khốn.

Quốc Hy thoáng nhìn bóng dáng cô gái vừa lướt ngang mặt mình như một cơn gió, khóe môi khẽ cong lên.

- Sợ đến thế cơ à? – Anh thì thầm, như nói với chính mình.

Tiêu Hà đi lòng vòng một hồi rồi quyết định ghé vào thư viện. Trái ngược với sự nhộn nhịp bên ngoài, bên trong thư viện yên tĩnh đến mức có thể nghe rõ tiếng lật sách.

Tiêu Hà đứng trước kệ sách, lướt mắt tìm một cuốn sách để đọc g.i.ế.c thời gian. Khi vừa rướn người với tay lấy một cuốn có bìa màu trắng, thì một giọng nói trầm thấp vang lên sau lưng.

- Cậu đang tìm gì à?

Cô quay lại, hơi bất ngờ khi thấy Nhật Khánh. Cậu đứng đó, dáng vẻ điềm đạm như thường ngày.

- Mình đang định lấy cuốn sách màu trắng kia. – Cô chỉ tay lên kệ.

Nhật Khánh không nói gì, chỉ nhẹ gật đầu, vươn tay lấy sách giúp cô. 

- Cảm ơn cậu. – Tiêu Hà nhận lấy quyển sách, mỉm cười dịu dàng.

Rầm!

Giá sách phía sau Tiêu Hà bất ngờ nghiêng đổ. Mọi thứ diễn ra quá nhanh, khiến Tiêu Hà chỉ kịp trợn tròn mắt mà không thể phản ứng. Nhưng ngay giây tiếp theo, Nhật Khánh đã nhanh tay kéo cô vào lòng, xoay người che chắn.

Một vài quyển sách từ trên cao rơi xuống lưng cậu, nhưng cậu vẫn đứng vững bảo vệ cô trong vòng tay mình.

Tiêu Hà hé mắt, ngẩng đầu lên, hơi thở bỗng chốc nghẹn lại khi nhận ra khoảng cách giữa mình và Nhật Khánh gần đến mức có thể cảm nhận hơi thở cậu phả nhẹ trên tóc mình.

Nhật Khánh cũng sững người. Trái tim cậu đập nhanh hơn bình thường, bàn tay vẫn vô thức đặt trên eo cô. Một cảm giác kỳ lạ dâng lên trong lòng – một sự rung động mà cậu chưa từng có trước đây đối với Tiêu Hà.

Cả hai cứ đứng như vậy, nhìn nhau hồi lâu, cho đến khi một giọng nói vang lên.

- Ôi trời, xin lỗi! Mình lỡ đụng trúng giá sách!

Nhật Khánh như bừng tỉnh, vội buông Tiêu Hà ra và lùi lại một bước. Mùi hương dịu nhẹ của cô vẫn còn vương trên áo cậu. 

Cảm giác có lỗi chợt len lỏi khi hình ảnh Thanh Ngọc xuất hiện trong tâm trí. Nhật Khánh siết chặt tay, ánh mắt thoáng chút bối rối.

- Cậu có sao không? – Tiêu Hà nhìn cậu đầy lo lắng.

- Mình không sao. Cậu ổn chứ? – Nhật Khánh nở một nụ cười nhẹ, che giấu cảm xúc rối bời trong lòng.

Tiêu Hà gật đầu. 

Nhật Khánh liếc nhìn cô lần nữa, rồi quay người rời đi, trong lòng lại như có một cơn sóng ngầm đang cuộn trào.

Sau giờ ra chơi, Tiêu Hà chậm rãi trở lại lớp học. Cô về chỗ ngồi, chống cằm nhìn ra cửa sổ, nhưng tâm trí lại đang lơ lửng ở một nơi khác. Hình ảnh Nhật Khánh đột nhiên ôm lấy cô khi giá sách đổ xuống cứ lặp đi lặp lại trong tâm trí.

Phương Ny liếc nhìn cô bạn, lắc đầu thầm nghĩ: “Lại thêm một người nữa rồi…”

Lớp học dần trở lại không khí nghiêm túc khi Quốc Hy bước vào. Anh đặt cuốn giáo án xuống bàn, bắt đầu bài học còn dang dở ở tiết trước.

- Tiêu Hà, em lên giải bài này cho tôi. – Một tay anh gõ nhẹ lên bảng, tay kia lật giở trang sách.

Sau vài giây vẫn không nghe Tiêu Hà đáp lời, anh ngẩng lên, nhìn về phía cô, đôi chân mày hơi cau lại.

MonkeyD

Email: [email protected]

Liên hệ hỗ trợ: https://www.fb.com/monkeyd.vn

DMCAPROTECTED

Mọi thông tin và hình ảnh trên website đều được bên thứ ba đăng tải, MonkeyD miễn trừ mọi trách nhiệm liên quan đến các nội dung trên website này. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức. Các vấn đề liên quan đến bản quyền hoặc thắc mắc khác, vui lòng liên hệ fanpage: MonkeyD.